Tác phẩm gồm những câu chuyện nhỏ xoay xung quanh 4 đứa trẻ trong cùng một khu xóm là con Tủn, con Tí sún, thằng Hải còi và thằng cu Mùi. Trong đó, người kể chuyện là cu Mùi dưới hình thức kể song song của "thằng cu Mùi" lúc bé và nhận xét, đánh giá hết sức hóm hỉnh của "ông Mùi" khi đã gần 50 tuổi. Tác phẩm gồm 12 chương là 12 câu chuyện khác nhau. Mời các bạn cùng đọc và cảm nhận tác phẩm.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ - Nguyễn Nhật Ánh“Cho tôi xin m t vé i tu i thơ...”Robert RojdesvenskyCHƯƠNG 1tóm l i là ã h t m t ngàyM t ngày, tôi ch t nh n th y cu c s ng th t là bu n chán và t nh t.Năm ó tôi tám tu i.Sau này, tôi cũng nhi u l n th y cu c s ng áng chán khi thi trư t tu i mư i lăm, th ttình tu i hăm b n, th t nghi p tu i ba mươi ba và g t hái m i thành công tu i b nmươi.Nhưng tám tu i có cái bu n chán c a tu i lên tám. ó là cái ngày không hi u sao tôi l i có ý nghĩ r ng cu c s ng không có gì mà ch in a.R t nhi u năm v sau, tôi ư c bi t các tri t gia và các nhà th n h c v n ang loay hoay i tìm ý nghĩa c a cu c s ng và t i T t Ma R c h cũng chưa ch c ã tìm ra.Nhưng năm tôi tám tu i, tôi ã th y cu c s ng ch có gì m i m khám phá.V n ánh m t tr i ó chi u r i m i ngày. V n b c màn en ó buông xu ng m i êm.Trên mái nhà và trên các cành lá sau vư n, gió v n than th gi ng c a gió. Chim v n hótgi ng c a chim. D ri ri gi ng d , gà quang quác gi ng gà. Nói tóm l i, cu c s ng th t làcũ k .Cu c s ng c a tôi còn cũ k hơn n a. M i êm, trư c khi i ng , tôi ã bi t t ng ngàymai nh ng s ki n gì s di n ra trong cu c i tôi.Tôi k ra nhé: Sáng, tôi ph i c h t s c th c d y trong khi tôi v n còn mu n ng ti p.T t nhiên là trư c ó tôi v n gi v ng mê m c cho m tôi kêu kh n c gi ng r i lay layngư i tôi, nhưng dĩ nhiên tôi v n trơ ra như khúc g cho n khi m tôi cù vào lòng bànchân tôi. Khi t chân xu ng t r i, tôi ph i i ánh răng r a m t, tóm l i là làm v sinhbu i sáng trư c khi b n vào bàn ăn u o i nhai chóp chép m t th gì ó thư ng làkhông h p kh u v . M tôi luôn luôn quan tâm n s c kh e và c th hóa m i quan tâmc a mình b ng cách b t tôi (và c nhà) ăn nh ng món ăn có nhi u ch t dinh dư ng trongkhi tôi ch khoái x c nh ng món mà bà cho r ng ch ng b béo gì, như mì gói ch ng h n.Quan tâm n s c kh e là i u t t, và càng l n tu i m i quan tâm ó càng t ra úng n. Ch ng ai dám nói quan tâm như v y là i u không t t. Tôi cũng th thôi. Khi tôitrư ng thành, có nhà báo ph ng v n tôi, r ng gi a s c kh e, tình yêu và ti n b c, ôngquan tâm i u gì nh t? Lúc u tôi nói nhi u v tình yêu, v sau tôi nói nhi u hơn v s ckh e. Tôi ph t l ti n b c, m c dù tôi nh n th y ó là m t b t công: ti n b c chưa baogi ư c con ngư i ta th a nh n là m i quan tâm hàng u dù ti n b c ngày nào cũngch y i mua quà t ng cho tình yêu và thu c men cho s c kh e.Nhưng thôi, ó là chuy n c a ngư i l n - chuy n sau này. Còn tôi, lúc tám tu i, tôi chnh là tôi không thích ăn nh ng món b dư ng. Nhưng t t nhiên là tôi v n bu c ph i ăn,dù là ăn trong mi n cư ng và lư i nhác, và ó là lý do m tôi luôn than th v tôi.Ăn xong ph n ăn bu i sáng (ch sung sư ng gì), tôi v i vàng truy lùng sách v nhétvào c p, nh t trên u tivi m t quy n, trên u t l nh m t quy n khác và moi t dư i ng chăn g i m t quy n khác n a, dĩ nhiên bao gi cũng thi u m t món gì ó, r i bachân b n c ng ch y vù ra kh i nhà.Trư ng g n nhà nên tôi i b , nhưng th c t thì tôi chưa bao gi ư c thư ng th c thú ib t i trư ng. Tôi toàn ph i ch y. Vì tôi luôn luôn d y tr , luôn luôn làm v sinh tr , luônluôn ăn sáng tr và m t r t nhi u thì gi thu gom t p v cho m t bu i h c. V chuy nnày, ba tôi b o: “Con à, h i b ng tu i con, bao gi ba cũng x p g n gàng t p v vào c ptrư c khi i ng , như v y sáng hôm sau ch vi c ôm c p ra kh i nhà!”. Nhưng h i ba tôib ng tu i tôi thì tôi âu có m t trên cõi i ki m tra nh ng gì ông nói, b i khi tôi b ngtu i ba tôi bây gi ch c ch n tôi cũng s l p l i v i con tôi nh ng i u ông nói v i tôi -chuy n x p t p v trư c khi i ng và hàng ng nh ng chuy n khác n a, nh ng chuy nmà tôi không h làm. Chà, v i nh ng chuy n như th này, b n ng bao gi òi h i ph ich ng minh. ôi khi vì m t lý do nào ó mà chúng ta bu c ph i b a chuy n. Chúng ta cl p l i mãi câu chuy n b a ó cho n m t ngày chúng ta không nh có th t là chúng ta ã b a nó ra hay không, r i sau ó m t th i gian n a n u c ti p t c l p l i câu chuy n ónhi u l n thì chúng ta s tin là nó có th t. Th m chí còn hơn c ni m tin thông thư ng, ólà ni m tin vô i u ki n, g n như là s xác tín. Như các nhà toán h c tin vào nhEuclide hay các tín Thiên Chúa tin vào s s ng l i c a Jesus.Ôi, nhưng ó cũng l i là nh ng v n c a ngư i l n.Tôi k ti p câu chuy n c a tôi h i tám tu i. Như v y, ra kh i nhà m t lát thì tôi t itrư ng.Trong l p, tôi luôn luôn ng i bàn chót. Ng i bàn chót thì tha h tán g u, cãi c , c u véohay gi trò ngh ch ng m mà không s b cô giáo phát hi n, nhưng i u h p d n nh tv trí t i tăm ó là ít khi b kêu lên b ng tr bài. i u ó có quy lu t c a nó. B n nh l i i, có ph i b n có r t nhi u b n bè, yêu quí r tnhi u ngư i nhưng không ph i lúc nào b n cũng nh t i h . B nh chúng ta quá nhch a cùng lúc nhi u khuôn m t hay nhi u cái tên, ch khi nào nhìn th y ngư i ó ngoàiph hay b t g p cái tên ó trong m t m u tin trên báo ch ng h n thì chúng ta m i ch tnh ra và c m ng th t lên “Ôi, ã lâu l m mình không g p nó. N ...