Thông tin tài liệu:
Chiến lược xây dựng thương hiệu của Nike: "Just do it!". TS DƯƠNG NGỌC DŨNG (TTCN) Áp phích quảng cáo cho thương hiệu Nike được tung ra vào năm 1988. Tấm áp phích ấy cho thấy Craig Blanchette - tay đua xe lăn nổi tiếng của Mỹ (đua xe lăn chỉ dành cho các vận động viên khuyết tật)
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chiến lược xây dựng thương hiệu của Nike:
Chiến lược xây dựng thương hiệu của Nike: 'Just do it!'
TS DƯƠNG NGỌC DŨNG (TTCN)
Áp phích quảng cáo cho thương hiệu Nike được tung ra vào năm 1988. Tấm áp phích ấy cho thấy
Craig Blanchette - tay đua xe lăn nổi tiếng của Mỹ (đua xe lăn chỉ dành cho các vận động viên khuyết
tật) - với dòng chữ mạnh mẽ, ngắn gọn 'Just do it!' (tạm dịch: 'Hãy mạnh dạn thực hiện điều bạn
muốn!). Chiến lược quảng cáo này được tạp chí Thời Đại Quảng Cáo đánh giá đứng hàng thứ tư trong
các quảng cáo hay nhất của thế kỷ 20, chỉ xếp sau các chiến dịch quảng cáo của Volswagen, Coca-Cola
và Marlboro. Với chiến lược này Nike đã đánh trúng vào một trong những yếu huyệt tâm lý quan trọng
nhất của người Mỹ: khẳng định ý chí vươn lên, ý chí muốn thành công, bất chấp mọi trở lực.
Tiền thân của Nike là Công ty Blue Ribbon Sports, do Phil Knight sáng lập vào năm 1964, với
mục đích nhập khẩu giày thể thao rẻ tiền của Nhật mang thương hiệu Onizuka vào thị trường Mỹ. Cùng
hợp tác với Knight là Bill Bowerman, một huấn luyện viên chạy đua của Trường đại học Oregon, sau
này trở thành chuyên gia thiết kế mẫu mã giày thể thao sáng tạo nhất của Nike, người góp phần đưa Nike
thành thương hiệu toàn cầu trong thị trường sản xuất giày thể thao. Lúc đầu Công ty Blue Ribbons Sport
gặp quá nhiều vấn đề. Tên thương hiệu cứ loay hoay mãi vẫn chưa chọn xong, đổi từ Onizuka thành
Onizuka Tiger, rồi Tiger và Asics, cũng vẫn chưa trụ được. Mãi đến năm 1972, khi thành lập một dây
chuyền sản phẩm độc lập tại Hàn Quốc, Công ty Blue Ribbons Sport mới quyết định chọn cái tên Nike
(tên của nữ thần chiến thắng Hi Lạp).
Trong suốt thập niên 1970, doanh số bán của Nike tăng vọt gấp đôi, thậm chí có năm gấp ba lần,
từ 14 triệu USD lên 71 triệu USD năm 1978, và 280 triệu USD năm 1980, 900 triệu USD năm 1983.
