Thông tin tài liệu:
Chiến tranh Punic là 3 cuộc chiến tranh giữa La Mã cổ đại và Carthage. Chúng đựoc biết đến như là các cuộc chiến tranh Punic bởi vì theo tiếng Latin người Carthage còn được gọi là người Punic, vì họ là con cháu của người Phoenicia[1].
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chiến tranh Punic lần thứ nhất Chiến tranh Punic lần thứ nhất Một phần của Các cuộc Chiến tranh Punic 264– 241 BCThời gian Biển Địa Trung Hải,Địa điểm Sicily, Sardinia, Bắc Phi dispute betweenNguyên nhân Carthage and Romebùng nổ over the Mamertine city Messana La Mã chiến thắngKết quả Người La Mã kiểmThay đổi soát Sicilylãnh thổ Tham chiếnCộng hòa La Mã Carthage Chỉ huyMarcus Atilius Hamilcar Barca Hanno Vĩ đạiRegulusGaius Lutatius HasdrubalCatulus XanthippusGaius Duilius. [hiện] x•t•s Chiến tranh PunicChiến tranh Punic lần thứ nhất (264-241 TCN) là cuộc chiến tranh lớn đầu tiênxảy ra giữa Carthage và Cộng hòa La Mã, kéo dài suốt 23 năm giữa hai thế lựchùng mạnh tranh nhau quyền làm chủ ở phía Tây Địa Trung Hải. Trước khi cuộcchiến xảy ra, Carthage, mà vùng lãnh thổ chính thuộc Tunisia ngày nay, đã là thếlực chi phối miền Tây Địa Trung Hải. Tuy nhiên, sau cuộc chiến tranh, La Mã làkẻ chiến thắng và đặt ra một hiệp ước nghiêm ngặt với một khoảng bồi thường tàichính nặng nề chống lại Carthage.[1]Một loạt các cuộc chiến tranh giữa người Carthage và người La Mã còn đượcngười La Mã biết đến là Chiến tranh Punic vì tên Latin của người Carthage làPunici, bắt nguồn từ Phoenici, ám chỉ tổ tiên Phoenici của người Carthage cổđại.[2]Mục lục 1 Bối cảnh 2 Bắ t đ ầ u 3 Giao tranh trên bộ 3.1 Trận Agrigentum o 4 Người La Mã xây dựng hạm đội 4.1 Nguồn gốc trang bị của người La Mã o 5 Những chỉ huy nổi tiếng 5.1 La Mã o 5.2 Carthage o 5.3 Khác o 6 Biên niên sử 7 Tham khảo 7.1 Chú thích o 7.2 Nguồn o 8 Xem thêm 9 Liên kết ngoài [ ] Bối cảnhBản đồ miền Tây Địa Trung Hải năm 264 TCN. Rome có màu đỏ, Carthage màuxám, và Syracuse màu xanh.Đến giữa thế kỷ 3 TCN, người La Mã đã chiếm được toàn bộ bán đảo Ý. Quá trìnhnày thống nhất này kéo dài hơn 100 năm và thành La Mã đã đánh bại nhiều thế lựcđua tranh trong quá trình tạo chỗ đứng trên bán đảo Ý. Đầu tiên là liên minh Latinđã bị giải tán bằng vũ lực trong Chiến tranh Latin,[3] sau đó là thế lực của ngườiSamnites đã bị đánh bại trong 3 cuộc chiến tranh trong chiến tranh Samnite, [4]vànhững thành thị Hy Lạp của Đại Hy Lạp (Magna Graecia) vốn đã được Pyrros củaIpiros thống nhất, cuối cùng đã quay sang quy phục người La Mã vào lúc kết thúcchiến tranh Pyrros.[4]Carthage lúc này đang nắm quyền làm chủ hải quân ở khu vực miền Tây ĐịaTrung Hải. Bắt nguồn từ một thuộc địa của người Phoenici ở châu Phi, gần thànhphố Tunis ngày nay, Carthage đã dần dần phát triển thành trung tâm của một nềnvăn minh có quyền lực dọc theo bờ biển Bắc Châu Phi và tiến sâu vào khu vực nộiđịa, cũng có thể bao gồm các đảo Balearic, Sardinia, Corsica, một khu vực nhỏ ởmiền Nam Tây Ban Nha, và phía Tây Nam của Sicily.[5] Cuộc xung đột bắt đầukhi cả La Mã và Carthage can thiệp vào thành phố Messana, thành phố của ngườiSicily gần bán đảo Ý.[2][ ] Bắt đ ầuVào năm 288 TCN, những người Mamertines - một nhóm lính đánh thuê người Ý(Campanian) - ban đầu phục vụ dưới quyền Agathocles của Syracuse - chiếmthành phố Messana (Messina ngày nay) nằm ở đỉnh phía Tây bắc của Sicily, giếtchết tất cả những người đàn ông và bắt những người phụ nữ làm vợ cho họ. [6]Tạicùng một thời điểm, một đội quân La Mã thiết lập ở Campanian citizens withoutthe vote cũng đang chiếm quyền kiểm soát Rhegium, mà nằm ở eo biển nối vớilục địa Ý. Vào năm 270 TCN, người La Mã chiếm lại Rhegium và trừng phạtnghiêm khắc những kẻ sống sót của cuộc nổi loạn. Ở Sicily, những ngườiMamertines cướp bóc những vùng nông thôn và xung đột với các khu vực thuộcvương quốc độc lập Syracuse. Hiero II, bạo chúa của Syracuse, đánh bại ngườiMamertines gần Mylae trên bờ sông Longanus. [7]Sau thất bại ở sông Longanus,những người Mamertines cầu cứu cả La Mã và Syracuse để xin giúp đỡ. Và hànhđộng đầu tiên của người Carthage là tiếp cận Hiero, ngăn ngừa để không có thêmhành động nào và buộc người Mamertines chấp nhận một đơn vị đồn trú của ngườiCarthage ở Messana. Hoặc là không hài lòng với viễn cảnh của một đơn vị đồn trúcủa Carthage, hoặc tin rằng liên minh gần đây giữa La Mã và Carthage chốngPyrros phản ánh mối quan hệ thân mật giữa hai bên, người Mamertines cầu việntới La Mã để tìm kiếm sự liên minh.Hy vọng để có sự bảo trợ đáng tin cậyhơn.Tuy nhiên, sự ganh đua giữa La Mã và Carthage đã tăng lên kể từ ...