BỮA ĂN CUỐI CÙNG - Zarathustra đã nói như thế
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 99.45 KB
Lượt xem: 10
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Bởi vì vào lúc ấy, viên Bốc sư cắt ngang lời chào mừng của Zarathustra và các người khách: lão chen lấn đến phía trước, như một kẻ không có thời giờ để mất, lão cầm lấy bàn tay của Zarathustra và nói lớn: “Nhưng mà, hỡi Zarathustra! Có việc cần thiết hơn việc khác, đó chính là điều ngài đã dạy: nào! Giờ đây có một việc đối với tôi còn cần thiết hơn tất cả mọi việc khác. Tôi muốn nói lên một lời vừa đúng dịp: ngài đã chẳng mời tôi dùng bữa đấy sao? Và...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
BỮA ĂN CUỐI CÙNG - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế BỮA ĂN CUỐI CÙNG[1] Bởi vì vào lúc ấy, viên Bốc sư cắt ngang lời chào mừng củaZarathustra và các người khách: lão chen lấn đến phía trước, như một kẻkhông có thời giờ để mất, lão cầm lấy bàn tay của Zarathustra và nói lớn:“Nhưng mà, hỡi Zarathustra! Có việc cần thiết hơn việc khác, đó chính là điều ngài đã dạy: nào!Giờ đây có một việc đối với tôi còn cần thiết hơn tất cả mọi việc khác. Tôi muốn nói lên một lời vừa đúng dịp: ngài đã chẳng mời tôi dùngbữa đấy sao? Và ở đây có nhiều người đã vượt qua các quãng đường dài.Tuy vậy, ngài không muốn đãi chúng tôi no nê bằng những lời nói đấy chứ? Vì vậy, tất cả các ngài đều đã nói quá nhiều đến chuyện chết lạnh,chết chìm, chết ngạt và những khổ nạn khác của thân xác; nhưng chẳng có ainhớ đến khổ nạn của riêng tôi: nỗi sợ hãi bị chết đói”. (Viên Bốc sư già nói như thế, và khi nghe những lời này, hai con thúcủa Zarathustra bỏ chạy vì kinh hãi: chúng thấy rằng tất cả những gì lúc banngày chúng đã mang về hang đá chẳng đủ làm no cho riêng một mình lãoBốc sư). Viên Bốc sư tiếp tục: “Đó là chẳng nói đến nỗi sợ hãi bị chết khát. Vàdẫu tai tôi có nghe tiếng nước chảy vỗ vào thành đá, giống như những lờithuyết giảng của trí huệ khôn ngoan, nghĩa là dồi dào triền miên không hềmỏi mệt, thì riêng phần tôi, tôi vẫn muốn uống rượu. Tất cả mọi người đều không phải là kẻ mới sinh ra đã biết uống nướclã suốt đời như Zarathustra. Nước lã cũng không tốt cho những kẻ mệt mỏiúa tàn: thức uống chúng ta cần đến chính là rượu, - chỉ rượu mới đem lạimột sự bình phục đột ngột và một sức khỏe tức thì”. Về chuyện này, vì lão Bốc sư đòi phải có rượu, nên ông vua bên trái,ông vua trầm ngâm ít nói, cũng lên tiếng. Ông ta bảo: “Chúng tôi đã chămnom đến chuyện rượu, tôi và anh tôi, ông vua bên phải: chúng tôi có rấtnhiều rượu, - cả một khối chở trên lưng con lừa, giờ chúng ta chỉ còn thiếubánh mì”. “Bánh mì à? Zarathustra vừa hỏi vặn vừa cười. Chính bánh mì lại làthứ những con người sống cô đơn chẳng hề có. Nhưng con người không chỉsống bằng bánh mì, con người còn sống nhờ thịt ngon và ở đây ta có hai chúcừu tơ. Giờ đây các người hãy xẻo thịt chúng cho chóng, gia vị và ướp chúngbằng cây đan sâm: ta thích thịt cừu non làm như thế. Và chúng ta chẳngthiếu rễ cây lẫn trái cây, chúng có đủ cả ngay cho những kẻ háu ăn và nhữngngười tinh tế khó tính nhất, chúng ta cũng chả thiếu gì những hạt có vỏ cứnghay những ẩn ngữ khác để đập vỡ. Vậy thời chẳng mấy chốc nữa, chúng ta sẽ dự một bữa ăn ngon.Nhưng kẻ nào muốn ăn với chúng ta thời phải bắt tay vào việc, các ông vuacũng như những kẻ khác. Bởi vì nơi hang đá của Zarathustra, ngay cả mộtông vua cũng có thể là một người đầu bếp.” Lời đề nghị này được đưa ra thuận lòng mọi người; duy chỉ có Ngườiăn xin tự nguyện là kinh tởm thịt, rượu và đồ gia vị. Lão ta pha trò: “Xin các ngài hãy lắng nghe lời kẻ tham ăn háu uống Zarathustra!Người ta có trèo lên các hang động và núi cao để làm một bữa yến tiệc nhưthế hay không? Thực ra, giờ đây tôi hiểu rõ điều mà ngày xưa Zarathustra đã giảngdạy cho chúng ta: “Xin cảm tạ sự nghèo hèn!” Và tôi hiểu vì sao Zarathustramuốn trừ khử những người ăn xin”. Zarathustra đáp: “Hãy thanh thản vui tươi như chính ta đây. Cứ giữ những thói quencủa ngươi, hỡi ông bạn quý của ta ơi! Hãy nhai hạt thóc, uống nước lã, catụng thức ăn của nhà ngươi, miễn là nó làm cho ngươi vui vẻ! Ta chỉ là một lề luật cho những người mang dòng máu của ta, takhông phải là một lề luật cho tất cả mọi người. Nhưng kẻ nào mang dòngmáu của ta thời phải có những khúc xương cứng cáp và những bàn chân nhẹnhàng, - tươi vui khao khát những cuộc chiến chinh và những yến tiệc, chẳngbuồn phiền, không mơ mộng, luôn sẵn sàng cho những sự việc khó khănnhất như sẵn sàng cho cuộc lễ trọng của mình, khang kiện và vẹn toàn lànhmạnh. Những gì tốt đẹp đều thuộc về những con người mang dòng máu củata và thuộc về chính ta, và nếu người ta không sẵn lòng ban cho chúng ta,chúng ta sẽ vồ chụp lấy: - thực phẩm ngon lành nhất, bầu trời tinh khiết nhất,những tư tưởng mãnh liệt nhất, những người đàn bà diễm lệ nhất”. Zarathustra đã nói như thế; và ông vua bên phải lên tiếng: “Lạ chưa!Đã có bao giờ người ta nghe được những điều chính xác như thế thốt ra từmiệng một nhà hiền triết? Và thực ra, đối với một nhà hiền triết, đấy chính là điều kỳ dị nhất:với tất cả mọi thứ đó ông ta vẫn cứ thông minh và chẳng có gì là ngu dốthơn cả”. Ông vua bên phải nói như thế với sự kinh ngạc, trong khi đó con lừakết thúc câu nói này bằng một tiếng I-A láu cá. Nhưng tiếng be be đó là khởiđầu của bữa ăn dài nọ, bữa ăn được các sách sử gọi là “Bữa ăn cuối cùng”.Trong bữa ăn này, ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
BỮA ĂN CUỐI CÙNG - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế BỮA ĂN CUỐI CÙNG[1] Bởi vì vào lúc ấy, viên Bốc sư cắt ngang lời chào mừng củaZarathustra và các người khách: lão chen lấn đến phía trước, như một kẻkhông có thời giờ để mất, lão cầm lấy bàn tay của Zarathustra và nói lớn:“Nhưng mà, hỡi Zarathustra! Có việc cần thiết hơn việc khác, đó chính là điều ngài đã dạy: nào!Giờ đây có một việc đối với tôi còn cần thiết hơn tất cả mọi việc khác. Tôi muốn nói lên một lời vừa đúng dịp: ngài đã chẳng mời tôi dùngbữa đấy sao? Và ở đây có nhiều người đã vượt qua các quãng đường dài.Tuy vậy, ngài không muốn đãi chúng tôi no nê bằng những lời nói đấy chứ? Vì vậy, tất cả các ngài đều đã nói quá nhiều đến chuyện chết lạnh,chết chìm, chết ngạt và những khổ nạn khác của thân xác; nhưng chẳng có ainhớ đến khổ nạn của riêng tôi: nỗi sợ hãi bị chết đói”. (Viên Bốc sư già nói như thế, và khi nghe những lời này, hai con thúcủa Zarathustra bỏ chạy vì kinh hãi: chúng thấy rằng tất cả những gì lúc banngày chúng đã mang về hang đá chẳng đủ làm no cho riêng một mình lãoBốc sư). Viên Bốc sư tiếp tục: “Đó là chẳng nói đến nỗi sợ hãi bị chết khát. Vàdẫu tai tôi có nghe tiếng nước chảy vỗ vào thành đá, giống như những lờithuyết giảng của trí huệ khôn ngoan, nghĩa là dồi dào triền miên không hềmỏi mệt, thì riêng phần tôi, tôi vẫn muốn uống rượu. Tất cả mọi người đều không phải là kẻ mới sinh ra đã biết uống nướclã suốt đời như Zarathustra. Nước lã cũng không tốt cho những kẻ mệt mỏiúa tàn: thức uống chúng ta cần đến chính là rượu, - chỉ rượu mới đem lạimột sự bình phục đột ngột và một sức khỏe tức thì”. Về chuyện này, vì lão Bốc sư đòi phải có rượu, nên ông vua bên trái,ông vua trầm ngâm ít nói, cũng lên tiếng. Ông ta bảo: “Chúng tôi đã chămnom đến chuyện rượu, tôi và anh tôi, ông vua bên phải: chúng tôi có rấtnhiều rượu, - cả một khối chở trên lưng con lừa, giờ chúng ta chỉ còn thiếubánh mì”. “Bánh mì à? Zarathustra vừa hỏi vặn vừa cười. Chính bánh mì lại làthứ những con người sống cô đơn chẳng hề có. Nhưng con người không chỉsống bằng bánh mì, con người còn sống nhờ thịt ngon và ở đây ta có hai chúcừu tơ. Giờ đây các người hãy xẻo thịt chúng cho chóng, gia vị và ướp chúngbằng cây đan sâm: ta thích thịt cừu non làm như thế. Và chúng ta chẳngthiếu rễ cây lẫn trái cây, chúng có đủ cả ngay cho những kẻ háu ăn và nhữngngười tinh tế khó tính nhất, chúng ta cũng chả thiếu gì những hạt có vỏ cứnghay những ẩn ngữ khác để đập vỡ. Vậy thời chẳng mấy chốc nữa, chúng ta sẽ dự một bữa ăn ngon.Nhưng kẻ nào muốn ăn với chúng ta thời phải bắt tay vào việc, các ông vuacũng như những kẻ khác. Bởi vì nơi hang đá của Zarathustra, ngay cả mộtông vua cũng có thể là một người đầu bếp.” Lời đề nghị này được đưa ra thuận lòng mọi người; duy chỉ có Ngườiăn xin tự nguyện là kinh tởm thịt, rượu và đồ gia vị. Lão ta pha trò: “Xin các ngài hãy lắng nghe lời kẻ tham ăn háu uống Zarathustra!Người ta có trèo lên các hang động và núi cao để làm một bữa yến tiệc nhưthế hay không? Thực ra, giờ đây tôi hiểu rõ điều mà ngày xưa Zarathustra đã giảngdạy cho chúng ta: “Xin cảm tạ sự nghèo hèn!” Và tôi hiểu vì sao Zarathustramuốn trừ khử những người ăn xin”. Zarathustra đáp: “Hãy thanh thản vui tươi như chính ta đây. Cứ giữ những thói quencủa ngươi, hỡi ông bạn quý của ta ơi! Hãy nhai hạt thóc, uống nước lã, catụng thức ăn của nhà ngươi, miễn là nó làm cho ngươi vui vẻ! Ta chỉ là một lề luật cho những người mang dòng máu của ta, takhông phải là một lề luật cho tất cả mọi người. Nhưng kẻ nào mang dòngmáu của ta thời phải có những khúc xương cứng cáp và những bàn chân nhẹnhàng, - tươi vui khao khát những cuộc chiến chinh và những yến tiệc, chẳngbuồn phiền, không mơ mộng, luôn sẵn sàng cho những sự việc khó khănnhất như sẵn sàng cho cuộc lễ trọng của mình, khang kiện và vẹn toàn lànhmạnh. Những gì tốt đẹp đều thuộc về những con người mang dòng máu củata và thuộc về chính ta, và nếu người ta không sẵn lòng ban cho chúng ta,chúng ta sẽ vồ chụp lấy: - thực phẩm ngon lành nhất, bầu trời tinh khiết nhất,những tư tưởng mãnh liệt nhất, những người đàn bà diễm lệ nhất”. Zarathustra đã nói như thế; và ông vua bên phải lên tiếng: “Lạ chưa!Đã có bao giờ người ta nghe được những điều chính xác như thế thốt ra từmiệng một nhà hiền triết? Và thực ra, đối với một nhà hiền triết, đấy chính là điều kỳ dị nhất:với tất cả mọi thứ đó ông ta vẫn cứ thông minh và chẳng có gì là ngu dốthơn cả”. Ông vua bên phải nói như thế với sự kinh ngạc, trong khi đó con lừakết thúc câu nói này bằng một tiếng I-A láu cá. Nhưng tiếng be be đó là khởiđầu của bữa ăn dài nọ, bữa ăn được các sách sử gọi là “Bữa ăn cuối cùng”.Trong bữa ăn này, ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Zarathustra triết học theo Zarathustra triết học tài liệu triết học sách triết học triết học thế giới các tư tưởng của triết họcGợi ý tài liệu liên quan:
-
27 trang 341 2 0
-
Tiểu luận triết học - Ý thức và vai trò của ý thức trong đời sống xã hội
13 trang 275 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 2
92 trang 252 0 0 -
Tiểu luận triết học - Vận dụng quan điểm cơ sở lý luận về chuyển đổi nền kinh tế thị trường
17 trang 230 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 1
93 trang 145 0 0 -
Tiểu luận đề tài : Triết học phật giáo
25 trang 131 0 0 -
12 trang 128 0 0
-
18 trang 124 0 0
-
24 trang 111 0 0
-
13 trang 106 0 0