Cánh Buồm Màu Đỏ
Số trang: 185
Loại file: pdf
Dung lượng: 716.25 KB
Lượt xem: 10
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Bà Đạt Thịnh buông que đan, xoa xoa bàn tay vào nhau. Bên cạnh bà, Song Giang đang chăm chú ngắm mấy tấm hình trước mặt. Bà hoi cựa mình trên ghế. Mỏi thật, tuổi già có khác. - Con ngắm hoài không thấy chán sao? Sông Giang vẫn không ngẩng lên: - Dạ không. Anh Văn bảo rằng nếu ngắm thường xuyên con sẽ sinh được em bé bụ bẫm, khoẻ mạnh như vậy. Bà Thịnh đứng lên mỉm cười: -Các con thật là ... Con có muốn ra vườn đi bách bộ 1 chút không? Song Giang ngó...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cánh Buồm Màu ĐỏCánh Buồm Màu Đỏ Phương Oanh Cánh Buồm Màu Đỏ Tác giả: Phương Oanh Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Trang 1/185 http://motsach.infoCánh Buồm Màu Đỏ Phương Oanh Chương 1 -Bà Đạt Thịnh buông que đan, xoa xoa bàn tay vào nhau. Bên cạnh bà, Song Giang đang chămchú ngắm mấy tấm hình trước mặt. Bà hoi cựa mình trên ghế. Mỏi thật, tuổi già có khác.- Con ngắm hoài không thấy chán sao?Sông Giang vẫn không ngẩng lên:- Dạ không. Anh Văn bảo rằng nếu ngắm thường xuyên con sẽ sinh được em bé bụ bẫm, khoẻmạnh như vậy.Bà Thịnh đứng lên mỉm cười:-Các con thật là ... Con có muốn ra vườn đi bách bộ 1 chút không?Song Giang ngó đồng hồ:- Thôi mẹ ạ. Con đến công ty anh Văn đây.Cô gọi to:-Vú ơi , cháo gà đã xong chưa hở vú?- Xong rồi. Con chờ vú 1 chút.Bà Thịnh ngồi trở lại ghế, cầm que đan lên.- Sao mẹ không đi dạo?- Mẹ hết mỏi rồi. Mẹ chờ ba về dùng cơm trưa, biết đâu ba sẽ thèm cháo gà như Văn.- Mẹ.Song Giang kêu lên, vẻ bối rối. Bà Thịnh bật cười.- Kể ra thì Khi Văn không gặp may, cưới cô vợ vụng về lạ.i trẻ con. Mất công chiều chuộng dỗdành, thèm cháo gà cũng không có 1 người nấu.Song Giang búi tóc ra sau gáy , cô nhìn bà Thịnh , vẻ dò hỏi:- Con dở lắm phai không mẹ?Bà chậm rãi trả lời , không còn vẻ bông đùa trong giọng nói:- Có lẽ con nên mang vú sang bên ấy, ở đây công việc lặt vặt mẹ làm cũng được...-Bà nhẩmtính- Còn ba tháng nữa con sinh , mướn người làm mới không tiện lắm. Hay con và Khi Vănsang bên này với ba mẹ?Song Giang liên tưởng đến những cử chỉ âu yếm thân mật của chồng , rồi nghĩ đến ba mẹ, đếnanh Hi ... Eo ôi! Cô phì cười:Trang 2/185 http://motsach.infoCánh Buồm Màu Đỏ Phương Oanh- Mẹ để con bàn lai với anh Văn. Nhưng mẹ dừng lo, anh Văn chăm sóc con chu đáo lắm, côngviệc nhà cũng nhẹ nhàng thôi mà. Bao giờ sinh xong con sẽ về đây, lúc dó mẹ tha hồ vất vả.- Tùy con.Bà Thịnh buông thỏng 1 cách cố ý. Nhìn gương mặt có vẻ giận dỗi của mẹ,Song Giang hơingẩn người. Mẹ cô vẫn giữ nguyên vẻ đẹp của ngày xưa nhưng dường như còn quyến rũ hơn, vìthời gian đã làm nó phát triển đến độ chín muồi. Cô muốn truê mẹ thêm vài câu , nhưng bà vúđã mang chiếc làn ra.- Cháo, vú để trong đó. Con đi ngay đi, kẻo nguội thì mất ngon.- Cám ơn vú.Song Giang nhanh nhẹn đứng lên, cô vẫn cử động nhẹ nhàng so với chiếc bụng khá to.- Vú đừng cất những tấm hình này nhạ Chút nữa về, con sẽ sắp xếp lại.- Ờ , để đấy mẹ con ngắm, biết đâu nhà này sẽ có thêm 1 đứa trẻ bụ bẩm, khoẻ mạnh.Song Giang rũ ra cười khi thấy gương mặt mẹ hơi đỏ. Vú già cũng không nhịn được, tiếng cườivang lên 1 lúc lâu, đến khi bà Thịnh hết bối rối. Bà đưa chiếc áo đan dở ra xa ngắm nghía rồinói:- Chà! Một gợi ý hay đấy , tối nay tôi sẽ bàn với anh Thịnh.Song Giang càng cười to khi tưởng tượng đến vẻ mặt của bạ Cô đã có đề tài cho bửa ăn tối nay.- Thôi, lẹ lẹ đi Giang rồi còn về ăn cơm. Để vú lấy cho con cái nón.Song Giang ra cửa, nháy mắt với vú già đầy vẻ đồng lo•. Bà Thịng dặn với theo:- Gọi taxi ở đầu ngõ nghen Giang. Đừng đi bộ xa, nắng lắm.- Để vú đóng cửa cho.Vú đứng đó nhìn cho tới khi Song Giang đi khuất. Mới đó mà mau thật, Vú đã gá(n bó với giađình này hơn 40 năm. Vú yêu từng thành viên trong nhà. Họ đều dễ thương , tử tế. Vú đã trôngthấy Thy Vân lúc còn bé, trưởng thành rồi kết hôn với Đạt Thịnh. Vú đã chăm sóc thưng yêuSong Hi , Song Giang. Vú vui mừng khi Song Giang đồng ý lấy Khi Văn. Tình cảm của Khi Vănlàm vú xúc động. Vú tin đây là người chồng tốt biết mang đến cho vợ mình cuộc sống vui vẻ ,hạnh phúc.Song Giang vẫy chiếc taxi, cô cẩn thận đặt chiếc làn xuống bên cạnh. Mùi cháo lẫn với mùi nướchoa trong xe làm cô khó chịu. Song Giang dùng tờ báo quạt nhẹ.- Tôi quay kiếng xuống cho thoáng, cô sẽ dễ chịu ngay.- Cám ơn bác.Song Giang nhìn ra cửa. Cô nhớ đến gương mặt Khi Văn sáng nay...Trang 3/185 http://motsach.infoCánh Buồm Màu Đỏ Phương Oanh- Em chỉ được phép ở đến chiều. Hết giờ làm việc anh đến đón về.- Không. Em muốn chơi với mẹ hết tuần này.Khi Văn nhăn mặt:- Vậy anh thì sao?- Tùy anh thôi, muốn ở đâu cũng được.- Ê, nhóc! Đừng có làm khó anh chứ!Song Giang gõ nhẹ vào chóp mũi chồng:- Anh nói 1 câu ngắn ngủn nhưng có đến 2 điều sai. Thứ nhất, em đâu phai là nhóc con, emsắp làm mẹ rồi. Thứ 2, em đâu có làm khó anh, trước đây anh rất thích đến đây cơ mà. Ngàynào anh cũng đến ngồi ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cánh Buồm Màu ĐỏCánh Buồm Màu Đỏ Phương Oanh Cánh Buồm Màu Đỏ Tác giả: Phương Oanh Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Trang 1/185 http://motsach.infoCánh Buồm Màu Đỏ Phương Oanh Chương 1 -Bà Đạt Thịnh buông que đan, xoa xoa bàn tay vào nhau. Bên cạnh bà, Song Giang đang chămchú ngắm mấy tấm hình trước mặt. Bà hoi cựa mình trên ghế. Mỏi thật, tuổi già có khác.- Con ngắm hoài không thấy chán sao?Sông Giang vẫn không ngẩng lên:- Dạ không. Anh Văn bảo rằng nếu ngắm thường xuyên con sẽ sinh được em bé bụ bẫm, khoẻmạnh như vậy.Bà Thịnh đứng lên mỉm cười:-Các con thật là ... Con có muốn ra vườn đi bách bộ 1 chút không?Song Giang ngó đồng hồ:- Thôi mẹ ạ. Con đến công ty anh Văn đây.Cô gọi to:-Vú ơi , cháo gà đã xong chưa hở vú?- Xong rồi. Con chờ vú 1 chút.Bà Thịnh ngồi trở lại ghế, cầm que đan lên.- Sao mẹ không đi dạo?- Mẹ hết mỏi rồi. Mẹ chờ ba về dùng cơm trưa, biết đâu ba sẽ thèm cháo gà như Văn.- Mẹ.Song Giang kêu lên, vẻ bối rối. Bà Thịnh bật cười.- Kể ra thì Khi Văn không gặp may, cưới cô vợ vụng về lạ.i trẻ con. Mất công chiều chuộng dỗdành, thèm cháo gà cũng không có 1 người nấu.Song Giang búi tóc ra sau gáy , cô nhìn bà Thịnh , vẻ dò hỏi:- Con dở lắm phai không mẹ?Bà chậm rãi trả lời , không còn vẻ bông đùa trong giọng nói:- Có lẽ con nên mang vú sang bên ấy, ở đây công việc lặt vặt mẹ làm cũng được...-Bà nhẩmtính- Còn ba tháng nữa con sinh , mướn người làm mới không tiện lắm. Hay con và Khi Vănsang bên này với ba mẹ?Song Giang liên tưởng đến những cử chỉ âu yếm thân mật của chồng , rồi nghĩ đến ba mẹ, đếnanh Hi ... Eo ôi! Cô phì cười:Trang 2/185 http://motsach.infoCánh Buồm Màu Đỏ Phương Oanh- Mẹ để con bàn lai với anh Văn. Nhưng mẹ dừng lo, anh Văn chăm sóc con chu đáo lắm, côngviệc nhà cũng nhẹ nhàng thôi mà. Bao giờ sinh xong con sẽ về đây, lúc dó mẹ tha hồ vất vả.- Tùy con.Bà Thịnh buông thỏng 1 cách cố ý. Nhìn gương mặt có vẻ giận dỗi của mẹ,Song Giang hơingẩn người. Mẹ cô vẫn giữ nguyên vẻ đẹp của ngày xưa nhưng dường như còn quyến rũ hơn, vìthời gian đã làm nó phát triển đến độ chín muồi. Cô muốn truê mẹ thêm vài câu , nhưng bà vúđã mang chiếc làn ra.- Cháo, vú để trong đó. Con đi ngay đi, kẻo nguội thì mất ngon.- Cám ơn vú.Song Giang nhanh nhẹn đứng lên, cô vẫn cử động nhẹ nhàng so với chiếc bụng khá to.- Vú đừng cất những tấm hình này nhạ Chút nữa về, con sẽ sắp xếp lại.- Ờ , để đấy mẹ con ngắm, biết đâu nhà này sẽ có thêm 1 đứa trẻ bụ bẩm, khoẻ mạnh.Song Giang rũ ra cười khi thấy gương mặt mẹ hơi đỏ. Vú già cũng không nhịn được, tiếng cườivang lên 1 lúc lâu, đến khi bà Thịnh hết bối rối. Bà đưa chiếc áo đan dở ra xa ngắm nghía rồinói:- Chà! Một gợi ý hay đấy , tối nay tôi sẽ bàn với anh Thịnh.Song Giang càng cười to khi tưởng tượng đến vẻ mặt của bạ Cô đã có đề tài cho bửa ăn tối nay.- Thôi, lẹ lẹ đi Giang rồi còn về ăn cơm. Để vú lấy cho con cái nón.Song Giang ra cửa, nháy mắt với vú già đầy vẻ đồng lo•. Bà Thịng dặn với theo:- Gọi taxi ở đầu ngõ nghen Giang. Đừng đi bộ xa, nắng lắm.- Để vú đóng cửa cho.Vú đứng đó nhìn cho tới khi Song Giang đi khuất. Mới đó mà mau thật, Vú đã gá(n bó với giađình này hơn 40 năm. Vú yêu từng thành viên trong nhà. Họ đều dễ thương , tử tế. Vú đã trôngthấy Thy Vân lúc còn bé, trưởng thành rồi kết hôn với Đạt Thịnh. Vú đã chăm sóc thưng yêuSong Hi , Song Giang. Vú vui mừng khi Song Giang đồng ý lấy Khi Văn. Tình cảm của Khi Vănlàm vú xúc động. Vú tin đây là người chồng tốt biết mang đến cho vợ mình cuộc sống vui vẻ ,hạnh phúc.Song Giang vẫy chiếc taxi, cô cẩn thận đặt chiếc làn xuống bên cạnh. Mùi cháo lẫn với mùi nướchoa trong xe làm cô khó chịu. Song Giang dùng tờ báo quạt nhẹ.- Tôi quay kiếng xuống cho thoáng, cô sẽ dễ chịu ngay.- Cám ơn bác.Song Giang nhìn ra cửa. Cô nhớ đến gương mặt Khi Văn sáng nay...Trang 3/185 http://motsach.infoCánh Buồm Màu Đỏ Phương Oanh- Em chỉ được phép ở đến chiều. Hết giờ làm việc anh đến đón về.- Không. Em muốn chơi với mẹ hết tuần này.Khi Văn nhăn mặt:- Vậy anh thì sao?- Tùy anh thôi, muốn ở đâu cũng được.- Ê, nhóc! Đừng có làm khó anh chứ!Song Giang gõ nhẹ vào chóp mũi chồng:- Anh nói 1 câu ngắn ngủn nhưng có đến 2 điều sai. Thứ nhất, em đâu phai là nhóc con, emsắp làm mẹ rồi. Thứ 2, em đâu có làm khó anh, trước đây anh rất thích đến đây cơ mà. Ngàynào anh cũng đến ngồi ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Cánh Buồm Màu Đỏ Phương Oanh tiểu thuyết Việt Nam tiểu thuyết lãng mạn tác giả Việt Nam thể loại tiểu thuyếtGợi ý tài liệu liên quan:
-
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 1
161 trang 432 13 0 -
6 trang 246 0 0
-
totto-chan bên cửa sổ: phần 2 - nxb văn học
54 trang 111 0 0 -
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 2
103 trang 71 6 0 -
Tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ của Lê Anh Hoài nhìn từ lí thuyết trò chơi
11 trang 57 1 0 -
Luận án Tiến sĩ Văn học: Văn hóa tâm linh trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại
182 trang 47 0 0 -
108 trang 39 0 0
-
156 trang 39 0 0
-
112 trang 37 0 0
-
178 trang 35 0 0