Năm 1979, phân nửa thị trường giày dùng để chạy bộ tại Mỹ là do thương hiệu Nike khống chế. Năm
sau Nike qua mặt Adidas trong thị trường Mỹ. Lý do chính của sự thành công vượt bực này là do Nike
nắm được thời cơ: thị trường giày dùng chạy bộ tập thể thao còn bỏ trống từ giữa thập niên 1970. Cả
Adidas và Reebok không chú ý đến thị trường này. Mang giày Nike giúp vận động viên đạt thành tích
cao Phil Knight, chủ tịch Tập đoàn Nike, là một vận động viên điền kinh chạy việt dã nên ông nắm bắt
rất nhanh nhu cầu của giới thể thao. Chủ trương chính của Knight trong khi xây dựng thương hiệu Nike
là sản phẩm có chất lượng cao sẽ giúp vận động viên đạt thành tích cao hơn trong thi đấu. Bắt chước
chiến lược của Adidas, Nike bằng mọi cách phải lôi cuốn các vận động viên nổi tiếng tham gia vào việc
xây dựng thương hiệu cho mình. Mục tiêu cụ thể là phải gắn cho bằng được logo của Nike vào tên của
những người chiến thắng và trên tivi, một chiến lược tạo ra sự gắn bó cảm tính và tâm lý giữa người tiêu
thụ với thương hiệu Nike thông qua sự gắn bó với các siêu sao thể thao. Nhưng hình tượng siêu sao thể
thao của Nike phải khác với hình tượng siêu sao của Adidas. Một siêu sao thể thao theo phong cách Nike
phải táo bạo, thậm chí khiêu khích, phải tỏ ra độc lập và độc đáo. Thành công lớn nhất trong chiến dịch
marketing của Nike có lẽ là tìm ra được nhân vật Michael Jordan làm 'lá chắn sống' cho thương hiệu
của mình. Jordan, siêu sao huyền thoại trong làng bóng rổ thế giới, đã góp phần đưa thương hiệu Nike
lên đến đỉnh cao ngày nay, vì anh hội tụ toàn bộ cá tính của một siêu sao mà Nike cần đến. Ngay lập tức
Nike tung ra loại giày bóng rổ có tên Air Jordan (có thể tạm dịch: 'phong cách Jordan'), và ngay năm
đầu tiên đã đạt doanh số bán hơn 100 triệu USD. Khi Jordan mang đôi giày này để thi đấu, anh bị Hiệp
hội Bóng rổ quốc gia Mỹ phản đối, cấm không cho mang vì trái với qui định của hiệp hội. Nắm ngay lấy
cơ hội bằng vàng này, Nike lập tức tung ra một chiến dịch quảng cáo với nội dung 'Air Jordan bị cấm
chính vì thiết kế mẫu mã mang đầy tính cách mạng của nó'. Báo chí tham gia ồ ạt phản đối lệnh cấm phi
lý nói trên. Hiệp hội Bóng rổ quốc gia phải đầu hàng, rút lệnh cấm lại. Chưa bao giờ một chiến dịch
quảng cáo lại thành công như thế. Cay đắng nhất có lẽ là Adidas vì kỹ thuật chuyên môn để tạo ra loại
giầy Air Jordan đầu tiên do một kỹ sư sáng chế và đề nghị bán cho Adidas nhưng công ty này đã từ chối
không mua. Viên kỹ sư này đã chuyển sang đầu quân cho Nike. Dĩ nhiên góp phần quan trọng trong
việc xây dựng thương hiệu của Nike chính là quảng cáo. Một chương trình quảng cáo trên tivi cho khán
giả chiêm ngưỡng cảnh Jordan đang tung mình phóng lên cao dùng tay đập bóng với dòng tít kèm theo:
'Ai nói con người không thể bay được?'. Hình ảnh này đã trở thành biểu tượng cho tài năng huyền thoại
của Jordan và từ đó áp phích quảng cáo được ưa chuộng nhất dành riêng cho siêu sao này.
Năm 1992 Nike cho thành lập 'phố Nike' (Niketown) trên đại lộ North Michigan tại Chicago.
Trong chiến lược xây dựng thương hiệu, đây là sáng kiến đầu tiên độc đáo nhất của Nike. Trong một khu
đất có tổng diện tích khoảng 70.000 feet vuông, một tòa nhà ba tầng nghênh ngang ngự trị, chia ra 18
gian hàng trưng bày toàn bộ sản phẩm mang thương hiệu Nike. Quan trọng nhất là trong thế giới Nike
này, triết lý 'Hãy mạnh dạn làm điều bạn muốn' cũng như 'Ngạo nghễ nhìn đời' được cụ thể hóa thành
những hình ảnh trực quan rất bắt mắt. Thậm chí có cả một thánh điện dành riêng cho siêu sao Michael
Jordan mà các 'tín đồ' có thể đến đây để tỏ lòng sùng bái. Người đến tham quan được bao phủ trong một
biển âm nhạc hết sức hào hứng, kích động, những đoạn phim chiếu lại những cuộc thi đấu thể thao quan
trọng, và ngay giữa không gian chính là hình ảnh khổng lồ của Jordan đang 'bay'. Năm 1996 'phố
Nike' là điểm du lịch thu hút nhất của thành phố Chicago với hơn 1 triệu lượt khách tham quan và doanh
số bán lẻ h ...