Câu Chuyện Một Chiều Thứ Bảy
Số trang: 9
Loại file: pdf
Dung lượng: 107.13 KB
Lượt xem: 6
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Một chiều thứ bảy, bọn chúng tôi dắt nhau ra bờ sông Hồng chơi. Bây giờ đã là cuối thu rồi. Nước sông rút xuống và lặng lẽ trôi xuôi, cuốn theo vô số phù sa màu gạch non đùng đục.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Câu Chuyện Một Chiều Thứ BảyCâu Chuyện Một Chiều Thứ Bảy Sưu TầmCâu Chuyện Một Chiều Thứ Bảy Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Một chiều thứ bảy, bọn chúng tôi dắt nhau ra bờ sông Hồng chơi. Bây giờ đã là cuối thu rồi.Nước sông rút xuống và lặng lẽ trôi xuôi, cuốn theo vô số phù sa màu gạch non đùng đục.Chúng tôi trèo lên một đống gỗ ngồi nhìn xuống lòng sông. Chẳng bao lâu mà mặt trời tắt hẳn.Trăng mồng mười treo trên cao. Gió lạnh làm sông Hồng nhăn mặt. Thỉnh thoảng mấy gợnsóng con con sáng lên, lấp lánh như những lưỡi búa vàng.Cảnh sông Hồng thật đẹp nên chuyện cứ nở như gạo rang. Chúng tôi đi từ chuyện cá mè, tépbạc sang chuyện ngao, chuyện hến. Bỗng Danh cua quay sang một anh bạn miền Bắc:- Ngao à? Trong Nam gọi ngao là vọp. Có một lần mình đi vào rừng và nhớ mãi tiếng nhữngcon vọp rơi lộp cộp vào khoang thuyền. Năm ấy cách đây vừa đúng bảy năm.Danh bỗng trầm hẳn giọng xuống, rè rè như đang có vật gì mắc trong cổ họng:- Bảy năm qua rồi mà không bao giờ mình quên được.Tôi bảo thầm trong bụng: lại sắp có chuyện đây. Nhìn nét mặt Danh đang thừ ra nghĩ ngợi, nhìnđôi mắt Danh đang mơ màng trông xa xa, tôi đoán có lẽ là một chuyện tình. Các anh em khácchẳng ai bảo mà ai cũng đều ngồi yên, chờ đợi. Một lúc, sốt ruột quá, tôi giục:- Kể đi! Kể chuyện vọp đi!Danh ừ một tiếng, cho tay vào túi áo ngoài, moi moi khoắng khoắng cả hai bên chẳng biết làtìm thuốc lá hay lục lại vật gì cũ kỹ. Tôi vội đưa cho anh chàng điếu thuốc và đánh diêm. Danhhít một hơi ngon lành, thở khói ra dày đặc, rồi lấy tay khoát nhè nhẹ như đang vén lên một bứcmàn:Câu chuyện này cũng bắt đầu bằng một chiều thứ bảy cuối thu. Lúc ấy cả phân xưởng mìnhđang đổ dồn vào một công việc đột xuất là đúc lựu đạn. Anh em thay phiên làm quần quật suốtngày đêm không nghỉ để cho kịp chiến dịch. Trong hoàn cảnh ấy, lại hết củi để nấu cơm, làmbếp. Kể thì cũng là chuyện nhỏ mọn thôi. Nhưng nguyên tắc bảo mật tuyệt đối cấm kiếm củi ởvùng gần xưởng. Bọn này thuường phải đi xuống Vàm Đầm, xa vài mươi cây số. Sau một bữacơm nửa sống nửa chín - mà có anh mặt nhăn như bị - cô Miên, cấp dưỡng của bọn này mớiTrang 1/9 http://motsach.infoCâu Chuyện Một Chiều Thứ Bảy Sưu Tầmquyết định tự mình đi lấy củi. Đó là một việc nặng. Mà để cho cô đi xa thì bọn này cũng khôngyên tâm. Định cắt một người cùng đi với cô. Nhưng anh em không ai rút việc ra được. Miên xincho mình đi theo. Mọi người quay lại nhìn mình. Hồi ấy mình vừa rời ghế nhà trường đi xuốngmiền Tây kháng chiến, công việc trong xưởng cũng mới biết ti toe nên rỗi hơn anh em, hôm sauchủ nhật mình lại được nghỉ, nhưng mà công tác lao động có thể nói là mình dốt đặc cán mai.Tuy vậy, không để anh em chờ lâu, mình xung phong đi ngay với cô Miên. Xung phong thìcũng có nhiều lý do. Trước tiên nghĩ rằng cả làng người ta đang làm cật lực chẳng lẽ mình cứcà nhỏng chống xâm lăng, phất phơ làm cách mạng! Hai là một mình đi vào rừng với cô Miênthì cũng hay hay. Các cậu cười à- Cái đồ quỷ, cứ nghĩ tầm bậy! Hay hay là thế này: lúc bấy giờmình nghĩ ngay đến cảnh rừng cây mọc vút cao, ánh nắng xuyên qua kẽ lá như rẽ quạt, sóc trêncành nhảy lon ton, có một đôi thanh niên nam nữ vừa đẵn gỗ vừa hát. ấy đại loại hay hay là nhưvậy!Trong bọn tôi, bật ra những tiếng cười thú vị y như khi xem xiếc thấy anh chàng đi dây rấtchúa mà lại giả vờ trượt ngã. Thật vậy, Danh cua thì ghê lắm! Ông ấy việc gì cũng sành và làtay tiện cừ nhất bọn trẻ trong kíp và cả trong xưởng chúng tôi. Nếu ai mới đi lao động côngtrường mà thấy Danh cứ xắn hai nhát mai một hòn đất và dạy rạch ròi cho anh em đổ nền, bệnsọt thì lại tưởng Danh là nông dân chính cống. Danh năm nay chưa đầy ba mươi tuổi, nghĩa làcòn xoan, người tầm thước, đầu cắt cua nên được gọi là Danh cua. Mà Danh là cua cũngvì có đôi tay chắc nịch, sờ vào rắn như sờ phải chiếc kìm càng cua. Đặc biệt Danh cua kẹp đếnmức trời gầm không nhả những anh chàng nào xem lợi riêng bằng cái hũ còn lợi chung bằngcái khu tô. Thế mà nay lại nghe Danh nói toàn giọng đâm hơi như vậy thì ai mà không cườicho được. Nhưng sau này ngẫm nghĩ cái điều trái ngược ấy chúng tôi mới dần dần hiểu ra tại saoDanh lại tốt và hết lòng lo cho anh em như bây giờ. Đó cũng là cái đầu mối chính của câuchuyện mà Danh kể tiếp sau đây:Thế là sau khi cơm nước, cụ bị xong xuôi, mình và Miên xuống một chiếc tam bản xuất hànhđúng vào chiều thứ bảy. Đi loanh quanh mấy con rạch bảo mật, bọn mình trổ ra sông to. Bắtđầu gay chèo: Mình ở phía sau, Miên đứng trước mũi. Theo nhịp đều đều, hai đứa thong thảchèo đi. Con thuyền chồm chồm, lướt nhẹ tr ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Câu Chuyện Một Chiều Thứ BảyCâu Chuyện Một Chiều Thứ Bảy Sưu TầmCâu Chuyện Một Chiều Thứ Bảy Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Một chiều thứ bảy, bọn chúng tôi dắt nhau ra bờ sông Hồng chơi. Bây giờ đã là cuối thu rồi.Nước sông rút xuống và lặng lẽ trôi xuôi, cuốn theo vô số phù sa màu gạch non đùng đục.Chúng tôi trèo lên một đống gỗ ngồi nhìn xuống lòng sông. Chẳng bao lâu mà mặt trời tắt hẳn.Trăng mồng mười treo trên cao. Gió lạnh làm sông Hồng nhăn mặt. Thỉnh thoảng mấy gợnsóng con con sáng lên, lấp lánh như những lưỡi búa vàng.Cảnh sông Hồng thật đẹp nên chuyện cứ nở như gạo rang. Chúng tôi đi từ chuyện cá mè, tépbạc sang chuyện ngao, chuyện hến. Bỗng Danh cua quay sang một anh bạn miền Bắc:- Ngao à? Trong Nam gọi ngao là vọp. Có một lần mình đi vào rừng và nhớ mãi tiếng nhữngcon vọp rơi lộp cộp vào khoang thuyền. Năm ấy cách đây vừa đúng bảy năm.Danh bỗng trầm hẳn giọng xuống, rè rè như đang có vật gì mắc trong cổ họng:- Bảy năm qua rồi mà không bao giờ mình quên được.Tôi bảo thầm trong bụng: lại sắp có chuyện đây. Nhìn nét mặt Danh đang thừ ra nghĩ ngợi, nhìnđôi mắt Danh đang mơ màng trông xa xa, tôi đoán có lẽ là một chuyện tình. Các anh em khácchẳng ai bảo mà ai cũng đều ngồi yên, chờ đợi. Một lúc, sốt ruột quá, tôi giục:- Kể đi! Kể chuyện vọp đi!Danh ừ một tiếng, cho tay vào túi áo ngoài, moi moi khoắng khoắng cả hai bên chẳng biết làtìm thuốc lá hay lục lại vật gì cũ kỹ. Tôi vội đưa cho anh chàng điếu thuốc và đánh diêm. Danhhít một hơi ngon lành, thở khói ra dày đặc, rồi lấy tay khoát nhè nhẹ như đang vén lên một bứcmàn:Câu chuyện này cũng bắt đầu bằng một chiều thứ bảy cuối thu. Lúc ấy cả phân xưởng mìnhđang đổ dồn vào một công việc đột xuất là đúc lựu đạn. Anh em thay phiên làm quần quật suốtngày đêm không nghỉ để cho kịp chiến dịch. Trong hoàn cảnh ấy, lại hết củi để nấu cơm, làmbếp. Kể thì cũng là chuyện nhỏ mọn thôi. Nhưng nguyên tắc bảo mật tuyệt đối cấm kiếm củi