Thông tin tài liệu:
Tình anh như nước dâng cao Tình em như dải lụa đào tẩm hương. Thương em vô giá quá chừng Trèo non quên mệt, ngậm gừng quên cay. Lênh đênh một chiếc thuyền tình Mười hai bến nước biết mình nơi đâu. Ai về cho em về theo Ngó truông, truông rậm, ngó đèo đèo cao. Muốn sang nhưng lại vắng thuyền Muốn về bên nớ, nhưng duyên lỡ rồi. Ước gì sông rộng một gang Bắc cầu dải yếm để chàng sang chơi. Cô kia đứng ở bên sông Muốn sang anh ngả cành hồng cho sang. Cây cao...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CA DAO VỀ CÁC ĐỊA DANH - TỈNH THÀNH PHỐ - 6 Ca dao về tình yêu nam nữĐôi ta như lửa mới nhenNhư trăng mới mọc, như đèn mới khêu.Chăn kia nửa đắp nửa hờGối kia nửa đợi nửa chờ duyên em.Tình anh như nước dâng caoTình em như dải lụa đào tẩm hương.Thương em vô giá quá chừngTrèo non quên mệt, ngậm gừng quên cay.Lênh đênh một chiếc thuyền tìnhMười hai bến nước biết mình nơi đâu.Ai về cho em về theoNgó truông, truông rậm, ngó đèo đèo cao.Muốn sang nhưng lại vắng thuyềnMuốn về bên nớ, nhưng duyên lỡ rồi.Ước gì sông rộng một gangBắc cầu dải yếm để chàng sang chơi.Cô kia đứng ở bên sôngMuốn sang anh ngả cành hồng cho sang.Cây cao mấy trượng cũng trèoĐường xa mấy dặm cũng theo anh về.Cô kia cắt cỏ một mìnhCho anh cắt với chung tình làm đôi.Anh còn son em cũng còn sonƯớc gì ta được làm con một nhà.Bây giờ mận mới hỏi đàoVườn hồng đã có ai vào hay chưa?Mận hỏi thì đãoin thưaVườn hồng có lối nhưng chưa ai vào.Thân em như ớt chín câyCàng tươi ngoài vỏ càng cay trong lòng.Thân em như hạt mưa ràoHạt rơi xuống giếng hạt vào vườn hoaThân em như hạt mưa saHạt vào đài các, hạt ra ruộng cày.Đôi ta như lúa đòng đòngĐẹp duyên nhưng chẳng được lòng mẹ chaĐôi ta như chỉ xe baThầy mẹ xe ít đôi ta xe nhiều.Một lòng kết tóc xe tơMột niềm chỉ đợi chỉ chờ một anh.Ngày ngày em đứng em trôngTrông non non ngất, trông sông song dàiTrông mây mây kéo ngang trờiTrông trăng trăng khuyết, trông người người xa.Chớ chê em xấu em đenEm như nước đục, đánh phèn lại trong.Gặp anh em nở nụ cườiVắng anh, em lại giọt vơi giọt đầy.Em như cây quế trong rừngThơm cay ai biết ngát lừng ai hay.Ra về lòng lại dặn lòngChanh chua chớ phụ, ngọt bòng chớ ham.Mình em như cây thầu dầuNgoài tươi, trong héo, giữa sầu tương tư.Phận em sao lắm dở dangCầm tiêu tiêu gẫy, cầm đàn đứt dây.Trên trời có đám mây xanhỞ giữa mây trắng, xung quanh mây vàngƯớc gì anh lấy được nàngĐể anh mua gạch Bát Tràng về xâyXây dọc anh lại xây ngangXây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân.Lên non thiếp cũng lên theoTay vịn chân trèo, hái trái nuôi nhau.Thuyền ơi có nhớ bến chăng?Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền.Nhớ ai bổi hổi bồi hồiNhư đứng đống lửa như ngồi đống than.Qua đình ngả nón trông đìnhĐình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu.Vì tình anh phải đi đêmNgã năm, bảy cái đất êm hơn giường.Trăm năm ghi tạc chữ đồngDù ai thêu phụng vẽ rồng mặc ai.Lòng em đã quyết thì hànhĐã cấy thì gặt với anh một mùa.Ứơc ao ăn ở một nhàRa vào đụng chạm kẻo mà nhớ thương.Chẳng giận thì thuyền chẳng điGiận ra ván nát thuyền thì long đanh.Đôi ta lên thác xuống ghềnhEm ra đứng mũi cho anh chịu sào.Xa xôi dịch lại cho gầnLàm thân con nhện mấy lần tơ vương.Chuồn chuồn mắc phải tơ vươngNào ai quấn quýt thì thương nhau cùng.Thấy anh như thấy mặt trờiChói chang khó ngó, trao lời khó trao.Trầu xanh, cau trắng, chay vàngCơi trầu bịt bạc thiếp chàng ăn chungTrầu xanh, cau trắng, chay hồngVôi pha với nghĩa, thuốc nồng với duyên.Mình ơi có nhớ ta chăngTa như sao vượt chờ giăng giữa giời.Lên non cho biết non caoThương em đừng kể công lao em buồn.Nguồn ân bể ái hẹn hòMột ngày nên nghĩa chuyến đò nên quenCông cha nghĩa mẹ thiếp đềnXin chàng đừng có kết duyên chốn nàoXin đừng đứng thấp trông caoXin đừng tơ tưởng chốn nào hơn đâyXin đừng tham gió bỏ mâyTham vườn táo rụng bỏ cây nhãn lồng.Trách cha trách mẹ em lầmCho nên em phải khóc thầm hôm maiTrách chàng chẳng dám trách aiTrách chàng chê nụ hoa nhài không thơm.Biết rằng dạ có vấn vươngĐể tôi cậy mối tìm đường sang chơi.Bữa ăn có cá cùng canhAnh chưa mát dạ bằng anh thấy nàng.Áo đen ai nhuộm cho mìnhCho duyên mình đậu, cho tình anh thương.Anh thương em biết mần răngLấy gió làm quạt, lấy trăng làm đèn.Muốn cho sông cạn đất liềnKẻo anh đi lại tốn tiền đò ngang.