Danh mục

Chương 13 - Tình thần biến

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 98.33 KB      Lượt xem: 21      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đem chuyện mình trở thành tiên thiên cao thủ cáo tố với phụ vương, Tần Vũ trong lòng có chút hưng phấn, hắn muốn được phụ vương khẳng định, được phụ vương tán dương. Hôm nay, hắn rốt cuộc cũng có thể khiến cho phụ vương hắn hiểu rằng, hắn không phải là một kẻ vô dụng. "Không được!" Vừa nghe rõ lời Tần Đức, Tần Vũ thân hình chấn động, sắc mặt tức thì trắng bệch, mắt trừng trừng nhìn Tần Đức đầy vẻ phẫn nộ và khó mà tin: "Vì sao? Vì sao không được…" Tần Vũ không...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chương 13 - Tình thần biến Chương 13Đem chuyện mình trở thành tiên thiên cao thủ cáo tố với phụ vương, Tần Vũ tronglòng có chút hưng phấn, hắn muốn được phụ vương khẳng định, được phụ vươngtán dương. Hôm nay, hắn rốt cuộc cũng có thể khiến cho phụ vương hắn hiểu rằng,hắn không phải là một kẻ vô dụng. Không được! Vừa nghe rõ lời Tần Đức, Tần Vũ thân hình chấn động, sắc mặt tức thì trắngbệch, mắt trừng trừng nhìn Tần Đức đầy vẻ phẫn nộ và khó mà tin: Vì sao? Vì sao không được… Tần Vũ không ngừng chất vấn, tựa hồ căn bản không thể tiếp thụ hồi đáp củaTần Đức. Ánh mắt Tần Vũ trở nên tối sầm, từ lúc tám tuổi đã bắt đầu nỗ lực, nỗ lực ngàyđêm, mỗi ngày đều không ngừng huấn luyện cực hạn. Không chơi đùa cùng bạnđồng lứa, không có sự quan hoài của phụ mẫu, thậm chí cả một người bạn cùngtuổi cũng không có. Mười năm như một ngày, sự cần cù phấn đấu khắc khổ củabản thân cộng thêm một chút may mắn, cuối cùng đạt đến thực lực như bây giờ. Mười năm khổ luyện như thế, Tần Vũ chưa từng một câu oán thán, vì cái gì? Còn không phải vì có thể tu luyện đến tiên thiên cảnh giới, có thể giúp đỡ phụvương hắn, khiến phụ vương hắn cao hứng, khiến phụ vương tự hào vì hắn, kiêungạo vì hắn. Phụ vương, không phải người vừa nói tiên thiên cảnh giới thì có thể sao, conhiện tại thực lực vượt xa tiên thiên cao thủ thông thường, dù là cao thủ tiên thiênđại viên mãn, con cũng có thể đối đầu, vì sao, vì sao không chấp thuận cho hài nhiđi theo người? Tần Vũ nhìn chòng chọc phụ vương hắn, trong mắt tràn ngập phẫn nộ lẫn khôngcam tâm. Mục quang phẫn nộ bất cam tâm của Tần Vũ khiến cho Tần Đức tronglòng khẽ run lên. Vũ nhi, bình tĩnh lại. Tần Đức lạnh lùng quát một tiếng. Tần Vũ hít một hơi sâu, nói: Được, hài nhi bình tĩnh rồi, phụ vương người nói đi, rốt cuộc nguyên nhân làgì, nếu như người không thuyết phục được con, vô luận thế nào con cũng khôngbỏ cuộc. Tốt. Tần Đức liền nói: Một khi ta phải độ kiếp, ta quyết định lựa chọn một địa điểm kín đáo, Phong bábá con đi cùng ta. Đương nhiên tin tức ta độ kiếp phải hết sức bảo mật. Chỉ có haitình huống xảy ra, một, nếu như Hạng Quảng chúng không