ởvùng gần xưởng. Bọn này thuường phải đi xuống Vàm Đầm, xa vài mươi cây số. Sau một bữacơm nửa sống nửa chín - mà có anh mặt nhăn như bị - cô Miên, cấp dưỡng của bọn này mớiTrang 1/9 http://motsach.infoCâu Chuyện Một Chiều Thứ Bảy Sưu Tầmquyết định tự mình đi lấy củi. Đó là một việc nặng. Mà để cho cô đi xa thì bọn này cũng khôngyên tâm. Định cắt một người cùng đi với cô. Nhưng anh em không ai rút việc ra được. Miên xincho mình đi theo. Mọi người quay lại nhìn mình. Hồi ấy mình vừa rời ghế nhà trường đi xuốngmiền Tây kháng chiến, công việc trong xưởng cũng mới biết ti toe nên rỗi hơn anh em, hôm sauchủ nhật mình lại được nghỉ, nhưng mà công tác lao động có thể nói là mình dốt đặc cán mai.Tuy vậy, không để anh em chờ lâu, mình xung phong đi ngay với cô Miên. Xung phong thìcũng có nhiều lý do. Trước tiên nghĩ rằng cả làng người ta đang làm cật lực chẳng lẽ mình cứcà nhỏng chống xâm lăng, phất phơ làm cách mạng! Hai là một mình đi vào rừng với cô Miênthì cũng hay hay. Các cậu cười à- Cái đồ quỷ, cứ nghĩ tầm bậy! Hay hay là thế này: lúc bấy giờmình nghĩ ngay đến cảnh rừng cây mọc vút cao, ánh nắng xuyên qua kẽ lá như rẽ quạt, sóc trêncành nhảy lon ton, có một đôi thanh niên nam nữ vừa đẵn gỗ vừa hát. ấy đại loại hay hay là nhưvậy!Trong bọn tôi, bật ra những tiếng cười thú vị y như khi xem xiếc thấy anh chàng đi dây rấtchúa mà lại giả vờ trượt ngã. Thật vậy, Danh cua thì ghê lắm! Ông ấy việc gì cũng sành và làtay tiện cừ nhất bọn trẻ trong kíp và cả trong xưởng chúng tôi. Nếu ai mới đi lao động côngtrường mà thấy Danh cứ xắn hai nhát mai một hòn đất và dạy rạch ròi cho anh em đổ nền, bệnsọt thì lại tưởng Danh là nông dân chính cống. Danh năm nay chưa đầy ba mươi tuổi, nghĩa làcòn xoan, người tầm thước, đầu cắt cua nên được gọi là Danh cua. Mà Danh là cua cũngvì có đôi tay chắc nịch, sờ vào rắn như sờ phải chiếc kìm càng cua. Đặc biệt Danh cua kẹp đếnmức trời gầm không nhả những anh chàng nào xem lợi riêng bằng cái hũ còn lợi chung bằngcái khu tô. Thế mà nay lại nghe Danh nói toàn giọng đâm hơi như vậy thì ai mà không cườicho được. Nhưng sau này ngẫm nghĩ cái điều trái ngược ấy chúng tôi mới dần dần hiểu ra tại saoDanh lại tốt và hết lòng lo cho anh em như bây giờ. Đó cũng là cái đầu mối chính của câuchuyện mà Danh kể tiếp sau đây:Thế là sau khi cơm nước, cụ bị xong xuôi, mình và Miên xuống một chiếc tam bản xuất hànhđúng vào chiều thứ bảy. Đi loanh quanh mấy con rạch bảo mật, bọn mình trổ ra sông to. Bắtđầu gay chèo: Mình ở phía sau, Miên đứng trước mũi. Theo nhịp đều đều, hai đứa thong thảchèo đi. Con thuyền chồm chồm, lướt nhẹ tr ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Câu Chuyện Một Chiều Thứ Bảy truyện ngắn truyện Sáng khoa học xã hội thơ ca văn học Việt NamGợi ý tài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 372 12 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 339 8 0 -
Tiểu luận: Lý thuyết xã hội học
40 trang 261 0 0 -
Oan và giải oan trong truyện Nghiệp oan của Đào Thị của Nguyễn Dữ
6 trang 254 0 0 -
Luận án tiến sĩ Ngữ văn: Dấu ấn tư duy đồng dao trong thơ thiếu nhi Việt Nam từ 1945 đến nay
193 trang 220 0 0 -
Tiểu luận: Tìm hiểu thực trạng giáo dục Đại Học hiện nay ở nước ta
27 trang 206 0 0 -
91 trang 179 0 0
-
Chi tiết 'cái chết' trong tác phẩm của Nam Cao
9 trang 164 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 148 6 0 -
Khóa luận tốt nghiệp: Sự ảnh hưởng của tư tưởng Nho giáo trong Hồng Đức Quốc âm thi tập
67 trang 135 0 0