Danh mục

Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)

Số trang: 30      Loại file: pdf      Dung lượng: 177.24 KB      Lượt xem: 105      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hoa Dương phu nhân nghe xong, hỉ mũi một cái nói: “Tên Phạm tướng quốc này thật là một lão tặc gian thần, chúng ta phải tương kế tựu kế”. Hoa Dương quân không rõ ý người chị xinh đẹp của mình như thế nào. Hoa Dương phu nhân nói: “Vừa rồi chằng phải Phạm Thư nói để Dị Nhân đi làm con tin ở Hàm Đan hay sao? Chúng ta cũng sẽ lấy danh nghĩa Dị Nhân viết cho Khoảnh Tương Vương một bức thư, cầu khẩn ông ta cho Dị Nhân đi dự lễ mừng thọ của...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B) Lã Bất Vi PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ Chương 5 (B) CON TIN DỊ NHÂN Hoa Dương phu nhân nghe xong, hỉ mũi một cái nói: “Tên Phạmtướng quốc này thật là một lão tặc gian thần, chúng ta phải tương kế tựu kế”.Hoa Dương quân không rõ ý người chị xinh đẹp của mình như thế nào. Hoa Dương phu nhân nói: “Vừa rồi chằng phải Phạm Thư nói để DịNhân đi làm con tin ở Hàm Đan hay sao? Chúng ta cũng sẽ lấy danh nghĩaDị Nhân viết cho Khoảnh Tương Vương một bức thư, cầu khẩn ông ta choDị Nhân đi dự lễ mừng thọ của ông ấy. Đợi Dị Nhân đi tới nước Sở rồi, ta sẽnói với An Quốc quân đợi hai vị công tử từ Sở trở về sẽ quyết định ai đếnHàm Đan làm con tin”. Sở Khoảnh Tương Vương lại nhận được thư của Dị Nhân xin thamgia lễ mừng thọ, cười ngặt nghẽo, nói: “Đúng là mặt trời mọc ở đằng Tây,chiếu cung điện nước Tần đến chỗ ta. Chẳng lẽ các vương tôn nước Tần lạitranh nhau mang lễ vật đến mừng thọ quả nhân sao? Không từ chối ngườiđến, ta sẽ phái một Tả Đồ tới nước Tần mời Dị Nhân”. Hạ Cơ vì sắc đẹp sớm tàn phai bị An Quốc quân lạnh nhạt bỏ xó tronghậu cung không để mắt tới. Khi Tả Đồ của nước Sở đến mời con trai mình làDị Nhân đến dự tiệc mừng thọ, hai mẹ con vẫn bị bịt tang trống, không biếtrằng mọi người đang vì chuyện con tin mà ngấm ngầm bày mưu tính kế. Hạ Cơ vốn là người con gái trong dân gian bị quân Tần bắt được khiđang vây thành của nước Trịnh, làm phục dịch trong hậu cung. Sau một lầnđược An Quốc quân sủng ái mà có thai. Ít lâu sau sinh hạ được bé trai mộtmắt cao một mắt thấp. Hạ Cơ sai cung nữ mời An Quốc quân tới xem mặtđứa con của ông ta, đặt cho nó một cái tên. Vị thái tử phong lưu này, đâucòn nhớ tới người cung nữ phục dịch có dáng người thô kệch, tướng mạobình thường này. Khi có người nói với ông ta Hạ Cơ xinh con và mời ôngtới xem, ông nghĩ mãi mới nhớ ra cái cô Hạ Cơ này. Phụ nữ sinh con thì cógì đáng xem? Hình dạng của đứa trẻ này chẳng có chút dị thường sao? Vậythì gọi nó là Dị Nhân đi. Cái tên mà Doanh Trụ tặng cho đứa con thứ bảy này là Dị Nhân. Haimẹ con Dị Nhân sống ở trong hậu cung giữa các mĩ nữ như hai cây cỏ dạilay lắt trong ruộng, không có hương thơm, không được ai chú ý. Đơn độclạnh lẽo, tự sinh tự diệt. Trong một cơ hội ngẫu nhiên gặp được Trần Cơ làvợ chính của Vũ An quân đến tứ ấp Trần nước Trịnh, hai người đồng hươngchuyện trò rỉ rả. Trần Cơ rất thông cảm với cảnh ngộ của Hạ Cơ, về đến nhàkể hết với Bạch Khởi. Bạch Khởi kể khắp trong triều ngoài chợ nỗi bất bìnhcủa Hạ Cơ, còn lấy vị quân uý ở bên cạnh mình Chu Kiệm văn võ song toànsang chỗ Hạ Cơ, làm Thái phó cho Dị Nhân. Trong tình thương và sự đùm bọc của Hạ Cơ, Dị Nhân ngày một khônlớn. Vậy mà đôi mắt bên cao bên thấp, không đều nhau của Dị Nhân đangtrở về đường trung bình. Cái đôi mắt hơi lồi ra ấy long lanh có thần, vui nhưmắt rồng. Vầng trán cao rộng, sống mũi thẳng. Hạ Cơ ngắm con của mìnhcàng thấy nó giống quân vương. Sự mong ngóng trông đợi của Hạ Cơ vàocon trai Dị Nhân của mình đang từng ngày từng ngày trôi đi mất. Bà mãi vềsau mới biết được tin cháu của vua Tần phải tới Hàm Đan làm con tin, bà âmthầm cầu khấn cho Dị Nhân, không muốn đứa con trai của mình sang nướckhác làm con dê thí mạng. Bà nghe người ở trong cung nói với nhau, làmcon tin sẽ gian khổ và nguy hiểm như thế nào. Bình thường có nhà khôngđược về, một khi hai nước trở mặt giao chiến với nhau, con tin nếu nhẹ thìcũng bị mang ra làm trò đùa, nặng thì bị giam cầm giết chết. Thỉnh thoảngnghĩ tới đứa con có thể trở thành con tin, Hạ Cơ không rét mà cảm thấy run. Càng nghĩ Hạ Cơ càng cảm thấy lo sợ. Khi Sở Khoảnh Tương Vươngsai Tả Đồ tới mời Dị Nhân làm sứ thần tới Sính Đô dự lễ mừng thọ thị tronglòng bà thư thái hơn rất nhiều. Bà tháy An Quốc quân Doanh Trụ lúc nàykhông thể phái một công tử của mình đi làm con tin. Việc này luôn làm HạCơ không yên, làm việc gì cũng hỏng. Nghĩ đi nghĩ lại, bà thấy cần phải đếnthỉnh cầu Doanh Trụ, nói rõ lợi hại, tuyệt đối không thể để Dị Nhân tới HàmĐan làm con tin. Hạ Cơ biết, Doanh Trụ một năm ba trăm sáu mươi lămngày, giống như một cái rễ cây cắm trong phòng Hoa Dương phu nhân. HạCơ nghĩ không sai, khi bà tới cung Loan Ô, Doanh Trụ đang ở đó. Trongmột năm, Hạ Cơ không mấy khi tới đây. Ở đây vàng bạc rực rỡ, các trang trísặc sỡ yêu kiều, tiếng đàn tiếng sáo dìu dặt. Có cả những lễ vật, điệu múacủa người Hung Nô, Tiên Ti hoàn toàn tương phản với sự lạnh lẽo, vắng vẻvới nơi ở của Hạ Cơ. Ngày tháng trôi qua, Hạ Cơ từ lâu đã quen với cuộcsống như thế. Bà còn tự răn mình, nếu Doanh Trụ không quan tâm đến bà thìbà cũng phải chịu. Khi Hạ Cơ nhìn thấy Doanh Trụ thì vị An Quốc quân nàyđang hầm hầm giận dữ với hai người thiếp khác. Hạ Cơ mau chóng hiểu ratất cả, hai người thiếp này cũng đến ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: