Danh mục

Chiếc Áo Màu Rêu Xanh

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 147.04 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hồng vàng tợ bữa kia em có thấy Nước xuôi dòng là cổ độ nhìn theo Bùi Giáng Con tàu chầm chậm chạy ra phía cửa biển. Không gian mờ đục trong làn hơi nước che khuất chân trời. Gió bán đảo vần xoay, phần phật tiếng cờ. Trên đỉnh chiến hạm, ngọn radar uể oải từng vòng quay tiếc rẻ mấy ngày nghĩ bến rộn rã bóng sắc thành phố cuối năm. Tiếng còi tan nhiệm sở vận chuyển vang lên từ lâu mà hắn vẫn đứng lơ đãng trên bong tàu nhìn quanh bờ vịnh. Làng Cùi dưới...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chiếc Áo Màu Rêu Xanhvietmessenger.com Phan Thái Yên Chiếc Áo Màu Rêu XanhHồng vàng tợ bữa kia em có thấyNước xuôi dòng là cổ độ nhìn theoBùi GiángCon tàu chầm chậm chạy ra phía cửa biển. Không gian mờ đục trong làn hơi nước chekhuất chân trời. Gió bán đảo vần xoay, phần phật tiếng cờ. Trên đỉnh chiến hạm, ngọn radaruể oải từng vòng quay tiếc rẻ mấy ngày nghĩ bến rộn rã bóng sắc thành phố cuối năm.Tiếng còi tan nhiệm sở vận chuyển vang lên từ lâu mà hắn vẫn đứng lơ đãng trên bong tàunhìn quanh bờ vịnh. Làng Cùi dưới chân đèo Hải Vân dập vùi sau bờ cát xa, mong manhcon sóng xô bờ mặn xát hồn người. Phật Ðài cao gần Ngã-Ba-Ði-Huế ẩn hiện sau hàng câychắn gió đan thành vệt xanh thẫm trong bóng hoàng hôn. Phật ngồi quay lưng về biển có lẽkhông thấy được những bóng đời u uất bên kia bờ vịnh im lìm. Bãi dương cuối thành phốngăn tầm mắt nhìn lối về Thương Cảng. Con đường dọc bờ sông xanh dáng phượng rạngrỡ màu mây bàng bạc thu phân. Cũng hàng cây soi bóng nước đã trổ hoa rực đỏ tháng bãitrường rộn ràng ước hẹn. Bến nước Hà Thân trong xanh, bẽn lẽn chuyến đò ngang có bầycon gái học trò chúm chím môi hồng. Tiệm sách bên đường, quán cà phê góc phố. Say đắmmắt ai nhìn, cuống quít tà áo cuối tuần bước chân thiếu nữ. Thành phố tuổi nhỏ quây quầnkỷ niệm. Nơi hắn đã lớn lên bỏ đi quay về, vô tình con sóng. Từ lâu hắn như đứa bé ham hốnhặt nhạnh từng viên sỏi màu lăn lóc trên đường lòng rộn ràng vui. Thằng bé nhìn chiếc lọthủy tinh vơi dần từng hòn bi kỷ niệm sặc sỡ mà lòng thờ ơ chẳng biết. Chiều nay hắn chợtthấy tiếc rẻ như vừa đánh mất một điều gì thật quý báu. Viên cuội trắng thoáng màu rêu vừalăn qua trí nhớ, lãng đãng tiếng buồn sóng vỗ.Cô bạn cũ thời trung học lập gia đình hôm nay. Giờ này có lẽ thành phố đã lên đèn. Hắnnghĩ đến tiệc cưới đang bừng lên trong xiêm y dạ vũ. Có tiếng sóng thở dài bọt bèo bờ đácũ. Ánh trăng tan tành trên mặt nước. Mái chèo quấy động con đò đêm lặng lẽ qua sông. Cócánh chim biển đơn côi bay chao ngang mũi tàu. Con sáo đã sang sông.Buổi trưa, trước khi về lại chiến hạm, hắn nhờ người bạn lính mang quà cưới đến nhà. Ðốtthuốc chờ bạn trong một