điều tra ra tin tức ta độkiếp, không có kẻ nào đến quấy rầy, mọi việc tự nhiên tốt đẹp. Con đi cũng vô ích.Hai, nếu Hạng Quảng biết được ta độ kiếp, hai đại thượng tiên cùng đến, Vũ nhi,con mặc dù thực lực không tệ, nhưng các thượng tiên trải qua Tứ cửu thiên kiếpthành tu chân giả, thực lực căn bản con khó tưởng tượng nổi! Tần Đức thở dài: Mặc dù chỉ là Tứ cửu thiên kiếp, nhưng một tiên thiên đại viên mãn cao thủbình thường so với tu chân giả giống như một trời một vực. Tu chân giả chỉ côngkích một chiêu phi kiếm đơn giản, thì có thể dễ dàng cắt thủ cấp con, con đi khôngcó chút tác dụng chỉ có thể chết oan uổng thôi! Do vậy…trong cả hai tình huống, con đi đều không thể giúp được một chútnào, thậm chí có khả năng bị giết. Tần Đức nhìn Tần Vũ. Vũ nhi, đó là nguyên nhân vì sao ta không cho con đi theo! Tần Vũ nghe xong liền im lặng. Tần Vũ mặc dù lặng im lại tán phát khí thế hỗn loạn, linh hồn càng mạnh, khíthế sản sinh ra càng mạnh hơn, Tần Vũ mặc dù vô ý, nhưng khí thế sản sinh khiếnmọi người đều cảm thụ được, không ai biết vào lúc này Tần Vũ đang nghĩ gì. Tiểu Vũ. Tần Chính và Tần Phong nhất tề hướng về phía đệ đệ của họ. Phụ vương, người còn nhớ chăng? Tần Vũ căn bản không hề để ý đến hai ca ca của hắn, mà tự nói một mình: Trước năm con sáu tuổi người rất quan tâm đến con, thường chơi đùa với con.Khi đó con rất vui vẻ, vô ưu vô lự. Trong tim con, phụ vương tối anh minh tối lợihại. Song năm con tròn sáu tuổi, con được đưa đến Vân Vụ sơn trang. Tần Vũ cúi đầu, thanh âm trầm lắng, tựa hồ tự nói cho hắn nghe, lại giống nhưđang nói với Tần Đức. Mọi người đều im lặng. Tại Vân Vụ sơn trang, chỉ có con một hài tử sáu tuổi, những người khác là gianhân hoặc hộ vệ, không ai cùng con chơi đùa, con một kẻ cô độc, lúc đó con ngắmbình minh, xem hoàng hôn, mong mỏi lúc nào phụ vương có thể đến thăm con.Không biết trải qua bao nhiêu lần thất vọng, cuối cùng phụ vương cũng đến,nhưng người ra đi thật nhanh. Sau đó con lại tiếp tục chờ mong, nhưng con chờđợi vô ích, hai năm trời đằng đẳng, phụ vương chỉ ghé qua Vân Vụ sơn trang cómột lần. Tần Vũ vẫn chầm chậm nói. Mọi người tại trường đều đang nghĩ đến cảnh tượng một hài tử sáu, bảy tuổi,nhìn mặt trời mọc rồi lặn, trông ngóng phụ thân ghé thăm, nhưng lần nào cũng thấtvọng. Khoé môi Tần Đức hơi giật giật, nhưng không nói ra một lời nào. Ông ta khôngbiết nên nói gì! Trong ba đứa con, ông ta cảm thấy áy náy nhất chính là với đứathứ ba, thời gian bầu bạn với Tần Vũ ít nhất, chăm sóc ít nhất, kề cận cũng ít nhất. Con đã nghĩ, tại sao phụ vương không đến thăm con? Chẳng lẽ con khôngnghe lời khiến người giận dữ, hay là con quá nghịch ngợm khiến người chán ghét,nếu con làm việc gì không tốt, chẳng lẽ người không thể dạy bảo con, con có thểsửa mà…Bất quá con không phải đồ ngốc, đ ...

Tài liệu được xem nhiều: