Chuyện Tình Mùa Thu
Số trang: 133
Loại file: pdf
Dung lượng: 488.69 KB
Lượt xem: 14
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Nhóm bốn người lửng thửng bước vào café Mi Mi. Mấy chục cặp mắt trong quán quay lại nhìn nhìn. Bốn chàng chơi nổi với bốn chiếc áo cùng màu, sơ mi đen in hình gương mặt của chính mình trên áo. Một kiểu chơi có một không hai, hơi ngông một chút, nhưng cũng không biết được mức độ quậy đến cở nào. Mặt mũi ai cũng khôi ngô, đi đứng cũng không đến nổi ngông nghênh. Nhưng ai cũng có vẻ thích nổi đình nổi đám ở ngoài đường. Bảo sao mọi người đừng ngắm nghía. Cả bốn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện Tình Mùa ThuChuyện Tình Mùa Thu Hoàng Thu Dung Chuyện Tình Mùa Thu Tác giả: Hoàng Thu Dung Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 17-October-2012Trang 1/133 http://motsach.infoChuyện Tình Mùa Thu Hoàng Thu Dung Chương 1Nhóm bốn người lửng thửng bước vào café Mi Mi. Mấy chục cặp mắt trong quán quay lại nhìnnhìn. Bốn chàng chơi nổi với bốn chiếc áo cùng màu, sơ mi đen in hình gương mặt của chínhmình trên áo. Một kiểu chơi có một không hai, hơi ngông một chút, nhưng cũng không biếtđược mức độ quậy đến cở nào. Mặt mũi ai cũng khôi ngô, đi đứng cũng không đến nổi ngôngnghênh. Nhưng ai cũng có vẻ thích nổi đình nổi đám ở ngoài đường. Bảo sao mọi người đừngngắm nghía.Cả bốn phớt lờ cái nhìn của thiên hạ, và thản nhiên kéo đến một bàn trống, kéo ghế ngồixuống. Người thì nhịp nhịp tay trên mặt bàn. Người thì thản nhiên huýt sáo một bản nhạc.Chẳng hề nhìn đến xung quanh. Hình như bốn người đã quen coi thiên hạ như pha. Chẳng cógì đáng để họ chú ý.Hiệu Nghiêm nảy giờ hát ri rỉ trong họng, chợt ngó quanh quán, rồi lên tiếng:- Sao nảy giờ không ai tới hỏi hết vậy? Chủ quán đâu rồi kìa?Thành Minh cũng ngó quanh theo Nghiêm, rồi nhún vai:- Chết hết rồi chắc, hay là chủ quán bận ngủ.Khánh cũng quay lại phía quầy:- Không thấy ai hết, quán gì kỳ vậy kìa.Ba chàng hết bình phẩm đến ngó nghiêng tìm kiếm, bắt đầu sốt ruột. Càng chờ thì mặt càngnhăn nhó bực mình. Nảy giờ chỉ có Hoàng Quân là ngồi yên theo dõi phía góc quầy. Chỉ có chỗanh ngồi mới có thể nhìn thẳng về phía đó, và nhìn thấy rất rõ những gì diễn ra ở trong.Một cô gái đang ngồi sau quầy, đầu cúi xuống chăm chú đọc cái gì đó anh không biết. Có lẻ làsách, hoặc báo. Chỉ có mê đọc cô ta mới có dáng điệu như thế. Hừ, không biết cô ta là chủquán hay tiếp viên. Nhưng dù là gì, thì phục vụ kiểu đó có mà dẹp quán cho xong.Bất chợt Hoàng Quân đứng dậy, làm ba chàng kia ngạc nhiên:- Đi đâu vậy?Hoàng Quân khoát tay không trả lời, anh đi thẳng về phía quầy, đến đứng trước mặt cô gái, ngócô ta chăm chú.Cảm giác bực mình đột nhiên biến mất, chỉ còn lại sự sửng sờ. Cô bé có khuôn mặt đẹp kỳ lạ.Một sắc đẹp chưa từng thấy. Rất đặc biệt, không thể lập tức tả ngay được. Làm anh phải ngẩnngười mà nhìn. Phải nói là quá xinh xắn. Quán nầy moi đâu ra một cô bé cực kỳ thế nầy nhỉ? Dacô ta trắng hồng, trong suốt. Bàn tay nhỏ có những ngón dài mãnh mai gợi cảm. Cô ta khôngsơn phết mà để móng tự nhiên. Trông dễ thương đến nổi chỉ muốn nâng niu. Chờ cả buổi đểphát hiện một người đẹp thế nầy, kể cũng không uổng công.Trang 2/133 http://motsach.infoChuyện Tình Mùa Thu Hoàng Thu DungHoàng Quân đứng nhìn cô ta có đến năm phút. Vậy mà cô ta cũng không hay. Anh bèn cúixuống, giật mạnh quyển sách trên tay cô nàng. Làm cô ta giật mình hét lên một tiếng nhỏ. Côta ngẩng phắt lên, vẻ hoảng hồn, cô ta nhìn anh ngơ ngác như không hiểu chuyện gì.Hoàng Quân thản nhiên lật vài trang xem. Cô ta đang đọc Margorit Mitchel. Bây giờ mà cônàng bé con nầy còn say mê đọc loại sách nầy thì cũng lạ. Anh liếc nhìn cô ta, làm vẻ mặt quạuquọ. Rồi quăng trả lại quyển sách, nói ngắn ngủn:- Bọn tôi chờ nửa giờ rồi đó.Cô nàng hiểu ra vội đứng dậy:- Xin lỗi, anh gọi gì ạ?Hoàng Quân quay người, hất đầu về phía bàn ngoài kia:- Không phải một mình tôi, mà nguyên cả bàn ngồi chờ.- Em xin lỗi, sao anh không gọi sớm ạ, các anh uống gì?- Tôi không biết, cô muốn biết thì ra ngoài kia hỏi bạn tôi đi.- Dạ.Cô gái hấp tấp đi ra. Nhưng Hoàng Quân đã chận lại:- Tên gì vậy?Cô nàng nhìn anh một cái như ngạc nhiên. Nhưng chỉ cười chứ không trả lời. Cách từ chốikhông làm người ta thấy quê, dù hơi hụt hẩng. Mà Hoàng Quân cũng đâu có chờ đợi được nghecô ta trả lời dễ dàng. Anh cũng chẳng lấy vậy làm phật lòng. Có cũng được, không cũng khôngsao.Anh lửng thửng đi phía sau cô ta đến bàn. Cô ta nhìn mọi người với vẻ nhẹ nhàng biết lỗi:- Xin lỗi đã để các anh chờ, các anh uống gì ạ?Ba chàng ngước lên, đồng loạt sửng sờ. Ở đâu xuất hiện một mỹ nhân duyên dáng thế nầy?Khánh muốn gọi café nhưng quên mất mình vừa định uống gì. Cho nên khi cặp mắt đẹp của côgái chiếu vào mình như hỏi, thì anh ngồi im, lúng ta lúng túng như chàng khờ. Hiệu Nghiêm sauphút bất ngờ, đã lập tức lấy lại bình tỉnh. Vốn tính hoạt bát, anh bắt đầu có hứng thú bông đùa:- Ở đây có gì vậy em?- Dạ, café, nước ngọt, chanh, cam và nước ép trái cây.Hiệu Nghiêm nhăn nhăn trán như cố nhớ, rồi lắc đầu:- Em nói nhanh quá, anh nghe không kịp, phiền em nói lui lại hai món đi, nước ép rồi tới gìnữa?- Dạ, cam, chanh, và nhiều thứ nữa.Trang 3/133 http://motsach.infoChuyện Tình Mùa Thu Hoàng Thu Dung- Không không, em nói theo thứ tự từ trên xuống đi, đầu tiên là café, rồi đến gì nữa nhỉ?Cô gái biết mình bị chọc, nhưng cũng nói rất nghiêm chỉnh:- Dạ, tại nhiều quá nên em không nhớ đã nói gì, bây giờ anh thích gì thì cứ gọi đi ạ.Minh Thành xen vào:- Có milo không em?- Dạ có.- Có sữa mèo không?Bốn chàng cười rần lên. Nhưng cô gái chỉ mím môi nhẹ nhàng:- Dạ, loại đó ở đây không có ạ.- Kỳ vậy? Có sữa bò thì phải có cả sữa mèo chứ. Mèo cũng có sữa vậy.- Dạ, em không biết loại đó ở đâu, nhưng ở đây không có, và cũng chưa có khách nào gọi mónđó ạ.Minh Thành gãi gãi đầu:- Khó xử quá, anh chỉ thích uống sữa mèo thôi, không có thì biết uống gì bây giờ, hay là cho anhly trà đá đi vậy.Ba người kia lại cười nghiêng ngữa. Nhưng cô gái cũng ch ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện Tình Mùa ThuChuyện Tình Mùa Thu Hoàng Thu Dung Chuyện Tình Mùa Thu Tác giả: Hoàng Thu Dung Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 17-October-2012Trang 1/133 http://motsach.infoChuyện Tình Mùa Thu Hoàng Thu Dung Chương 1Nhóm bốn người lửng thửng bước vào café Mi Mi. Mấy chục cặp mắt trong quán quay lại nhìnnhìn. Bốn chàng chơi nổi với bốn chiếc áo cùng màu, sơ mi đen in hình gương mặt của chínhmình trên áo. Một kiểu chơi có một không hai, hơi ngông một chút, nhưng cũng không biếtđược mức độ quậy đến cở nào. Mặt mũi ai cũng khôi ngô, đi đứng cũng không đến nổi ngôngnghênh. Nhưng ai cũng có vẻ thích nổi đình nổi đám ở ngoài đường. Bảo sao mọi người đừngngắm nghía.Cả bốn phớt lờ cái nhìn của thiên hạ, và thản nhiên kéo đến một bàn trống, kéo ghế ngồixuống. Người thì nhịp nhịp tay trên mặt bàn. Người thì thản nhiên huýt sáo một bản nhạc.Chẳng hề nhìn đến xung quanh. Hình như bốn người đã quen coi thiên hạ như pha. Chẳng cógì đáng để họ chú ý.Hiệu Nghiêm nảy giờ hát ri rỉ trong họng, chợt ngó quanh quán, rồi lên tiếng:- Sao nảy giờ không ai tới hỏi hết vậy? Chủ quán đâu rồi kìa?Thành Minh cũng ngó quanh theo Nghiêm, rồi nhún vai:- Chết hết rồi chắc, hay là chủ quán bận ngủ.Khánh cũng quay lại phía quầy:- Không thấy ai hết, quán gì kỳ vậy kìa.Ba chàng hết bình phẩm đến ngó nghiêng tìm kiếm, bắt đầu sốt ruột. Càng chờ thì mặt càngnhăn nhó bực mình. Nảy giờ chỉ có Hoàng Quân là ngồi yên theo dõi phía góc quầy. Chỉ có chỗanh ngồi mới có thể nhìn thẳng về phía đó, và nhìn thấy rất rõ những gì diễn ra ở trong.Một cô gái đang ngồi sau quầy, đầu cúi xuống chăm chú đọc cái gì đó anh không biết. Có lẻ làsách, hoặc báo. Chỉ có mê đọc cô ta mới có dáng điệu như thế. Hừ, không biết cô ta là chủquán hay tiếp viên. Nhưng dù là gì, thì phục vụ kiểu đó có mà dẹp quán cho xong.Bất chợt Hoàng Quân đứng dậy, làm ba chàng kia ngạc nhiên:- Đi đâu vậy?Hoàng Quân khoát tay không trả lời, anh đi thẳng về phía quầy, đến đứng trước mặt cô gái, ngócô ta chăm chú.Cảm giác bực mình đột nhiên biến mất, chỉ còn lại sự sửng sờ. Cô bé có khuôn mặt đẹp kỳ lạ.Một sắc đẹp chưa từng thấy. Rất đặc biệt, không thể lập tức tả ngay được. Làm anh phải ngẩnngười mà nhìn. Phải nói là quá xinh xắn. Quán nầy moi đâu ra một cô bé cực kỳ thế nầy nhỉ? Dacô ta trắng hồng, trong suốt. Bàn tay nhỏ có những ngón dài mãnh mai gợi cảm. Cô ta khôngsơn phết mà để móng tự nhiên. Trông dễ thương đến nổi chỉ muốn nâng niu. Chờ cả buổi đểphát hiện một người đẹp thế nầy, kể cũng không uổng công.Trang 2/133 http://motsach.infoChuyện Tình Mùa Thu Hoàng Thu DungHoàng Quân đứng nhìn cô ta có đến năm phút. Vậy mà cô ta cũng không hay. Anh bèn cúixuống, giật mạnh quyển sách trên tay cô nàng. Làm cô ta giật mình hét lên một tiếng nhỏ. Côta ngẩng phắt lên, vẻ hoảng hồn, cô ta nhìn anh ngơ ngác như không hiểu chuyện gì.Hoàng Quân thản nhiên lật vài trang xem. Cô ta đang đọc Margorit Mitchel. Bây giờ mà cônàng bé con nầy còn say mê đọc loại sách nầy thì cũng lạ. Anh liếc nhìn cô ta, làm vẻ mặt quạuquọ. Rồi quăng trả lại quyển sách, nói ngắn ngủn:- Bọn tôi chờ nửa giờ rồi đó.Cô nàng hiểu ra vội đứng dậy:- Xin lỗi, anh gọi gì ạ?Hoàng Quân quay người, hất đầu về phía bàn ngoài kia:- Không phải một mình tôi, mà nguyên cả bàn ngồi chờ.- Em xin lỗi, sao anh không gọi sớm ạ, các anh uống gì?- Tôi không biết, cô muốn biết thì ra ngoài kia hỏi bạn tôi đi.- Dạ.Cô gái hấp tấp đi ra. Nhưng Hoàng Quân đã chận lại:- Tên gì vậy?Cô nàng nhìn anh một cái như ngạc nhiên. Nhưng chỉ cười chứ không trả lời. Cách từ chốikhông làm người ta thấy quê, dù hơi hụt hẩng. Mà Hoàng Quân cũng đâu có chờ đợi được nghecô ta trả lời dễ dàng. Anh cũng chẳng lấy vậy làm phật lòng. Có cũng được, không cũng khôngsao.Anh lửng thửng đi phía sau cô ta đến bàn. Cô ta nhìn mọi người với vẻ nhẹ nhàng biết lỗi:- Xin lỗi đã để các anh chờ, các anh uống gì ạ?Ba chàng ngước lên, đồng loạt sửng sờ. Ở đâu xuất hiện một mỹ nhân duyên dáng thế nầy?Khánh muốn gọi café nhưng quên mất mình vừa định uống gì. Cho nên khi cặp mắt đẹp của côgái chiếu vào mình như hỏi, thì anh ngồi im, lúng ta lúng túng như chàng khờ. Hiệu Nghiêm sauphút bất ngờ, đã lập tức lấy lại bình tỉnh. Vốn tính hoạt bát, anh bắt đầu có hứng thú bông đùa:- Ở đây có gì vậy em?- Dạ, café, nước ngọt, chanh, cam và nước ép trái cây.Hiệu Nghiêm nhăn nhăn trán như cố nhớ, rồi lắc đầu:- Em nói nhanh quá, anh nghe không kịp, phiền em nói lui lại hai món đi, nước ép rồi tới gìnữa?- Dạ, cam, chanh, và nhiều thứ nữa.Trang 3/133 http://motsach.infoChuyện Tình Mùa Thu Hoàng Thu Dung- Không không, em nói theo thứ tự từ trên xuống đi, đầu tiên là café, rồi đến gì nữa nhỉ?Cô gái biết mình bị chọc, nhưng cũng nói rất nghiêm chỉnh:- Dạ, tại nhiều quá nên em không nhớ đã nói gì, bây giờ anh thích gì thì cứ gọi đi ạ.Minh Thành xen vào:- Có milo không em?- Dạ có.- Có sữa mèo không?Bốn chàng cười rần lên. Nhưng cô gái chỉ mím môi nhẹ nhàng:- Dạ, loại đó ở đây không có ạ.- Kỳ vậy? Có sữa bò thì phải có cả sữa mèo chứ. Mèo cũng có sữa vậy.- Dạ, em không biết loại đó ở đâu, nhưng ở đây không có, và cũng chưa có khách nào gọi mónđó ạ.Minh Thành gãi gãi đầu:- Khó xử quá, anh chỉ thích uống sữa mèo thôi, không có thì biết uống gì bây giờ, hay là cho anhly trà đá đi vậy.Ba người kia lại cười nghiêng ngữa. Nhưng cô gái cũng ch ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Chuyện Tình Mùa Thu Hoàng Thu Dung tiểu thuyết Việt Nam tiểu thuyết lãng mạn tác giả Việt Nam thể loại tiểu thuyếtGợi ý tài liệu liên quan:
-
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 1
161 trang 432 13 0 -
6 trang 245 0 0
-
totto-chan bên cửa sổ: phần 2 - nxb văn học
54 trang 111 0 0 -
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 2
103 trang 71 6 0 -
Tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ của Lê Anh Hoài nhìn từ lí thuyết trò chơi
11 trang 57 1 0 -
Luận án Tiến sĩ Văn học: Văn hóa tâm linh trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại
182 trang 47 0 0 -
108 trang 39 0 0
-
156 trang 39 0 0
-
112 trang 37 0 0
-
Hài hước, trào tiếu, sân khấu hóa - một khuynh hướng tiểu thuyết gần đây
7 trang 35 0 0