Danh mục

Chương 17 - Nguy Cơ (2)

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 123.75 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trong một trang viện yên tĩnh. "Hai vị thượng tiên, Tần Đức có mưu đồ tạo phản hòng phá hoại cơ nghiệp vạn thế của Hạng gia, nhưng lần này sắp phải chịu qua tứ cửu thiên kiếp. Tần gia vốn đã có Phong Ngọc Tử là một thượng tiên rồi, nếu như Tần Đức độ kiếp thành công, Tần gia sẽ có hai vị thượng tiên, đối với Hạng gia cũng như hai vị quả là điều bất lợi", Hạng Quảng nói với hai vị thanh y nam tử trước mặt. Ngũ Đức, Ngũ Hành là hai vị tu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chương 17 - Nguy Cơ (2) Chương 17 - Nguy Cơ (2) Trong một trang viện yên tĩnh. Hai vị thượng tiên, Tần Đức có mưu đồ tạo phản hòng phá hoại cơ nghiệp vạnthế của Hạng gia, nhưng lần này sắp phải chịu qua tứ cửu thiên kiếp. Tần gia vốnđã có Phong Ngọc Tử là một thượng tiên rồi, nếu như Tần Đức độ kiếp thànhcông, Tần gia sẽ có hai vị thượng tiên, đối với Hạng gia cũng như hai vị quả làđiều bất lợi, Hạng Quảng nói với hai vị thanh y nam tử trước mặt. Ngũ Đức, Ngũ Hành là hai vị tu chân giả bảo vệ Hạng gia đã được trăm năm,địa vị đã đạt đến chí tôn chí kính. Ngũ Đức có bộ tóc dài buông xõa, tiêu sái phóng khoáng vô cùng, công lực đãđạt đến kim đan hậu kỳ, là cao thủ tuyệt đối. Ngũ Hành cũng có bộ tóc dài nhưngđã dùng khăn vấn lại, cặp lông mày trắng cũng như đôi mắt đó khiến toàn thânNgũ Hành hiện ra khí thế lăng lệ. Tu vi của Ngũ Hành đã đạt tới kim đan trung kỳ,cao hơn một cấp so với Phong Ngọc Tử. Sư huynh, năm đó chúng ta đã cùng Hạng Ương ước định, tự hồ chúng ta sẽchỉ bảo vệ Hạng gia Ngũ Hành nhìn Ngũ Đức nói. Hạng Ương được cho là vị Hoàng đế trong các Sở vương triều đời trước có thểsánh được với anh minh Hoàng đế Bá Vương Hạng Vũ. Hạng Vũ tuy là khai quốcHoàng đế, nhưng Hạng Vũ lại bị những cao thủ của Tần vương triều báo thù giếtchết. Hạng Vũ đã có được thiên hạ nhưng lại không trị được thiên hạ. Sau khiHạng Vũ chết, người con duy nhất là Hạng Ương lên thay trở thành Sở vươngtriều Hoàng đế. Hạng Ương văn thao võ lược đều vô cùng tài giỏi, võ công thiênphú không hề kém phụ thân Hạng Vũ, về phương diện trị quốc thì Hạng Vũ quảkhông thể bằng được. Ngũ Đức, Ngũ Hành năm đó chính là do Hạng Ương khi còn tại vị mời đến phùtrợ Hạng gia. Sư đệ! Ngũ Đức hơi đưa mắt nhìn Ngũ Hành, Ngũ Hành lập tức ngừng nói. Ngũ Đức nhìn sang Hạng Quảng cười nói: Hạng Quảng, ngươi có việc gì thì cứ nói rõ ra, đừng có úp úp mở mở như vậy,ngươi muốn nhờ huynh đệ ta việc gì? Hạng Quảng vui mừng liền nói: Hai vị thượng tiên, nếu có thể, hãy giúp ta…giết chết Tần Đức! Ồ, giết y ư? Ngũ Đức mỉm cười nhưng không nói tiếp, không cự tuyệt cũng chẳng chấpthuận, chỉ đứng dậy, đi lấy một quyển sách, ung dung đọc. Thật là chuyện đùa! Tu chân giả là những người chống lại ý trời, bọn họ chẳngcó chút thiên lương, cũng chẳng có chút bác ái, hầu hết đều là những kẻ vô cùng tựtư tự lợi, trừ khi là giúp đỡ hảo bằng hữu của mình, còn với những người khác thìđừng có nói tới giảng giải nhân tình gì hết. Nếu không phải việc có lợi khiến họlưu tâm thì muốn họ giúp tuyệt đối chỉ là nằm mộng thôi. Hai lão già tham lam vô độ này! Hạng Quảng trong lòng chửi thầm, có điều hắn quên rằng, làm sao mà hai vị tuchân giả phải vô duyên vô cớ giúp lão ta chứ? Hạng Quảng mặt tươi cười nói: Đương nhiên, nếu hai vị thương tiên giúp ta giết chết Tần Đức, Hạng gia nhấtđịnh sẽ trọng tạ! Ngũ Đức và Ngũ Hành vẫn y như cũ, đến một phản ứng nhẹ nhất cũng khôngcó. Ngũ Hành ngạo nghễ đưa mắt nhìn Hạng Quảng, đầy vẻ giễu cợt. Muốn nhờchúng ta làm việc ư, còn phải đợi xem cái ngươi đem ra báo đáp, sư huynh đệ NgũĐức ta có dùng được hay không đã. Hạng Quảng hơi nhíu mày lại, tay nắm chặtlấy bình ngọc đưa ra, Ngũ Hành cùng Ngũ Đức nhãn thần tức thì lóe sáng. Hạng Quảng liền nói: Hai vị thượng tiên, trong bình ngọc này có một viên linh đan, chính là loạiXích Thịnh Đan trân quý. Viên Xích Thịnh Đan này xin tặng cho hai vị, Hạng giachỉ nhờ hai vị giết chết Tần Đức, hai vị đồng ý chứ? Ngũ Hành khẽ nhướng đôi mày bạc, cùng sư huynh Ngũ Đức đưa mắt hội ý rồicùng cười lớn: Hạng Quảng, việc này cứ giao cho hai huynh đệ chúng ta đi. Chỉ là một tênTần Đức, ha, sư huynh đệ ta đồng thời xuất thủ, phía Tần gia bất quá cũng chỉ cómột mình Phong Ngọc Tử, tuyệt đối không cần đến cả hai người bọn ta, ngươi yêntâm đi! Ngũ Hành cười lớn, tiện thể thu lấy bình ngọc. Hạng Ngiễm trong lòng xót xa nhưng vẫn cố gắng nặn ra bộ mặt tươi cười: Hạng Quảng này xin đợi tin tức tốt lành của hai vị thượng tiên. Phải rồi, nhị vịthượng tiên, nơi tên Tần Đức độ kiếp chính là Thanh Liên sơn mạch ở biên giớiHồng hoang, còn Thanh Liên sơn mạch ở đâu thì không rõ. Ngày hắn độ kiếp chắcchỉ nội trong một tháng nữa Ồ, Thanh Liên sơn mạch? Ngũ Đức khẽ nhíu mày.-oOo- Tần Vũ với dịch hình hoán cốt chi pháp biến thành hình dạng của sát thủ LưuTinh, đi thẳng tới nơi ước định là trà lâu. Nếu đi cùng Tiểu Hắc, Tần Vũ lo rằng thân phận thật sự của mình sẽ bị pháthiện, nên đã để Tiểu Hắc bay trên cao vạn mét, với độ cao như vậy, đến nhãn lựccủa Tần Vũ cũng không có cách nào nhìn rõ, còn với linh thức của Tần Vũ, thìkhông cần phải nói, phạm vi linh thức của Tần Vũ không quá một trăm mét, cònTiểu Hắc có thể nhìn rõ ngoài vạn mét. Nhưng mắt của Tiểu Hắc quả thật sắc bén vô cùng, thậm chí trên cao vạn métvẫn có thể nhìn thấy Tần Vũ phía dưới một cách rõ ràng. Từ đó có thể tưởng tượngđược sự sắc bén của mắt Tiểu Hắc, so với những con hùng ưng còn lợi hại hơnnhiều lần. Vừa ...

Tài liệu được xem nhiều: