Thông tin tài liệu:
Họa sỹ NGUYỄN SÁNG Tranh sơn dầu của Đinh Quang Tỉnh (0,35 x 0,45) Nguyễn Sáng (1923-1988). Ông là hoạ sĩ có tư tưởng, giải quyết vấn đề xã hội lớn lao, gay cấn rất nhuần nhị, lay động với hình hoạ và màu sắc hiện đại, giản dị mà không khô khan, không sáo rỗng bởi con tim thành thực yêu thương cùng với tài năng biến ảo, đa dạng.
.Cùng với Nguyễn Gia Trí, Nguyễn Tư Nghiêm, ông là cây đại thụ của sơn mài VN. Nếu như Nguyễn Gia Trí đưa sơn mài đến đỉnh cao của...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CHÂN DUNG HỌA SỸ NGUYỄN SÁNG
CHÂN DUNG HỌA SỸ
NGUYỄN SÁNG
Họa sỹ NGUYỄN SÁNG
Tranh sơn dầu của Đinh Quang Tỉnh (0,35 x 0,45)
Nguyễn Sáng (1923-1988). Ông là hoạ sĩ có tư tưởng, giải quyết vấn đề
xã hội lớn lao, gay cấn rất nhuần nhị, lay động với hình hoạ và màu sắc
hiện đại, giản dị mà không khô khan, không sáo rỗng bởi con tim thành
thực yêu thương cùng với tài năng biến ảo, đa dạng.
Cùng với Nguyễn Gia Trí, Nguyễn Tư Nghiêm, ông là cây đại thụ của
sơn mài VN. Nếu như Nguyễn Gia Trí đưa sơn mài đến đỉnh cao của
những cảnh thần tiên mộng ảo, vàng son cung đình đài các, thì Nguyễn
Sáng đẩy sơn mài đến đỉnh cao khác với tầng lớp đời thường cần lao,
cảnh bi hùng chiến trận, chiến tranh cách mạng, những xung đột mạnh
mẽ của cuộc sống hiện tại. Ông bổ sung vào sơn mài bảng màu vàng,
xanh, diệp lục với cách diễn tả phong phú dường như vô tận. Những tác
phẩm thành công nhất của Nguyễn Sáng nằm ở sơn mài và đấy là đóng
góp lớn nhất của Nguyễn Sáng cho hội hoạ cả về chất liệu và danh
tiếng.
Các tác phẩm của Nguyễn Sáng có tầm cỡ về kỹ năng, mang rõ những
thông điệp lớn về thân phận con người và tiềm ẩn một tài năng lớn của
sáng tạo hiện đại cho nền mỹ thuật Việt Nam, sống và vẽ, dấn thân và
quyết liệt cho dù cuối đời, ông đã chết trong cảnh khốn cùng, âm thầm
lặng lẽ.
Tôi may mắn được quen biết họa sỹ Nguyễn Sáng, được dự khai mạc
triển lãm Mỹ thuật tạo hình nhân dịp kỷ niệm ngày sinh lần thứ 60 của
ông. Trong khai mạc triển lãm, nhà văn Nguyễn Tuân đã phát biểu
khen họa sỹ Nguyễn Sáng như sau: “Đứng trước tranh của Nguyễn
Sáng tôi như muốn bẻ ngòi bút, bởi vì muốn cho văn của mình vượt
biên giới thì phải dịch thuật người nước ngoài mới hiểu được phần nào,
còn xem tranh Nguyễn Sáng không cần phải thông dịch”.