Thông tin tài liệu:
Truyện kể từ 1 ngày xưa thật là xưa :_Xin lỗi..!Nhưng tớ k thể ở bên cậu đc nữa.._Tại sao..??_Tớ phải đi..nếu có thể..tớ sẽ quay lại tìm cậu..Rồi cậu bé trong câu truyện nọ xòe ra 1 chiếc bình pha lê..bên trong chứa những viên bi đầy sắc màu.._Đừng quên tớ nhé.. "._Nhi..mau dậy đi..hôm nay là khai giảng đấy..là năm học mới chẳng lẽ con k dậy sớm đc 1 chút sao.._
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chiếc bình pha lê và những viên bi thủy tinh - phần 1Chiếc bình pha lê và những viên bi thủy tinh phần 1 n 1 ng ơ i ng ỉ i ng i ! Truyện kể từ 1 ngày xưa thật là xưa :_Xin lỗi..!Nhưng tớ k thể ở bên cậu đc nữa.._Tại sao..??_Tớ phải đi..nếu có thể..tớ sẽ quay lại tìm cậu..Rồi cậu bé trong câu truyện nọ xòe ra 1 chiếc bình pha lê..bên trong chứa nhữngviên bi đầy sắc màu.._Đừng quên tớ nhé.. _Nhi..mau dậy đi..hôm nay là khai giảng đấy..là năm học mới chẳng lẽ con k dậysớm đc 1 chút sao.._Con dậy rồi.Từ trong phòng phát ra 1 giọng nói bình thản..Nếu là bình thường thì Nhi sẽ chẳngbao h dậy sớm như vậy..nhưng giấc mơ kia..lạ quá,nó làm Nhi nhớ đến 1 cái gì đótừ rất lâu,rất lâu rồi..sờ tay lên chuỗi hạt trên cổ..Nhi cảm giác sẽ có gì đó mới mẻ..Bước chân đến trường,Nhi cố gắng hít thở bầu không khí trong lành của 1 ngàymới..Năm học mới nhưng bạn bè và thầy cô thì là cũ,vậy có gì mà mọi người phảicuống quít lên chứ..Đặt chân vào lớp..Nhi đã bị chú ý bởi cả lớp đang quây lại chỗ nó ngồi..nhưng lạquá,ngoài nó ngồi chỗ ấy ra thì đâu còn ai nữa chứ.._Các cậu.. Nhi nói khẽ để mọi người xô ra_ Nhi..cậu sướng thật đấy. Cái gì mà sướng..bàn tôi mạ vàng..trong ngăn bàn đầytiền chắc,nếu thế thì đúng là sướng thật..đang định hỏi cô bạn thì bỗng chốc Nhigặp 1 ánh mắt..Đôi mắt ấy nhìn thẳg vào Nhi..như đang xoáy thẳng vào tâm tư của cô,đôi mắt nàyquen thuộc lắm nhưng trong tíc tắc thì cô chẳng thể nhớ ra.Như đang bị mêhoặc,cô k khỏi rời mắt..bỗng chủ nhân đôi mắt đó đứng lên._Xin chào ! Cậu tên là Nhi đúng không..tớ là tú..rất vui đc gặp cậu.._Rất vui đc gặp cậuNhi như thoát khỏi cơn mê sau lời nói ấy..Mặc dù là tiết học đầu năm nhưng Nhi vẫn uể oải như thường..Nhi nằm ngụcxuống bàn,vì mệt mỏi và 1 phần là tránh né đôi mắt kia..Hàng loạt chuỗi câu hỏilao vào tiềm thức cố lục lại kí ức nhưng mãi cô vẫn k tìm đc 1 thứ gì.._Nhi à..dậy đi..hết h rồi.!Nghe tiếng gọi,Nhi chợt bừng tỉnh..chủ nhân tiếng gọi ấy là Linh..người bạn thânnhất của cô.._Ừm..điCô xách cặp lên rồi ra về cùng Linh.._Úi.! Mình quên quyển vở rồi..Thôi cậu cứ về trc đi tớ quay lại lấy vở đây..Cố chạy nhanh lên lớp..vừa chạy Nhi vừa cầu mong bác lao công đừng lôi mấtquyển vở đó đi..Nhưng chỉ đến cầu thang thì 1 bàn tay xòe ra đưa nó.._Bạn để quên phải k.?_Cám ơn nhiều nhiều lắm mình đang sợ bác lao công lấy đi rồi chứ..Nhi lấy nhanh quyển vở cất vào cặp rồi nhìn lên ng đã đưa cho mình..Là Tú..Lạigặp phải đôi mắt ấy..Nhi như đơ đi vài giây..Cố nắm lấy chiếc vòng trên cổ..Nólàm cô bớt run đi phần nào.._Chiếc vòng đó..Tú tỏ vẻ ngạc nhiên xen lẫn vui mừng ( theo nó nghĩ là thế )_Nó hơi đơn giản quá à..Nhi hơi ngượg nghịu..Không biết chiếc vòng này có từ bao h nhưng Nhi luôn đeonó..nó làm tâm hồn Nhi thanh thản_Không..nó rất đẹpTú nói rồi bước xuống cầu thang..mắt vẫn ngoái lại đôi chút..Để lại Nhi đang đứngnhư trời trông ở đó..Tú là 1 người rất lạ lùng..theo nó là vậyBước về nhà sau 1 ngày lạ kì..Nhi nằm phệt xuống chiếc giường êm ấm sau khinhững thủ tục hàng ngày đã làm xong..Mệt mỏi..Nhi thiếp ngủ đi lúc nào k hay_Nhi àk..hãy cẩn thận..đừng làm mất chúng..Giật mình tỉnh giấc,Nhi biết giấc mộng kia không hề bình thường..Cẩn thận..klàm mất chúng..Nhi k thể hiểu nổi..Quờ tay với lấy sợi dây chuyền nhưng khi côchạm vào..mặt d.c lạnh toát..k ấm áp như những lần cô chạm vào..Rốt cuộc là cóchuyện gì đang xảy ra..Đau đầu quá..Bên cửa sổ..1 đôi mắt đang dõi theo cô rồi lặng lẽ biến mất.._Ê..kưng,sao trông thảm hại vậy. Linh giật mình khi nhỳn thấy cô bạn thân_Tớ..mà thôi k có gì.Linh định tiếp tục hỏi nhưng có vẻ Nhi sẽ chẳng nói nên cô đành lặng im.._Nhi..1 ngày tốt lành chứ.Nhi giật bắn mình khi nghe 1 giọng nói thẳng băng từ phía sau..Lại là Tú..Cậu tacứ thoắt ẩn thoắt hiện.Cố làm cho bầu k khí giãn ra..Nhi nói đùa :_Sao cậu xuất hiện cứ như quỷ thần vậy.Cứ ngỡ Tú sẽ cười nhẹ..nhưng k..mặt cậu ta đang tái lại.._Cậu làm gì mà đăm chiêu thế,cái Nhi nó đùa thôi mà..cậu k thích bị so sánh thếsao.Không chỉ Nhi,Linh cũng nhận ra nét mặt của Tú.._Cậu chỉ đùa thôi sao.Tú hỏi lại như muốn có 1 câu trả lời chắc chắn_Tất nhiên. Nhi nhún vaiA..đến h vào lớp rồi..Lại là những tiết học mệt mỏi..Nhi nằm ngục xuống bàn..ngủ quên bao h k hay.._Nhi..Bạn Tú đâu.? Cô giáo chủ nhiệm hỏi_Ơ..Nhi bối rối..từ nãy đến h cô chỉ ngủ mà k chú ý đến Tú._Thưa cô bạn ý hơi mệt nên xuống phòng y tế rồi ạ..Linh tiếp lời hộ Nhi.._Nhi à..gọi hộ cô bạn ấy đc k..cô có chút việc.Sao mình lại phải xuống trong khi lớp trưởng lớp phó đầy ra nhỉ..Thật là mệt quáđi.Lững thững đến phòng y tế..Nhi định gọi Tú 1 cách ngắn gọn nhất có thể cô kmuốn dây dưa tới con người ...