Danh mục

Tháng năm không ở lại

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 234.29 KB      Lượt xem: 22      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tại sao những mối tình đẹp cứ đến vào lúc ta chưa biết cách đón nhận để rồi vô tình ta gạt bỏ khỏi cuộc sống của mình những tình cảm đẹp đẽ biết bao.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tháng năm không ở lạiTháng năm không ở lạiTại sao những mối tình đẹp cứ đến vào lúc ta chưa biết cách đón nhận để rồi vôtình ta gạt bỏ khỏi cuộc sống của mình những tình cảm đẹp đẽ biết bao. *** Tôi muốn tắt nắng đi cho màu đừng nhạt mất. Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi.Thời học sinh là quãng thời gian mà tình yêu bay bổng, thăng hoa, là khoảng khắccủa những mối tình đẹp đẽ và trong sáng nhất. Nhưng đó cũng là lúc ta ngây ngô,vụng dại nhất. Tại sao những mối tình đẹp cứ đến vào lúc ta chưa biết cách đónnhận để rồi vô tình ta gạt bỏ khỏi cuộc sống của mình những tình cảm đẹp đẽ biếtbao.Bạn đã từng thử cảm giác ấy chưa? Còn tôi thì đã từng như vậy đấy. Bước chânvào lớp 10, một mối tình đầu tiên đến từ cậu bạn cùng lớp. Tôi đã nhanh chóng gạttình cảm của cậu sang một bên theo cái cách ngu ngốc nhất. Để đến bây giờ, tìnhbạn, tình yêu tất cả đều tan biến không dấu vết.Hồi ấy, khi mới bước chân vào trung học, tôi cũng giống nhiều bạn gái khác, cũngthích được để ý, cũng thích được quan tâm và nghe một cậu con trai kể mấy câuchuyện phiếm. Và mọi chuyện bắt đầu khi Tuấn – cậu bạn ngồi cùng dãy, cách tôitới hai bàn, ngỏ lời nói thương tôi. Lúc ấy, tôi cũng thấy vui. Không vui sao đượckhi lần đầu được nghe một lời tỏ tình, mà người ấy lại là một cậu trai khá nổi tronglớp chọn ban A nữa chứ.Kể từ hôm đó, ngày nào cũng vậy, trước khi đi học tôi đều tự tạo cho mình một tưthế đủ để nổi bật giữa đám đông và luôn tự trả lời những câu hỏi đại loại như Hômnay mình sẽ nói những gì? Làm gì? Vào lúc nào? Thừa nhận rằng tôi không thíchTuấn nhưng không hiểu tại sao tôi lại không thể từ chối cậu một cách thẳng thắn,mà sự thật là tôi cũng không hề nhận lời làm bạn gái của cậu. Phải chăng đó là hệlụy của tính sĩ diện không nên có. Một khi bạn có trong tay một món đồ đẹp, mọingười chú ý đến bạn vì món đồ đó, liệu bạn có chịu bỏ món đồ ấy đi chỉ vì nghĩ nókhông thuộc về mình? Nếu trả lời là có thì bạn đã chiến thắng tính ích kỉ của bảnthân , còn nếu nói không thì bạn sẽ phải trải qua những gì mà tôi đã trải qua.Mỗi giờ ra chơi, Tuấn thường lên chỗ tôi ngồi và nói vài câu chuyện vu vơ, cónhững câu chuyện lặp lại tới vài lần. Những lúc ấy tôi làm bộ không để ý, sách vởvẫn để đầy trên mặt bàn và dán mắt vào đấy nhưng đôi tai thì vẫn chăm chú lắngnghe. Rồi khi mấy đứa bạn trêu trọc, tôi giãy nảy lên và tỏ ra căm ghét những câunói đùa ấy. Nhiều lần Tuấn có hỏi về tình cảm của tôi thì tôi chỉ nói chung chungrằng có những thứ mà người ta khó có thể xác định được ngay, rằng hãy cho tôithêm thời gian suy nghĩ.Vậy mà một tháng sau, tôi nhận được lời tỏ tình thứ hai. Đó là Cường – mộthotboy của khối. Cậu học khác lớp và tôi biết đến cậu như một hình mẫu của biếtbao nữ sinh trong trường. Phải, lúc đó tôi đã chấp nhận tình cảm của Cường. Tôikhông mảy may nghĩ đến Tuấn, hình ảnh cậu vốn dĩ chỉ hiện lên trong đầu tôi mỗikhi đến lớp thì giờ đây nó hoàn toàn biến mất. Tôi cũng không dám chắc mình cóthích Cường không, chỉ biết tôi thấy hạnh phúc khi ở bên cậu, được thấy đám congái lớp khác xì xào, ghen tị. Chúng tôi không đợi nhau trước cổng trường khi tanhọc và cũng không nói chuyện mỗi 10 ra chơi. Chúng tôi chat trên facebook vàomỗi tối và đi chơi trong thành phố mỗi chiều chủ nhật. Cũng có những phút giâyđược coi là ngọt ngào nhưng cũng có những lúc giận hờn. Chẳng lâu sau đó, mà tôicũng không nhớ chính xác là bao lâu nữa, chỉ biết rằng Cường lảng tránh tôi,những cuộc trò chuyện thưa dần rồi mất hẳn và không có thêm cuộc di chơi riêngnào nữa.Tôi nhớ cái buổi tối mà Cường nói chia tay, tôi đã khóc. Tôi cũng không rõ lí do vìsao mình khóc. Lúc ấy tôi đã nhớ đến Tuấn, phải chăng là nuối tiếc cho một sự lựachọn sai lầm. Có lẽ tôi chưa yêu theo đúng nghĩa. Tôi không hẳn vì thích Cườngmà nhận lời làm bạn gái cậu. Tại sao ta cứ cố gắng mua cho bằng được một mónđồ chơi đang hot trong khi biết bản thân chẳng bao giờ hứng thú. Nếu bản thân talà chỉ là một cá thể nhàm chán tôn thờ lối sống giả tạo thì những gì đến cũng chỉ làdối trá mà thôi. Đến lúc này tôi mới nhận ra mình đã sai. Thôi thì hãy một lần biếtđau để không bao giờ phải đau như vậy nữa. Hãy coi sự xuất hiện của Cường nhưmột lời cảnh báo cho cái tính ích kỉ và sĩ diện quá đáng của tôi. Đã đến lúc phảisống khác, tôi nghĩ vậy.Nhưng có lẽ tôi đã lầm. Những gì tôi đã làm là quá khứ, và một khi đã trở thànhquá khứ thì không bao giờ và không gì xóa nổi. Tôi đã không quan tâm, không hềnghĩ đến Tuấn và không hề nhận ra kể từ khi tôi và Cường thành một cặp thì cậukhông còn nói chuyện, không còn lên chỗ tôi vào mỗi giờ ra chơi nữa. Tôi đãkhông cho cậu một câu ...

Tài liệu được xem nhiều: