Bóng Mờ Dĩ Vãng
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 89.54 KB
Lượt xem: 11
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Xế trưa, cơm nước xong. Bà Hân lụm cụm bắt chiếc ghế nhỏ ngồi bên song cửa, mắt nhìn bầu trời cuối mùa thu đầy mây xám giăng ngang, làm quang cảnh âm u buồn thảm đạm!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bóng Mờ Dĩ VãngBóng Mờ Dĩ Vãng Sưu Tầm Bóng Mờ Dĩ Vãng Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Xế trưa, cơm nước xong. Bà Hân lụm cụm bắt chiếc ghế nhỏ ngồi bên song cửa, mắt nhìn bầutrời cuối mùa thu đầy mây xám giăng ngang, làm quang cảnh âm u buồn thảm đạm! Bà thở ra vànhủ thầm: - Kiếp làm người ai mà không gặp cảnh lận đận lao đao một thời. Nhưng rồi, xuântàn, hạ qua, thu đến, đông sang, năm tháng trôi bay thật là nhanh. Mới đây mà con Tâm đãtheo thằng Hữu mười mấy năm. Còn con Hạnh cũng đã lấy chồng cả chục năm rồi! Tụi nó khônlớn thì mình phải chấp nhận cho tụi nó ra riêng theo chồng, lấy vợ. Ý cha! Đứa nào cũng có conđùm, con đề, nên ít về thăm mình. Mình phải chịu cảnh cô đơn chớ biết làm sao bây giờ?Nghĩ vẫn vơ, bà Hân đi chầm chậm vào mở tủ lựa cuốn Album cũ nhứt, bà ngồi xuống salon lậttừng trang nhìn lại những tấm ảnh mà Hữu, Hạnh vả Tâm chụp khi còn bé. Làm bà nhớ lại baochuyện thuở xa xưa. Những bóng mờ dĩ vãng đang hiện lên trong lòng bà. Làm bà Hân nhớ lạitừ chi tiết của hơn bốn mươi năm về trước...Vào khoảng năm 1960, ở xóm Cầu-Muối, gần bến Chương-Dương, có một cặp vợ chồng trẻ,tên Hân và Hoan khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, có hai đứa con còn thơ. Chồng làmtài xế xe hàng, còn vợ thì buôn bán rau cải ngoài chợ Cầu-Muối. Sau khi bé Hạnh ra đời đượcsáu bảy tháng, Bé Hữu mới lên ba tuổi. Hoan bị tai nạn lưu thông mà qua đời.. Khi Hoan chết,cậu để lại cho người vợ trẻ lâm vào cảnh nghèo khó khốn cùng. Dạo ấy gần nhà Hân có tiệmuống tóc Mỹ-Thiện do Thiện làm chủ. Thiện cỡ ba mươi tuổi, cậu có một cá tánh đặc biệt, nênchưa vợ con lần nào. Tâm hồn của Thiện rất thương người nghèo, kẻ khó. Cậu thường hay gíúpđở Hân trong những khi túng ngặt. Một hôm bé Hữu bệnh nặng, Thiện qua thăm và đề nghị vớiHân:- Thím Hoan à, thím cho cháu Hữu làm con nuôi của tôi nha! Tôi sẽ giúp thím hai trăm ngànđồng.Hân giựt mình nhìn Thiện mắt rưng rưng lệ:- Trời ơi! Anh muốn tôi bán con tôi hả?- Không phải đâu! Vì tôi thấy hoàn cảnh của thím khổ quá. Một mình mà phải nuôi hai đứa nhỏthì nặng lắm! Nên tôi muốn chia sớt với thím vậy mà!- Tôi rất cám ơn anh đã có tấm lòng tốt ấy. Nhưng...- Tôi không có ý làm đau lòng thím đâu.Trang 1/6 http://motsach.infoBóng Mờ Dĩ Vãng Sưu Tầm- Mặc dù anh muốn giúp tôi nói vậy. Tôi nghe đau lòng lắm.- Tôi xin lỗi thím. Thôi, xin phép thím tôi về. Mong thím suy nghĩ kỹ lại đi nhé!Sau khi Thiện ra về, Hân đến giường nhìn Hữu đang nằm thiêm thiếp. Bé Hạnh thì chòi đạpkhóc thét trong chiếc võng. Mấy bữa rồi Hân không có đi bán buôn gì được, trong nhà khôngcòn tiền bạc gì cả. Hân ẵm bé Hạnh lên và vạch vú cho bú mà nghe lòng khổ đau vô cùng.Nàng nghĩ đến việc đề nghị của Thiện, rồi nhủ thầm: Trong nỗi khốn cùng này, anh Thiệnmuốn mình cho bé Hữu để ảnh giúp hai trăm ngàn đồng. Mình phải làm sao đây?... Hai trămngàn đồng! Thật là một số tiền to lớn lắm đối với mình... Hay là mình cứ đưa bé Hữu cho ảnhnuôi rồi sau này sẽ tính, chớ hoàn cảnh này mà ngồi nhà ôm hai con chắc là sẽ chết đói hết.Trời ơi!Suốt cả đêm Hân suy nghĩ và cứ nhìn hai con mà lòng tan nát. Qua ngày sau đến chiều hôm ấybé Hữu bớt nóng và đang ngủ say, Hân ẵm bé Hạnh đi qua gặp Thiện và nói:- Anh Thiện à, tôi bằng lòng cho bé Hữu làm con nuôi của anh. Nhưng đến lúc nó mười támtuổi, anh cũng cho nó biết sự thật nha?Thiện trả lời ngay:- Chuyện đó thì đâu có gì là khó. Để tôi nói với má tôi đi coi ngày nào tốt, rồi qua dắt bé Hữu vềđây. Tôi đưa thím trước hai chục ngàn. Mai thím đưa bé Hữu đi bác sĩ Tây nha!Hân rục rè, nhưng nàng đành phải cầm số bạc ấy để về lo cho bệnh tình của bé Hữu. Nàng nói:- Tôi cám ơn anh nhiều lắm!- Đâu có gì đâu thím!- Thôi, tôi về nghe anh Thiện!- Vâng, thím cứ về đi.Sáng hôm sau Hân gởi bé Hạnh cho bà hàng xóm và đưa bé Hữu đi khám bác sĩ Tây... ở đườngĐinh-Tiên-Hoàng - Phan-Đình-Phùng (Đa-Kao).Mẹ của Thiện đã đi coi được ngày tốt. Ba ngày sau Thiện với bà mẹ đi qua nhà Hân. Hai mẹcon Thiện bắt Hân phải ký giấy bằng lòng cho đứt con. Ký giấy xong xuôi, Thiện đưa Hân sốtiền còn lại và dắt bé Hữu về. Ôi thôi! Sau đó lối xóm bắt đầu bàn tán xôn xao, chỉ trích đủ lờithậm tệ về Hân. Và trong tiệm uốn tóc có cậu thợ tên Nhân, cậu rất là bất mãn cái vụ Hân chocon mà còn lấy tiền như là bán con. Nhân tức quá không dằn được, cậu bèn qua nhà gặp Hânmà mắng nhiếc vào mặt nàng:- Nè, chị Hân! Chị thiệt là con đàn bà tồi tệ và tàn nhẫn. Chị nỡ bán con để lấy tiền sống. Chịđáng cho voi dày ngựa xé mà...Nhân mắng chửi Hân xong cậu bỏ ra về. Hân ngồi yê ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bóng Mờ Dĩ VãngBóng Mờ Dĩ Vãng Sưu Tầm Bóng Mờ Dĩ Vãng Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Xế trưa, cơm nước xong. Bà Hân lụm cụm bắt chiếc ghế nhỏ ngồi bên song cửa, mắt nhìn bầutrời cuối mùa thu đầy mây xám giăng ngang, làm quang cảnh âm u buồn thảm đạm! Bà thở ra vànhủ thầm: - Kiếp làm người ai mà không gặp cảnh lận đận lao đao một thời. Nhưng rồi, xuântàn, hạ qua, thu đến, đông sang, năm tháng trôi bay thật là nhanh. Mới đây mà con Tâm đãtheo thằng Hữu mười mấy năm. Còn con Hạnh cũng đã lấy chồng cả chục năm rồi! Tụi nó khônlớn thì mình phải chấp nhận cho tụi nó ra riêng theo chồng, lấy vợ. Ý cha! Đứa nào cũng có conđùm, con đề, nên ít về thăm mình. Mình phải chịu cảnh cô đơn chớ biết làm sao bây giờ?Nghĩ vẫn vơ, bà Hân đi chầm chậm vào mở tủ lựa cuốn Album cũ nhứt, bà ngồi xuống salon lậttừng trang nhìn lại những tấm ảnh mà Hữu, Hạnh vả Tâm chụp khi còn bé. Làm bà nhớ lại baochuyện thuở xa xưa. Những bóng mờ dĩ vãng đang hiện lên trong lòng bà. Làm bà Hân nhớ lạitừ chi tiết của hơn bốn mươi năm về trước...Vào khoảng năm 1960, ở xóm Cầu-Muối, gần bến Chương-Dương, có một cặp vợ chồng trẻ,tên Hân và Hoan khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, có hai đứa con còn thơ. Chồng làmtài xế xe hàng, còn vợ thì buôn bán rau cải ngoài chợ Cầu-Muối. Sau khi bé Hạnh ra đời đượcsáu bảy tháng, Bé Hữu mới lên ba tuổi. Hoan bị tai nạn lưu thông mà qua đời.. Khi Hoan chết,cậu để lại cho người vợ trẻ lâm vào cảnh nghèo khó khốn cùng. Dạo ấy gần nhà Hân có tiệmuống tóc Mỹ-Thiện do Thiện làm chủ. Thiện cỡ ba mươi tuổi, cậu có một cá tánh đặc biệt, nênchưa vợ con lần nào. Tâm hồn của Thiện rất thương người nghèo, kẻ khó. Cậu thường hay gíúpđở Hân trong những khi túng ngặt. Một hôm bé Hữu bệnh nặng, Thiện qua thăm và đề nghị vớiHân:- Thím Hoan à, thím cho cháu Hữu làm con nuôi của tôi nha! Tôi sẽ giúp thím hai trăm ngànđồng.Hân giựt mình nhìn Thiện mắt rưng rưng lệ:- Trời ơi! Anh muốn tôi bán con tôi hả?- Không phải đâu! Vì tôi thấy hoàn cảnh của thím khổ quá. Một mình mà phải nuôi hai đứa nhỏthì nặng lắm! Nên tôi muốn chia sớt với thím vậy mà!- Tôi rất cám ơn anh đã có tấm lòng tốt ấy. Nhưng...- Tôi không có ý làm đau lòng thím đâu.Trang 1/6 http://motsach.infoBóng Mờ Dĩ Vãng Sưu Tầm- Mặc dù anh muốn giúp tôi nói vậy. Tôi nghe đau lòng lắm.- Tôi xin lỗi thím. Thôi, xin phép thím tôi về. Mong thím suy nghĩ kỹ lại đi nhé!Sau khi Thiện ra về, Hân đến giường nhìn Hữu đang nằm thiêm thiếp. Bé Hạnh thì chòi đạpkhóc thét trong chiếc võng. Mấy bữa rồi Hân không có đi bán buôn gì được, trong nhà khôngcòn tiền bạc gì cả. Hân ẵm bé Hạnh lên và vạch vú cho bú mà nghe lòng khổ đau vô cùng.Nàng nghĩ đến việc đề nghị của Thiện, rồi nhủ thầm: Trong nỗi khốn cùng này, anh Thiệnmuốn mình cho bé Hữu để ảnh giúp hai trăm ngàn đồng. Mình phải làm sao đây?... Hai trămngàn đồng! Thật là một số tiền to lớn lắm đối với mình... Hay là mình cứ đưa bé Hữu cho ảnhnuôi rồi sau này sẽ tính, chớ hoàn cảnh này mà ngồi nhà ôm hai con chắc là sẽ chết đói hết.Trời ơi!Suốt cả đêm Hân suy nghĩ và cứ nhìn hai con mà lòng tan nát. Qua ngày sau đến chiều hôm ấybé Hữu bớt nóng và đang ngủ say, Hân ẵm bé Hạnh đi qua gặp Thiện và nói:- Anh Thiện à, tôi bằng lòng cho bé Hữu làm con nuôi của anh. Nhưng đến lúc nó mười támtuổi, anh cũng cho nó biết sự thật nha?Thiện trả lời ngay:- Chuyện đó thì đâu có gì là khó. Để tôi nói với má tôi đi coi ngày nào tốt, rồi qua dắt bé Hữu vềđây. Tôi đưa thím trước hai chục ngàn. Mai thím đưa bé Hữu đi bác sĩ Tây nha!Hân rục rè, nhưng nàng đành phải cầm số bạc ấy để về lo cho bệnh tình của bé Hữu. Nàng nói:- Tôi cám ơn anh nhiều lắm!- Đâu có gì đâu thím!- Thôi, tôi về nghe anh Thiện!- Vâng, thím cứ về đi.Sáng hôm sau Hân gởi bé Hạnh cho bà hàng xóm và đưa bé Hữu đi khám bác sĩ Tây... ở đườngĐinh-Tiên-Hoàng - Phan-Đình-Phùng (Đa-Kao).Mẹ của Thiện đã đi coi được ngày tốt. Ba ngày sau Thiện với bà mẹ đi qua nhà Hân. Hai mẹcon Thiện bắt Hân phải ký giấy bằng lòng cho đứt con. Ký giấy xong xuôi, Thiện đưa Hân sốtiền còn lại và dắt bé Hữu về. Ôi thôi! Sau đó lối xóm bắt đầu bàn tán xôn xao, chỉ trích đủ lờithậm tệ về Hân. Và trong tiệm uốn tóc có cậu thợ tên Nhân, cậu rất là bất mãn cái vụ Hân chocon mà còn lấy tiền như là bán con. Nhân tức quá không dằn được, cậu bèn qua nhà gặp Hânmà mắng nhiếc vào mặt nàng:- Nè, chị Hân! Chị thiệt là con đàn bà tồi tệ và tàn nhẫn. Chị nỡ bán con để lấy tiền sống. Chịđáng cho voi dày ngựa xé mà...Nhân mắng chửi Hân xong cậu bỏ ra về. Hân ngồi yê ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Bóng Mờ Dĩ Vãng truyện ngắn truyện Sáng khoa học xã hội thơ ca văn học Việt NamGợi ý tài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 370 11 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 339 8 0 -
Tiểu luận: Lý thuyết xã hội học
40 trang 260 0 0 -
Oan và giải oan trong truyện Nghiệp oan của Đào Thị của Nguyễn Dữ
6 trang 254 0 0 -
Luận án tiến sĩ Ngữ văn: Dấu ấn tư duy đồng dao trong thơ thiếu nhi Việt Nam từ 1945 đến nay
193 trang 220 0 0 -
Tiểu luận: Tìm hiểu thực trạng giáo dục Đại Học hiện nay ở nước ta
27 trang 206 0 0 -
91 trang 179 0 0
-
Chi tiết 'cái chết' trong tác phẩm của Nam Cao
9 trang 164 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 148 6 0 -
Khóa luận tốt nghiệp: Sự ảnh hưởng của tư tưởng Nho giáo trong Hồng Đức Quốc âm thi tập
67 trang 135 0 0