Danh mục

Chuyện Của Cô Ấy

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 86.19 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nên giấu tên cô ấy. Và cũng chẳng cần biết để làm gì. Miễn là ta biết chuyện của cô ấy. Cô ấy xinh, thích ăn diện. Đã đỗ tú tài. Không học tiếp đại học, vì lấy chồng. Vợ chồng rất yêu nhau. Chồng cô ấy là công chức, tháng tháng lãnh một số lương đủ ăn xài.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện Của Cô ẤyChuyện Của Cô Ấy Sưu Tầm Chuyện Của Cô Ấy Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 17-October-2012Nên giấu tên cô ấy. Và cũng chẳng cần biết để làm gì.Miễn là ta biết chuyện của cô ấy.Cô ấy xinh, thích ăn diện. Đã đỗ tú tài. Không học tiếp đại học, vì lấy chồng. Vợ chồng rất yêunhau.Chồng cô ấy là công chức, tháng tháng lãnh một số lương đủ ăn xài. Nhưng ăn xài mới đủ thôithì chưa ổn. Nếu chỉ đủ thì bao nhiêu thứ hàng tràn ngập trong các chợ, trên vỉa hè Sài Gòn,Gia Định, vừa đẹp vừa rẻ, vừa tiện lợi cho đời sống vật chất, ai tiêu thụ cho? Cho nên cô ấycũng xin đi làm để có dư tiền.Và cô được vào làm ở một sở của Mỹ.Sở nào của Mỹ cũng có khối người Việt. Việc ít nhưng lương nhiều. Cảm ơn người bạn đồngminh tốt.Cô ấy ở đó được chừng ba tháng, thì một buổi sáng, vào sở thấy trên bàn làm việc có một phongthư ngoài bì đề tên mình.Mở bì ra, cô thấy một tập giấy đủ một trăm đô-la, và một bức thư:“Thưa cô, tôi rất lấy làm vinh dự nếu được cô nhận lời đi chơi mát trong thành phố bằng xe hơivới tôi độ nửa giờ, sau buổi làm việc chiều mai 19-4. Nếu cô đồng ý tôi xin cô nhận chút quà củatôi đính theo đây.Ký tên (một người Mỹ cùng làm trong sở, mà cô có biết mặt)”Đọc xong, cô không suy nghĩ lâu, gấp thư và giấy bạc bỏ vào phong bì để nguyên chỗ cũ.Buổi chiều đến sở, cô không thấy phong thư ấy. Hẳn là người Mỹ này biết cô không đồng ý, nênđã lấy đi.Nhưng sáng hôm sau, là ngày 19 tháng 4, cô lại thấy chiếc phong bì trên bàn làm việc. Trongcũng có một trăm đô-la, và bức thư vài dòng như hôm trước. Chỉ có ngày hẹn khác, ngày 20tháng 4. Vẫn tên ký của người Mỹ ấy.Cũng như hôm trước, cô lại gấp tiền với thư vào phong bì, để lại ở bàn giấy. Nghĩa là cô khôngTrang 1/5 http://motsach.infoChuyện Của Cô Ấy Sưu Tầmđồng ý cho cái anh chàng đó được vinh dự đi chơi phố với cô trong nửa giờ đồng hồ.Lại cũng như hôm trước, buổi chiều cô không trông thấy chiếc phong bì ở trên bàn.Nhưng rồi đến sáng ngày 21, cô lại thấy chiếc phong bì đặt ở trước mặt. Cũng đô-la và bức thư,nhưng đổi ngày hẹn là ngày 22.Cô lại không nhận lời. Và cứ như vậy suốt một tuần, buổi sáng, bức thư để lại, buổi chiều, bứcthư lấy đi và buổi sáng hôm sau, thư lại tới, chỉ đổi ngày hẹn thôi.Việc này, cô chẳng cho các bạn đồng sự biết. Và cũng chẳng nói chuyện với chồng.Ở Sài Gòn thường cô nghe thấy nhiều người khen Mỹ là lịch sự, là hào phóng. Dễ người Mỹ nàylịch sự và hào phóng đây. Cô lại nghe nói Mỹ là bạn của Việt Nam, họ thường đi chơi với mình.Đối vẫn người Việt, họ lễ độ, nhã nhặn và đứng đắn. Nhất là đối với phụ nữ. Cho nên, buổi sángthứ bảy, nhận được thư, cô có suy nghĩ. Suy nghĩ về cái con người quá xá là kiên tâm này đối vớicô.Hàng ngày, đi làm, cô đạp xe đạp mất chừng mười lăm phút. Cô mong dành tiền sắm chiếcHon-đa, đi cho khỏi mất sức và mất thì giờ.Nay một người Mỹ chỉ mời mình đi chơi có nửa giờ mà biếu mình một trăm đô-la. Hay là nhậnlời quách.Có làm sao? Nếu sáng thứ hai, cô vẫn thấy người ấy mời đi chơi, thì cô đừng nên từ chối nữa.Cô nghĩ thế.Thì quả nhiên, trên bàn làm việc, cô lại thấy chiếc phong bì.Cô đọc thư, nhận tiền, bỏ vào túi.Chiều ngày thứ ba, biết là được hẹn, người Mỹ đợi cô ở cửa sở. Thấy cô ra, hắn lễ phép cúichào. Cô giơ tay ra bắt. Hắn mở cửa xe, mời cô vào. Rồi nhanh nhẹn, hắn mở máy.Trong khi đi các đường, hắn nói chuyện. Hắn hỏi thăm gia đình cô, hỏi tất cả những cảnh,những việc nhìn thấy trước mắt mà hắn chưa hiểu. Hắn nói về gia đình hắn, và hắn rất kínhphục người Việt Nam, vì người Việt Nam có nhiều đức tính và rất thân thiện với người Mỹ.Giọng nói của hắn cho thấy hắn quả là lịch sự lễ độ và nhã nhặn. Hắn đưa cô đến đầu hẻm (vìnhà cô ở trong hẻm) thì vừa đúng nửa giờ. Từ giã hắn, cô giơ tay ra bắt. Hắn đứng thẳng, cúiđầu chào, như chào một người trên.Việc này bẵng đi, đến mười hôm sau, cô ấy lại được tên Mỹ ấy mời đi chơi trong nửa giờ. Hắnhẹn ngày giờ đón cô, và cũng biếu cô một trăm đô-la.Nửa giờ đồng hồ nói chuyện với một người dân nước văn minh mà còn được tiếng tội gì màkhông nhận?Thế là cô lại đi chơi với hắn. Và cũng vẫn nhưng thái độ cử chỉ đúng đắn như lần trước.Vậy là cô có dư tiền để sắm chiếc Hon-đa. Chồng cô hỏi tiền nào, cô chỉ mỉm cười, nói là đivay.Trang 2/5 http://motsach.infoChuyện Của Cô Ấy Sưu TầmNăm hôm sau, cô lại nhận thư và tiền của người bạn Mỹ mời cô đi chơi. Giờ thì phải dù ...

Tài liệu được xem nhiều: