Thông tin tài liệu:
Khi mọi chuyện đang thật vui vẻ thì bỗng dưng những điều bất ngờ lại ập đến…Minh và Ngọc chia tay… -Mắm! Đi chơi với tao đi… tao thấy buồn ghê gớm mày ạ!-Giờ á? Cỡ 30’ nữa nhá, giờ con Bống chưa đi học về, tao không thể để nhà cho trộm -Ừ, -Uki, -Đâu cũng được, -Ừ! -Uki, Công -Ngọc! Mày sao thế? Có gì kể tao nghe Lát vào thế đi miễn không phải nữa tao Little qua love chở và bãi biển. mày. hỏi cũng thăm được! được. đâu? Uki? Nhá! bye! viên… coi…-Tao… tao thấy...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Câu điều kiện loại 3 - Kì 3Câu điều kiện loại 3 - Kì 3: Giá như anh chỉ là một giấc mơKhi mọi chuyện đang thật vui vẻ thì bỗng dưng những điều bất ngờ lại ậpđến…Minh và Ngọc chia tay…-Mắm! Đi chơi với tao đi… tao thấy buồn ghê gớm mày ạ!-Giờ á? Cỡ 30’ nữa nhá, giờ con Bống chưa đi học về, tao không thể để nhà chotrộm vào hỏi thăm được!-Ừ, thế cũng được.-Uki, đi đâu?-Đâu cũng được, miễn không phải Little love và bãi biển. Uki?-Ừ! Lát nữa tao qua chở mày. Nhá!-Uki, bye!Công viên…-Ngọc! Mày sao thế? Có gì kể tao nghe coi…-Tao… tao thấy trống trải lắm… tao vừa mất đi một thứ rất quan trọng…quantrọng lắm…-Mất gì?-Minh!-Hả? Sao lại thế? Làm gì có chuyện vô lí như thế được. Mày kể cụ thể tí đi!-Thứ 3 tuần trước lúc đi học thêm Anh về, tao… hic… tao thấy ổng chở chị Hằnglớp trên…-Nhiều lúc người ta là bạn bè của nhau thôi. Sao mày đa nghi thế?-Tao không đa nghi! Lúc đó chỉ cách có một đoạn, tao đã vẫy tay chào hai người,nhưng không những không có một cử chỉ đáp lại mà chị Hằng còn ôm và tựa đầuvào lưng anh Minh nữa-Thật á? Thế sau đó hắn giải thích về vụ này ra sao?-Những dòng tin nhắn quan tâm không còn nữa, không một cuộc điện thoại, anhtránh mặt tao ngay khi tao ngồi trên xe anh Nhi đi song song với anh…-Vậy tại sao mày không thử nhắn tin hỏi hắn trước xem sao?-Tao đã nhắn bao nhiêu tin mày biết không? Ngay tối đó tao nhắn cũng phải 10 tinlà ít…rồi những ngày liên tiếp sau đó nữa…-Không một tin nhắn đáp lại sao?-Có, hai tin!-Gì?-Một là “em đừng nghĩ ngợi gì về chuyện đó, lo học hành đi”. Và “đừng quan tâmđến anh làm gì cho mệt mỏi. Anh thấy chán lắm rồi. Xin em đừng nhắn tin nữa”-Thật hả??? Tao không ngờ cái thằng ấy lại như thế. Không thể để yên được. Màylà bạn tao. Hắn ta xúc phạm mày tức là xúc phạm tao! Tao không để hắn tiếp tụcxem mày như món đồ chơi được đâu! Ức lắm >”<-Mày định làm gì hả Mắm? Đừng nữa mày ạ…người ta đã không còn thích tao,không còn đối xử với tao như trước thì níu kéo để làm gì cơ chứ. Thà cứ để nhưthế này, để thật đau, nhưng cũng giúp tao quên được anh mà.-Mày vẫn gọi hắn ta là ANH á??? Dẹp đi hộ tao.-Mắm, đừng nóng thế. Tao cần mày an ủi tao chứ không phải kể chuyện này ra chomày để rồi nhận được những lời nói như thế. Tao biết mày quan tâm tao nhiềunhưng mà cái ý định đó của mày không giúp được gì cho tao cả. Chỉ làm tao buồnthêm mà thôi!-Ừ, vậy tao xin lỗi mày nhiều. Này!!!!! Đừng khóc chứ!-Tao… thực sự… thực sự không biết phải làm thế nào nữa… cảm giác hụt hẫng,lạc lõng vây quanh tao mày ạ…tao muốn khóc lắm… muốn hét thật to để giải toảnhững gì mệt mỏi nhất trong lòng.-Tao… tao… - Hùng không biết nói gì hơn, chỉ biết đưa người về phía Ngọc gầnhơn, rồi kéo Ngọc tựa vào vai mình - cứ khóc đi, nếu như mày cảm thấy nhẹ nhõmhơn!-Mày có nghĩ tao nên nói chuyện không? Ít nhất thì cũng phải có một lí do gì đó rõràng chứ. Ít ra anh ấy cũng phải cho tao biết tao đã làm gì sai để anh ghét tao, đểrồi anh bỏ mặc tao như thế chứ…-Mày không có bất cứ một lỗi gì cả. Mà nếu có có thì cũng chỉ là mày KHÔNG CÓMẮT iu phải thằng không ra gì thôi, là Sở Khanh í. Còn nói chuyện, tao nghĩ lànên, ít ra thì tao nghĩ MÀY sẽ là người nói lời chia tay, chứ không phải là HẮN…-Ừ, ...