quán vắng bên sông, hắn bâng khuâng nghĩ về thời mới lớn đầyhoang vọng. Thời vừa biết yêu huyền hoặc niềm vui dại khờ tưởng mình được yêu.Lòng không buồn lắm, hắn ngồi đó, già nua bãi hồn vương vãi nắng chiều. Chuyến phà quasông chợt lênh đênh như nỗi hoang mang về một mối tình đầu. Nghi vấn choàng đến phiềnhà. Nỗi hạnh phúc được yêu, choáng ngợp hóa thân, khiến hắn không có thì giờ hỏi hanlòng mình. Chiếc áo len màu rêu gối đầu đêm cuối năm làm báo, váng vất tiếng hát du ca,thơm hương rất lạ. Hạnh phúc được mời rao chia đều cho lũ bạn năm bảy đứa trong gianphòng bê bết giấy mực. Bầy văn thi sĩ lớn ồn ào về mỗi nàng thơ của mình để rồi mê mệtngủ vùi chẳng cần chi chút mơ mộng dỗ dành. Còn lại hắn chới với trong thảng thốt hạnhphúc. Chiếc áo len nồng ấm như vòng tay ôm, rạo rực giấc mơ lạ lùng cơn xúc động. Tronggiấc mơ loáng thoáng buổi chiều tan học, ngập ngừng chuyến phà qua sông, và hàngphượng xanh rũ bóng sân trường. Chân sáo diễm. Môi hồng. Mắt đẹp thùy dương, trâm anhhoa trắng giáo đường. Má lúm đồng tiền ngát mùi cam quít. Tóc ngắn thanh xuân. Giọt lệcủa đá. Mái tóc thề dài suông như mây, thẳng tắp hàng cây rợp mát đường Thống Nhất.Chân dung tình yêu mơ hồ trừu tượng với nhiều mắt môi dáng tóc và mộng mị là nền đã làmhắn tru trơ thui chột giữa những mối tình đầu.Gần đây trong dịp chiến hạm vào nghĩ bến Nha Trang, hắn tình cờ gặp lại cô giáo dạy Phápvăn mấy năm đầu trung học. Trong lúc người dì họ xa đang lúng túng tìm lời giới thiệu vớicô giáo đồng nghiệp về người đàn ông lạ mặt đường đột đến trường tìm thăm thì hắn đãthân mật lên tiếng chào hỏi. Cô Kim chăm chú nhìn hắn hồi lâu rồi bật gọi tên hắn mừng rỡ.- Cái nón hải quân vàng chói quá làm cô cứ ngờ ngợ.Hắn cười.- Gần mười năm rồi, thưa cô. Vậy mà cô vẫn đẹp như xưa.Ðôi mắt cô đẹp trong sáng. Vết sẹo nhỏ cuối chân mày như một nét duyên. Cô Kim tinh quáinhìn hai người, lắc đầu.- Cô Ty coi chừng miệng mồm mấy ông lính này. Nhất là ông cháu của cô đó. Ai đời mớimười ba mười bốn tuổi chớ mấy mà sáng nào cũng ôm cặp ngồi bên đường chờ cô rồi lẽođẽo đi theo tới trường.Dì Ty liếc nhìn hắn, cười cợt, đuôi mắt dài kín đáo nét điểm trang.- Chắc là mối tình đầu của cháu phải không?- Tình đầu là để nhớ về để ray rứt... mà cháu thì ray rứt triền miên nên chẳng biết đâu mànói. Tình cuối mới đáng kể phải không dì?Rồi hắn nửa đùa nửa thật phân bua với cô giáo cũ.- Em đang đi tìm tình cuối đó cô! Phải chi bà dì trẻ đẹp này có liên hệ bà con... xa thêm chútnữa là em nhào vô yêu liền. Còn về mối tình đầu thì... dạo đó hơn một nửa trường, hễ ai làđàn ông con trai thì cũng yêu cô ráo trọi. Em nhỏ con nhẹ kí đâu có dám. Mỗi sáng em ngồitrước nhà là để chờ thằng Chạy, cháu họ của cô ở dưới quê lên trọ học, cùng đi tới trường.Cũng nhờ cô tư ...

Tài liệu được xem nhiều: