Danh mục

Chong chóng giấy

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 615.95 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (11 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Một chiều Sài Gòn – nắng vàng tan … Nó vẫn đi về lối ấy. Thật ra, nếu nó đi thẳng thì nó sẽ về nhanh hơn, nhưng không hiểu sao – nó vẫn thích đi con đường này hơn. Có lẽ nắng chiều trên con đường này ít gắt gỏng hơn , mà cũng có lẽ vì con đường này vốn mang nhiều kỷ niệm Đã hơn 2 năm rồi, từ khi người đó đi ! Nó vẫn thích đi ngang qua con đường này Nó vẫn nhớ, ngày ấy …
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chong chóng giấyChong chóng giấyMột chiều Sài Gòn – nắng vàng tan … Nó vẫn đi về lối ấy. Thật ra, nếu nó đi thẳngthì nó sẽ về nhanh hơn, nhưng không hiểu sao – nó vẫn thích đi con đường nàyhơn. Có lẽ nắng chiều trên con đường này ít gắt gỏng hơn , mà cũng có lẽ vì conđường này vốn mang nhiều kỷ niệmĐã hơn 2 năm rồi, từ khi người đó đi ! Nó vẫn thích đi ngang qua con đường nàyNó vẫn nhớ, ngày ấy …Sài gòn vào những ngày khô – Nó và em … yêu nhau ! Ngộ thật, khi yêu người tamới cảm thấy hai chữ ” yêu nhau ” thật hạnh phúc và dễ dàng … Em đến với nóbất ngờ, và rất tình cờ.Tình cờ hai đứa biết nhau, gọi nhau bằng những cái tên ngộ nghĩnhTình cờ nó hôn em – Vì nó biết nó yêu em và em cũng thếTình cờ em ôm nó … Và hai đứa yêu nhauNó vẫn thường ôm em vào lòng, khi nó buồn – Vì cái cảm giác ấy làm nó cảm thấybình yên lắm, không suy tư, không mệt mỏi … Em vẫn thường cắn vào tay nó, đủđể nó hét toáng lên vì đau. Nhưng nó vẫn muốn bên cạnh emHai đứa thường hay cãi nhau. Em ngộ nghĩnh, nhỏ bé … Nhưng vẫn là người mànó yêu. Hai đứa khác nhau từ ngoại hình cho đến gia đình – nhưng vẫn yêu nhau… Bên em, nó cảm thấy bình yên lắm …Nhưng rồi những ngày hạnh phúc cũng dần xa rời …Em ít gặp nó hơn – em bị bệnh … Và nó – nó vẫn phải lo lắng nhiều thứ. Em dấunó, em dấu rằng em chỉ bị nhức đầu và em phải gặp bác sĩ nhiều hơn. Em ít có thờigian gặp nó hơn …Rồi nó không còn thấy em nữa … Nó lo lắng, nó nhớ – Nó mắc kẹt trong bộn bề lotoan, phiền toái mà cuộc sống nhấn nó xuống … Nó chỉ còn có em là hạnh phúcnhưng em không còn bên cạnh nóNó muốn gặp em, muốn nghe em nói … Nhưng không gặp. Em tắt điện thoại mỗikhi em đi đến bệnh việnNó cũng không biết em bị bệnh gì, chỉ biết em bị bệnh rất lâu … Nó cố hỏi, nhưngem chỉ cười và nói … ” em sẽ lại về bên anh – đừng quên em nhé ”Cuộc sống có những điều không bao giờ giải thích được – cuộc sống của mỗingười đều là một cuốn tiểu thuyết : bi tráng, điên loạn, suy ngẫm hay lãng mạn !Tất cả có thể xảy ra………………………………Trở về với thực tại…Nó đang ngồi đây, nơi nó và em vẽ tranh cát ngày trước – thời gian trôi qua nhanh… Những trái sao xoay vẫn quay trong gió, rơi đầy mặt đường … Những trái saoxoay vẫn quay đều.Sài gòn một ngày có thể có đến bốn mùa : Sáng mát mẻ như mùa xuân, trưa oi bứcnóng như hè, chiều về lá và gió lại thổi như đang thu và đêm khuya lạnh ngắt,sương xuống ướt vai người đi.Mùa hạ trong ngày đã qua rồi, mùa thu đang trôi ngay trong mắt nó ! Một mùa thusẽ tàn rất nhanhEm cũng đã đi … rất nhanh và từ rất lâuTối ngày hôm ấy, em vội vã đến bên nó … Em khóc, người em trắng bệch ra. Emmặc bộ đồ trắng, mảnh mai. Em khóc nhiều lắm, nó chưa kịp hiểu chuyện gì ! Emkhóc, ôm choàng lấy nó- Anh à, em không muốn xa anh. Em không muốn mình phải rời xa anh. Anh à, emlạnh lắm – em sẽ lại rồi cô độc hơn …Em bớt khóc, em nói em muốn đi với nó ra một nơi !- ” Anh còn nhớ không anh ? Em thích trái sao xoay, và thích cả chong chóng giấynữa … ”Đêm hôm ấy, em dắt nó đi ra bãi cỏ trống … Trăng đã lên giữa trời, không bóngmây … Trăng tròn. Em lạnh, nó đi bên em, nhưng cảm thấy lạnh quá, nó hỏi … emchỉ cườiNó và em bắt đầu làm những chong chóng bằng giấy – Những cái chong chóng đủmàu sắc- ” Em thích một cánh đồng toàn chong chóng giấy – Nó giống như hoa hướngdương của mặt trời ! Xoay xoay ”Em cười, như một cô bé … Cả hai cắm những cánh chong chóng mình xuống đất.Một, hai, ba … mười, hai mươi … nhiều chong chóng lắm, bãi cỏ xanh giờ như đãnở hoa – Những bông hoa hướng dương bằng giấy – Những chiếc chong chónggiấy cứ xoay nhè nhẹ trong gióEm lại cười, nhưng sao nụ cười của em lại lạ – nó không giải thích được. Nó vàem, ngồi giữa cánh đồng chong chóng giấy. Em lại nhẹ nhàng gối đầu vào lòng nó,không còn mùi hương quen thuộc trên tóc em. Nó ôm em vào lòng- ” Lần cuối, em ở bên anh như thế này. Đừng nói gì anh nhé, coi như là em nói vuvơ. Cứ như thế này anh nhé, cứ để gió thổi cho những cái chong chóng quay.Chong chóng quay mới đẹp. Cứ ôm em như thế này anh nhé ”Ngập ngừng, em nói tiếp :- ” Em đang lạnh, ôm em chắc vào anh nhé ! ”Hai đứa cứ bên cạnh nhau suốt đêm dài, không ai nói gì – Nhưng có lẽ cũng khôngcần thiết phải nói ra … Họ yêu nhau mà….Nó lại chở em về, nhưng chỉ dừng trước đầu hẻm … Em bảo nó về, khuya lắm rồi.Em tự vào nhà được !Sáng hôm sau, khi đã gần trưa, nó mới dậy được, cái điện thoại có 3 tin nhắn mớivà 1 cuộc gọi nhỡTin nhắn đầu tiên của một số lạ hoắc :“ Cám ơn anh vì đã yêu em – Ngủ ngon mỗi đêm anh nhé “… Trước giờ, em có xài số điện thoại này đâu ! Nó tự hỏiTin nhắn thứ hai của thằng bạn – Đứa bạn thân của em, và cũng là bạn nó. Nó đọc,không tin vào mắt“ Này, lát đi với tao. Đừng shock nhé – tao cũng mới được biết thôi ! Người yêumày mất rồi ! Nó bị hoại tử phổi. Đi qua nhà nó ngay nhé “Nó không tin được, trò cười, trò trẻ con, cái khốn nạn gì đang nhả ...

Tài liệu được xem nhiều: