Danh mục

Bức Thư Từ Địa Ngục

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 100.55 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (9 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cha tôi đột ngột qua đời sau sinh nhật lần thứ năm mươi ba đúng một tuần lễ. Một cái chết được báo trước nhưng vẫn không sao tránh khỏi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bức Thư Từ Địa NgụcBức Thư Từ Địa Ngục Sưu Tầm Bức Thư Từ Địa Ngục Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Cha tôi đột ngột qua đời sau sinh nhật lần thứ năm mươi ba đúng một tuần lễ. Một cái chết đượcbáo trước nhưng vẫn không sao tránh khỏi. Mụ thầy bói ở đền Sòng sau khi gieo quẻ phán rằngcha tôi vượt qua cửa tử năm bốn mươi chín bởi sinh thời ông luôn làm việc thiện, tu nhân tíchđức nên quỷ thần thương tình chiếu cố kéo dài sự sống thêm bốn năm.Mẹ tôi lo lắng hỏi:- Không có cách nào hóa giải được hở, thầy? Con sẵn sàng đánh đổi tất cả những thứ đang cókể cả bản thân mình để kéo dài sự sống của chồng...Bà thầy trừng mắt nạt lớn:- Sống hay chết đều do Trời định đâu phải là phiên chợ mà ngã giá thiệt hơn. Tốt nhất, nữ nênchuẩn bị cho chồng nữ ra đi trong nhẹ nhàng, thanh thản. Những gì còn chưa làm xong thì hãycố giải quyết rốt ráo kẻo lúc chết lại mang thêm nợ đời khó siêu thoát.Mẹ tôi khóc nức nở:- Xin thầy cho biết chồng con sẽ ra đi khi nào?- Thiên cơ bất khả lậu. Ta mà nói ra quỷ thần sẽ trừng phạt.Mẹ tôi khóc như mưa khiến bà thầy cũng mủi lòng khóc theo:- Thôi, đừng khóc nữa, ta sẽ nói. – Đoạn bà thầy chắp tay trước ngực rì rầm khấn nguyện mộtlúc, nói:- Sau sinh nhật bảy ngày chồng nữ sẽ về chết.Không ngờ vừa nghe xong, mẹ tôi càng khóc thảm thiết hơn:- Trời ơi, như vậy chỉ còn vài hôm nữa. Thầy làm ơn chỉ bảo con phải làm gì?- Ta không thể giúp gì hơn cho nữ được. Lời khuyên tốt nhất của ta lúc này, hãy hân hoan đónnhận cái chết. Như thế sẽ thấy nhẹ nhõm hơn..Mẹ tôi thở dài:- Làm sao con không lo lắng, sầu thảm khi người thân yêu nhất của mình giã từ cuộc sống. Thầyvui lòng cho con biết chồng con chết vì tai nạn gì?Trang 1/9 http://motsach.infoBức Thư Từ Địa Ngục Sưu Tầm- Nữ khiến ta khó xử quá! Ta đã vượt qua giới hạn cho phép. Thôi, nữ về đi.Đoạn bà thầy đứng dậy dợm bước vào đền. Mẹ bỗng quỳ sụp xuống, chấp hai tay lạy như cúngsao giải hạn. Bà thầy thở hắt ra một cái thật mạnh:- Sai lầm của ta là xem cho nữ. Chồng nữ sẽ chết vì cọp!- Cọp ư? – Mẹ giật mình thảng thốt:- Ở thành phố làm gì có cọp?- Ta không biết. Ta mệt rồi, nữ hãy để ta nghỉ.Khi mẹ đem chuyện này kể lại với cha, cha cười vang:- Em chỉ khéo tin vào những chuyện quàng xiên. Cọp chỉ có trong thảo cầm viên thôi, nhưngchúng bị nhốt trong chuồng thì làm sao có thể hại người được chứ.- Có thờ có thiêng, có kiêng có lành. Bà thầy chưa bao giờ nói sai cả. Dù sao cẩn thận vẫn tốthơn. Anh không tin nhưng em tin. Rủi bất hạnh xảy đến với anh, em biết sống với ai.Mẹ khóc. Cha tôi, trên không sợ trời, dưới không sợ đất nhưng rất sợ nước mắt:- Thôi được, trong những ngày này anh sẽ không đặt chân đến vườn thú, em vừa ý rồi chứ?- Anh phải hứa không rời khỏi thành phố, em mới yên tâm.- Anh hứa. Dọn cơm ăn đi, anh đói lắm rồi. Nói đến chuyện chết chóc ăn mất ngon.Thời gian trôi qua một cách nặng nề như con lừa cõng vật nặng phải vượt qua cái dốc thẳngđứng. Quá lo lắng cho sự an nguy của cha, mẹ đề nghị cha xin nghỉ phép, ở nhà cho an toàn:- Chỉ khi nào nhìn thấy anh bên cạnh, em mới hết lo.Cha cười dễ dãi:- Ừ, thì xin nghỉ. Anh báo trước, đây là lần cuối đấy nhé. Từ nay về sau, em tuyệt đối khôngđược đặt chân đến đền Sòng. Nói gà nói vịt, thế mà cũng tin sái cổ.Cha công tác tại viện bảo tàng thành phố, ông là đội trưởng đội bảo vệ. Viện bảo tàng rêuphong, cổ kính đang xuống cấp thê thảm, trước kia là nhà hát giao hưởng bậc nhất của giớithượng lưu người Pháp. Dân thành phố dị ứng món ăn tinh thần hàn lâm nên người ta cải tạo lạilàm viện bảo tàng. Cha làm nhân viên bảo vệ đã gần hai mươi năm. Buổi chiều cha trở về nhàvới tờ đơn có chữ ký của bà giám đốc:- Anh đã xin nghỉ hết phép, em vừa ý rồi chứ?Mẹ vẫn chưa thật sự yên tâm, giữ kín cha trong nhà như người ta cất báu vật, thực hiện đúngphương châm “ nội bất xuất, ngoại bất nhập “. Cha khó chịu ra mặt nhưng cố chịu đựng để me ...

Tài liệu được xem nhiều: