Danh mục

CHÚA TẾ CỦA NHỮNG CHIẾC NHẪN - Chương 3

Số trang: 21      Loại file: doc      Dung lượng: 111.00 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 6,000 VND Tải xuống file đầy đủ (21 trang) 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

CHÚA TẾ CỦA NHỮNG CHIẾC NHẪN QuyểnPhần 2: Hai ngọn thápChương 3UrukHai
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CHÚA TẾ CỦA NHỮNG CHIẾC NHẪN - Chương 3 CHÚATẾCỦANHỮNGCHIẾCNHẪNQuyểnII Phần Hai: Hai Ngọn Tháp Chương3 UrukHaiPippin nằm trong bóng tối với một giấc mơ kinh hãi: anh dường nhưnghe thấy chính giọng nói nhỏ nhoi của mình đang vọng lại trongnhững đường ống nhỏ với tiếng gọI Frodo, Frodo! Nhưng thay choFrodo là hàng trăm khuôn mặt orc gớm ghiếc đan nhìn anh trừng trừngtrong bóng tối, hàng trăm cánh tay gớm ghiếc đang tóm lấy anh từ mọihướng. Merry đâu rồi nhỉ?Anh tỉnh dậy. Gió lạnh phả vào mặt anh. Anh đang nằm ngửa. Chiềutối đang đến và bầu trời phía trên đang tối dần. Anh quay lại và thấymơ không tệ hơn sự thật là bao. Cổ tay, chân và cổ chân của anh đangbị buộc bằng thừng. Merry nằm cạnh anh, mặt trắng bệhc, mộtmiếng giẻ trắng nhơ bẩn đang buộc quanh trán anh. Một đám quânOrc đông đảo đang đứng ngồi lố nhố quanh ông. Từng mẫu ký ứcđang chậm chạp trở lại với cái đầu nhức như búa bổ của Pippin vàbắt đầu tách ra khỏi bóng đen mộng mị. Tất nhiên: anh và Merry đãchạy vào rừng. Cái gì đã xảy đến với họ? Vì sao mà họ lại chạy ào đinhư thế, không chú ý gì đến ông Người Sải Bước già ấy? Họ đã chạyvào la hét một lúc lâu - anh không thể nhớ được bao xa và bao lâu; rồithình lình họ đâm sầm vào một nhóm Orc: chúng đang đứng đấy nghengóng, và chúng dường như không thấy Merry và Pippin cho đến khihọ gần như chạy vào tay chúng. Merry và anh rút gươm, nhưng bọnOrc không muốn giao tranh, và chỉ đơn giản là giữ họ nằm xuống,thậm chí khi Merry chém nhiều nhát vào tay và sườn chúng. Cậu giàMerry ấy khá thật!Rồi Boromir phóng qua những thân cây. Ông đã chiến đấu với bọnchúng. Ông chém ngã nhiều tên trong bọn chúng và đám còn lại bỏchạy. Nhưng chúng không bỏ chạy xa mà lại quay lại để tiếp tục tấncông bởi ít nhất là một trăm tên Orc, một số tên rất lớn, và chúng bắnmột trận mưa tên: luôn nhắm vào Boromir. Boromir đã thổi vang tiếngtù và dội khắp khu rừng, và lúc đầu bọn Orc đã mất tinh thần và tháolui; nhưng rồi không có ai đáp trả tiếng tù và ngoài tiếng vọng của nó.chúng lại tấn công hung hăng hơn bao giờ hết. Pippin không nhớ gìnhiều. Ký ức cuối cùng của anh là Boromir dựa vào một cái cây, rút ramột mũi tên, và rồi bóng tối thình lình ập xuống.Tôi nghĩ là tôi đã bị nện vào đầu, anh tự nói với chính mình. Tôikhông biết là Merry tội nghiệp có bị thương nhiều không. Điều gì đãxảy ra với Brrm thế nhỉ? Sao mà bọn Orc không giết chúng ta nhỉ?Chúng ta đang ở đâu, và chúng ta đang đi đâu đây?Anh không thể trả lời những câu hỏi này. Anh cảm thấy lạnh và ốm.Tôi ước gì Gandalf đừng bao giờ thuyết phục Elrold cho phép bọn tôira đi, anh nghĩ. Tôi đã làm gì chứ? Chỉ là một cơn điên khùng: mộtkẻ lữ hành, một gói hành lý. Và bây giờ tôi đã bị ăn trộm và tôi trởthành một gói hành lý của bọn Orc. Tôi hy vọng là Người Sải Bướchoặc ai đó sẽ đến và nhận lấy chúng tôi! Nhưng tôi nên hy vọng gì vềđiều ấy? Chẳng lẽ toàn bộ kế hoạch đều tiêu cả rồi sao? Ước gì tôiđược tự do!Anh dãy dụa một lúc, vô dụng. Một tên trong số đám Orc ngồi gần đócười phá lên và nói điều gì với một tên đồng bọn bằng thứ ngôn ngữkinh tởm của bọn chúng. Hãy nghĩ ngơi khi mày còn có thể, tên nhócthối tha kia! rồi hắn nói với Pippin, bằng Ngôn Ngữ Chung, theo cáicách đầy ghê tởm như chính ngôn ngữ của hắn. Hãy nghỉ đi khi màycòn có thể. Chúng tao sẽ tìm việc cho đôi chân của mày ngay thôi. Màysẽ ước gì mày đừng ra đi trước khi chúng ta về đến nhà.Nếu tao được làm theo ý mình, thì lúc này mày đã ước sao mình đãchết rồi, tên khác nói. Tao sẽ làm cho mày cho mày kêu chít chít, conchuột khốn khổ kia. Hắn cúi xuống chỗ Pippin đưa những cái nanhvàng khè của hắn sát vào mặt anh. Hắn có một con dao găm đen vớimột thanh gươm dài lởm khởm trong tay. Hãy năm yên đi, nếu khôngthì tao sẽ cù mày bằng cái này, hắn rít lên.Đừng gây chú ý về phía mày, nếu không tao quên hết mệnh lệnh bâygiờ. Isengarders khốn kiếp! Ugluk u bagronk sha pushdug Saruman-glob b®bhosh skai hắn chuyển qua một tràng dài giận dữ bằng ngônngữ của mình, và nó tắt dần thành một tràng lầm bầm và gầm gừ.Pippin khiếp đảm nằm im, cho dù cơn đau nơi cổ tay và cổ chân củaanh càng lúc càng lớn dần, và những viên đá phía dưới anh đang khoanvào lưng anh. Để nghĩ đến chuyện khác anh chăm chú lắng nghe tấtcả những gì anh có thể nghe được. Có nhiều tiếng động đang vọngđến từ chung quanh, và cho dù ngôn ngữ của bọn orc lúc nào cũng đầyvẻ căm ghét và giận dữ, dường như rõ ràng rằng là một cuộc tranh cãiđang bắt đầu, và càng lúc càng nóng bỏng.Trước sự ngạc nhiên của Pippin anh thấy rằng nhiều giọng nói rất dễhiểu, nhiều tên Orc đang dùng ngôn ngữ bình thường. Dường nhưđang có thành viên của hai hoặc ba bộ tộc khác nhau tại đây, và chúngkhông thể hiểu tiếng của những tên orc khác. Có một cuộc tranh cãigiận dữ về việc chúng sẽ làm gì vào lúc này: chúng sẽ đi theo đườngnào và nên làm gì với tù nhân.Không có thời gian để g ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: