Chồng Tôi Va Ngõ ....
Số trang: 2
Loại file: pdf
Dung lượng: 77.81 KB
Lượt xem: 6
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Chồng tôi sinh ra và lớn lên trong một con ngõ nhỏ, nằm phía Nam thành phố. Con ngõ vắng vẻ là nơi lưu giữ những kỷ niệm về một “tuổi thơ dữ dội” của anh. Ngày thơ, chồng tôi cũng như bao đứa trẻ khác, vô tư học và chơi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chồng Tôi Va Ngõ ....Chồng Tôi Va Ngõ .... Sưu Tầm Chồng Tôi Va Ngõ .... Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 17-October-2012Chồng tôi sinh ra và lớn lên trong một con ngõ nhỏ, nằm phía Nam thành phố. Con ngõ vắngvẻ là nơi lưu giữ những kỷ niệm về một “tuổi thơ dữ dội” của anh.Ngày thơ, chồng tôi cũng như bao đứa trẻ khác, vô tư học và chơi. Ngày ngày một buổi cắp sáchtới trường, một buổi bay nhảy cùng những trò chơi nghịch phá. Gia đình chồng tôi vốn khôngphải người của ngõ, ba mẹ anh là người Huế, ra Bắc lập nghiệp, mua đất dựng nhà trong conngõ nhỏ này. Ông bà sống và dạy con cái phải biết hoà đồng với hàng xóm láng giềng, khôngđược bắt nạt bạn bè. Ba mẹ chồng tôi có ba người con, anh chị lớn cách chồng tôi cả một thếhệ. Chồng tôi út ít, ở nhà chẳng ai chơi cùng nên cũng a dua theo lũ trẻ trong xóm quậy phá.Những hờn dỗi, cậy đông bắt nạt, ỷ lớn ăn hiếp bé, không cho bạn chơi cùng chỉ vì nhà bạn caohơn nhà mình...trẻ con thời nào cũng có. Tôi nhớ, anh kể về những ngày tháng bị bạn bè cùngxóm cô lập vì là người từ nơi khác đến. Không cho chơi cùng, không cho đá bóng cùng, cậyđông xúm lại cướp đồ chơi của anh... Sau những trận đánh nhau giữa những anh hùng nhí vớinhững lý do rất trẻ con, chồng tôi ra về với thân thể bầm tím. Đau lắm nhưng vẫn sợ ba mẹ rầyla hơn. Đứa bị đánh đau thì len lén về nhà thay quần áo, tự băng bó vết thương, âm thầm chịuđau một mình. Đứa đánh bạn thì lo lắng sợ ba mẹ bạn sang mách ba mẹ mình... Những đứa conngoan ngoãn ở nhà một cách lạ thường. Nhưng trẻ con thì vẫn là trẻ con, chia bè kết phái, đánhnhau vì một món đồ chơi, rồi lại cười đùa vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra ngay ngày hômsau...Lớn hơn một chút, chồng tôi tạm tách xa những đùa vui nghịch ngợm mà tập trung học hành.Ba mẹ chồng tôi rất nghiêm khắc đưa ra một thời gian biểu với đa số là giờ học và tự học.Chồng tôi chỉ biết ngoan ngoãn làm theo. Đôi lúc, khi tự tôn con trẻ trỗi dậy, chồng tôi cũngtheo bạn bè mải chơi trốn tiết, không học bài... và cố gắng giấu cho nhau để không cho ngườilớn biết để tránh bị ăn đòn. Ba mẹ chồng tôi biết hết, nhưng cũng chỉ nhìn nhau cười và thầm tựhào về cậu út nhà mình: “Một đứa bé thông minh và hiếu động”. Những tháng ngày đó, ngõ vẫnim lìm nằm nghe những đứa trẻ...Thời gian cứ thế dần trôi, chồng tôi lớn hơn, bước vào cổng trường đại học với niềm tự hào củaba mẹ với bà con lối xóm. Chồng tôi cũng tự tin hơn như những cậu trai mới lớn bước vào đờisống sinh viên đầy sôi động. Môi trường mới với sự hội tụ của biết bao tính cách văn hoá cácvùng cùng tụ trung trong một tiểu xã hội này - giảng đường đại học..Bốn năm học đại học, cuộc sống của chồng tôi giống như những giai điệu rock. Ồn ào, dữ dộiTrang 1/2 http://motsach.info Chồng Tôi Va Ngõ .... Sưu Tầm như những bản heavy metal rồi lại sâu lặng như những bản ballad ngọt ngào. Nụ hôn đầu tiên của mối tình đầu với cô bạn gái gần nhà như một tia sét chạy qua người chồng tôi, để lại biết bao cảm xúc, một cảm giác không bao giờ có thể có lại. Những cuộc vui với bạn bè, những bận rộn lo toan của những kỳ thi đã chiếm đa phần thời gian của chồng tôi ngày ấy. Anh dường như quên mất con ngõ vắng thân quen. Ngõ quan sát, ngõ cảm nhận từng thời kỳ, từng cảm xúc của chồng tôi mỗi bước trên đường về. Ngõ giận dỗi, ngõ thay đổi. Ngõ nghiêng mình, phình to thêm ra để thêm chỗ cho bao nhiêu ngôi nhà cao tầng mọc lên. Không gian bị bó hẹp lại, ngột ngạt hơn, con người của ngõ nhìn nhau cũng thiếu độ lượng hơn. Ai nói ngõ không có cảm xúc nào? Con người bỏ rơi ngõ, ngõ nổi giận... Một ngày kia, khi chồng tôi có thể bình thản đứng ngắm con ngõ thân quen, để có thể cảm nhận về sự đổi thay của ngõ, thì cũng là ngày chồng tôi biết mình phải xa ngõ. Chưa kịp hiểu thêm ngõ, mà đã phải nói lời tạm chia tay với ngõ. Chồng tôi qua Nhật học hai năm. Có đi xa mới thấm thía nỗi nhớ quê nhà và người thân. Những ngày tháng ở Nhật, vòng xoáy của nhịp sống công nghiệp không làm nguôi đi nỗi nhớ gia đình của chồng tôi. Nhớ lắm những bữa cơm gi ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chồng Tôi Va Ngõ ....Chồng Tôi Va Ngõ .... Sưu Tầm Chồng Tôi Va Ngõ .... Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 17-October-2012Chồng tôi sinh ra và lớn lên trong một con ngõ nhỏ, nằm phía Nam thành phố. Con ngõ vắngvẻ là nơi lưu giữ những kỷ niệm về một “tuổi thơ dữ dội” của anh.Ngày thơ, chồng tôi cũng như bao đứa trẻ khác, vô tư học và chơi. Ngày ngày một buổi cắp sáchtới trường, một buổi bay nhảy cùng những trò chơi nghịch phá. Gia đình chồng tôi vốn khôngphải người của ngõ, ba mẹ anh là người Huế, ra Bắc lập nghiệp, mua đất dựng nhà trong conngõ nhỏ này. Ông bà sống và dạy con cái phải biết hoà đồng với hàng xóm láng giềng, khôngđược bắt nạt bạn bè. Ba mẹ chồng tôi có ba người con, anh chị lớn cách chồng tôi cả một thếhệ. Chồng tôi út ít, ở nhà chẳng ai chơi cùng nên cũng a dua theo lũ trẻ trong xóm quậy phá.Những hờn dỗi, cậy đông bắt nạt, ỷ lớn ăn hiếp bé, không cho bạn chơi cùng chỉ vì nhà bạn caohơn nhà mình...trẻ con thời nào cũng có. Tôi nhớ, anh kể về những ngày tháng bị bạn bè cùngxóm cô lập vì là người từ nơi khác đến. Không cho chơi cùng, không cho đá bóng cùng, cậyđông xúm lại cướp đồ chơi của anh... Sau những trận đánh nhau giữa những anh hùng nhí vớinhững lý do rất trẻ con, chồng tôi ra về với thân thể bầm tím. Đau lắm nhưng vẫn sợ ba mẹ rầyla hơn. Đứa bị đánh đau thì len lén về nhà thay quần áo, tự băng bó vết thương, âm thầm chịuđau một mình. Đứa đánh bạn thì lo lắng sợ ba mẹ bạn sang mách ba mẹ mình... Những đứa conngoan ngoãn ở nhà một cách lạ thường. Nhưng trẻ con thì vẫn là trẻ con, chia bè kết phái, đánhnhau vì một món đồ chơi, rồi lại cười đùa vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra ngay ngày hômsau...Lớn hơn một chút, chồng tôi tạm tách xa những đùa vui nghịch ngợm mà tập trung học hành.Ba mẹ chồng tôi rất nghiêm khắc đưa ra một thời gian biểu với đa số là giờ học và tự học.Chồng tôi chỉ biết ngoan ngoãn làm theo. Đôi lúc, khi tự tôn con trẻ trỗi dậy, chồng tôi cũngtheo bạn bè mải chơi trốn tiết, không học bài... và cố gắng giấu cho nhau để không cho ngườilớn biết để tránh bị ăn đòn. Ba mẹ chồng tôi biết hết, nhưng cũng chỉ nhìn nhau cười và thầm tựhào về cậu út nhà mình: “Một đứa bé thông minh và hiếu động”. Những tháng ngày đó, ngõ vẫnim lìm nằm nghe những đứa trẻ...Thời gian cứ thế dần trôi, chồng tôi lớn hơn, bước vào cổng trường đại học với niềm tự hào củaba mẹ với bà con lối xóm. Chồng tôi cũng tự tin hơn như những cậu trai mới lớn bước vào đờisống sinh viên đầy sôi động. Môi trường mới với sự hội tụ của biết bao tính cách văn hoá cácvùng cùng tụ trung trong một tiểu xã hội này - giảng đường đại học..Bốn năm học đại học, cuộc sống của chồng tôi giống như những giai điệu rock. Ồn ào, dữ dộiTrang 1/2 http://motsach.info Chồng Tôi Va Ngõ .... Sưu Tầm như những bản heavy metal rồi lại sâu lặng như những bản ballad ngọt ngào. Nụ hôn đầu tiên của mối tình đầu với cô bạn gái gần nhà như một tia sét chạy qua người chồng tôi, để lại biết bao cảm xúc, một cảm giác không bao giờ có thể có lại. Những cuộc vui với bạn bè, những bận rộn lo toan của những kỳ thi đã chiếm đa phần thời gian của chồng tôi ngày ấy. Anh dường như quên mất con ngõ vắng thân quen. Ngõ quan sát, ngõ cảm nhận từng thời kỳ, từng cảm xúc của chồng tôi mỗi bước trên đường về. Ngõ giận dỗi, ngõ thay đổi. Ngõ nghiêng mình, phình to thêm ra để thêm chỗ cho bao nhiêu ngôi nhà cao tầng mọc lên. Không gian bị bó hẹp lại, ngột ngạt hơn, con người của ngõ nhìn nhau cũng thiếu độ lượng hơn. Ai nói ngõ không có cảm xúc nào? Con người bỏ rơi ngõ, ngõ nổi giận... Một ngày kia, khi chồng tôi có thể bình thản đứng ngắm con ngõ thân quen, để có thể cảm nhận về sự đổi thay của ngõ, thì cũng là ngày chồng tôi biết mình phải xa ngõ. Chưa kịp hiểu thêm ngõ, mà đã phải nói lời tạm chia tay với ngõ. Chồng tôi qua Nhật học hai năm. Có đi xa mới thấm thía nỗi nhớ quê nhà và người thân. Những ngày tháng ở Nhật, vòng xoáy của nhịp sống công nghiệp không làm nguôi đi nỗi nhớ gia đình của chồng tôi. Nhớ lắm những bữa cơm gi ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Chồng Tôi Va Ngõ truyện ngắn truyện Sáng khoa học xã hội thơ ca văn học Việt NamTài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 377 12 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 342 8 0 -
Oan và giải oan trong truyện Nghiệp oan của Đào Thị của Nguyễn Dữ
6 trang 274 0 0 -
Tiểu luận: Lý thuyết xã hội học
40 trang 267 0 0 -
Luận án tiến sĩ Ngữ văn: Dấu ấn tư duy đồng dao trong thơ thiếu nhi Việt Nam từ 1945 đến nay
193 trang 235 0 0 -
Tiểu luận: Tìm hiểu thực trạng giáo dục Đại Học hiện nay ở nước ta
27 trang 210 0 0 -
91 trang 181 0 0
-
Chi tiết 'cái chết' trong tác phẩm của Nam Cao
9 trang 167 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 149 6 0 -
Khóa luận tốt nghiệp: Sự ảnh hưởng của tư tưởng Nho giáo trong Hồng Đức Quốc âm thi tập
67 trang 140 0 0