Danh mục

Chuyện tình từ ngày mưa

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 122.43 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Từ khung cửa ra vào cuối lớp tôi nhìn ra ngoài trời, một màn mưa trắng bao trùm cả không gian trường tôi. Không biết từ bao giờ mỗi khi nhìn mưa tôi lại muốn viết. Mặc dù những cái tôi viết thật ngớ ngẩn thật diên dồ hay rất buồn cười nhưng tôi vẫn viết,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chuyện tình từ ngày mưa Chuyện tình từ ngày mưaTên tác giả: vịtThể loại: ngẫu hứngmột truyện ngắn mà Vịt viết lúc trời mưa khi tâm sự hòa cùng trí tưởng tượng baybổngTừ khung cửa ra vào cuối lớp tôi nhìn ra ngoài trời, một màn mưa trắng bao trùmcả không gian trường tôi.Không biết từ bao giờ mỗi khi nhìn mưa tôi lại muốn viết. Mặc dù những cái tôiviết thật ngớ ngẩn thật diên dồ hay rất buồn cười nhưng tôi vẫn viết, viết nhữngchuyện vui, buồn, viết những tâm sự ko biết nói vs ai, viết những câu chuyện mìnhtưởng tượng ra. Nhưng khi mưa tạnh là mọi ý tưởng của tôi đều tạm dừng để chờmột cơn mưa mới dài hơn, lúc đó tôi sẽ viết.Ngoài thích nhìn mưa mà viết ra tôi còn thích đi dưới mưa, mua sẽ làm cơ thể tôiướt đẫm, làm ướt tóc và mưa che đi giọt nước mắt. Tôi có thể tâm sự với mưa vàchỉ mưa hiểu tôi.Các bạn có biết không tôi đã có một tình yêu đó nhưng rồi nó không trọn vẹn đâu.Tôi sẽ kể cho các bạn nghe nhé. Tôi muốn kể cho mưa nghe nhưng có mọt lời hứangăn tôi lại, nhưng tôi biết mưa vẫn hiểu tôi Sở thích đi dưới mưa đã cho tôi gặp anh. Một anh chàng có độ hot gần bằng mấychàng hotboy trường tôi, nhưng anh không là trung tâm của sự chú ý và hoàn toànkhông mờ nhạt như tôi. Có lẽ đó sẽ là chuyện muôn thuở trong các truyện trêninternet, hay các diễn đàn mà thôi. Tôi đã từng không tin là thật nhưng giờ nó lạihiện hữu ngay ở đây, và tôi là nhân vật chính.Tôi gặp anh vào một buổi chiều sau khi tan ca học thêm. Tôi không mang gì để chenên nhờ một bạn câm sách về hộ. Vừa đi trong mưa tôi vừa ngân nga giai điệu chợtxuất hiện trong đầu. Lúc này trên đường rất ít ng` qua lại có vài ng` ngồi trong hiênchỉ trỏ tôi, có thể họ thấy tôi dở hơi hay có vấn đề về thần kinh chẳng hạn, nhưngtôi mặc kệ vì sở thích của tôi luôn đc dặt lên hàng đầu. Dù tôi biết sau khi dầmmưa tôi sẽ bị ốm và nằm bẹp dí ở nhà mấy ngày liền. Bỗng từ đâu xuất hiện mộtanh chàng và kéo tôi đi. Tôi bất động luôn vì hành động đó._Em làm sao vậy?- giọng anh có sự lo lắng nhưng bằng tiếng nói lớn át đi tiếngmưa.Tôi vẫn ko nói gì chỉ mở to mắt nhìn anh mà thôi. Rồi anh lại lên tiếng, lần nàylàm tôi tỉnh hẳn._Em không biết trời mưa hay sao?Tôi nghe anh nói xong thì bật cười, nhìn khuôn mặt anh đang nhăn lên_biết chứ- sau đó tôi định quay đi thì anh đã níu tay tôi lại, giọng có vẻ khó chịu_Em thất tình hay có chuyện gì ko vui à?Anh ấy hỏi tôi như chúng tôi đã quen nhau từ trước. Thật ra thì tôi cũng biết về anhnhư bao bạn nữ khác trong truongf thôi. Anh là Lê Hoàng Duy- 12a4 cùng trườngvới tôi mà anh ấy đâu có biết tôi đâu_Thích đi dưới mưa thôi mà. chào nhaTôi cười nhìn anh r quay lưng hòa mình vào màn mưaTo be continued_Thích đi dưới mưa thôi mà. chào nhaTôi cười nhìn anh r quay lưng hòa mình vào màn mưa. Tôi biết anh chỉ đứng đónhìn mà thôiTôi biết ngay mà, cứ đi mưa về lại ốm rồi, toàn thân mệt dã dời, đầu thì ong ong,mắt thì hoa hết cả lên, nước mắt chảy ròng ròng, sõ mũi đau họng.Hôm sau tôi cóchuyển phát nhanh, đó là một hộp ô mai gừng và một lọ thuốc bổ nhưng tôi khôngbiết chủ nhân của nó là ai Mẹ tội chăng? Mà thôi có đồ ăn thuốc uống tốt là đượcrồi. Chính thức đến ngày thứ tư thì tôi đã có thể mang xác đến trường sau mấyngày nằm bẹp dí ở nhàGiờ ra chơi hôm đó, tôi rời khỏi lớp và bước đến chiếc ghế đá ở vườn trường. Ngồitrên ghế, tôi ngắm vài bông hồng đang khoe sắc sau mấy ngày mưa, tai đepearphone, miệng lẩm nhẩm những giai điệu vui tươi rất hợp với tâm trạng của tôi.Trời nắng nhẹ, ánh nắng dìu dịu, tôi kẽ nhắm đôi mi lại để thấy thư giãn hơn. Bỗngbên cạnh tôi hình như có tiếng cười, tôi mở mắt để xem tình hình thế nào. Ngaytrước mắt lại là một anh chàng và lại là anh ấy. Lần này tôi thấy anh cười tười còndeo mắt kính trắng, anh ngồi dưới ánh nắng nhẹ dịu trông anh thật lôi cuốn thậtđẹp.....trai._Hôm nay trời không mưa e nhỉ? - Anh dưa mắt về phía những bông hoa rồi lêntiếng hỏi_Đúng vậy. Nắng nhẹ thế này mà có một thạnh kẹo sữa thì thật tuyệt- Tôi khi đôimi đã khép lại rồi, tôi đang cảm nhận nắng, có thế thì tôi mới yêu mưaAi đó đập vai tôi, làm tôi mở mắt ra nhưng ngay trước mặt tôi là một thanh kẹosữa. Người đưa tôi lại là anh, tôi nghĩ anh đã đi rồi chứ. thật không ngờ. Anh ấycười, nụ cười thật đẹp, ấm áp_Cho em đó. hy vọng tâm trạng em sẽ tốttôi đón lấy thanh kẹo từ tay anh, vẫn còn chút ngạc nhiên_ Cảm ơn anh! Nhưng vìsao anh lại cho em, chúng ta đâu quen nhau?Anh tắt nụ cười đó rồi quay đi hướng khác, tôi thực sự ko hiểu, điều tôi nói là đúngmà, sau đó anh cười nhưng nụ cười buồn_Em không nhớ anh à! Ng` kéo em trú mứa chiều hôm đó. Và em chắc cũng phảibiết anh là Hoàng Duy thành viên đội bóng chứ_Em biết nhưng em và anh đâu có nói chuyện cùng nhau đâu thì cũng coi như ng`xa lạ mà- tôi vẫn hồn nhiên tả lời khi ag nhìn vào đôi mắt anh, nó ánh lên một nỗibuồn, nỗi đau nào đó nhưng mơ hồ_Chúng ta làm bạn nha- anh lại cười rồiTôi hơi áy ngại nhìn anh xuống bàn tay anh nhưng rồi cũng gật đầu.Ngay hôm đó anh đã chở tôi về nhà, dưa tôi đi ăn kem với lí do quà ra mắt, tôi thấyrất vui mỗi khi anh kể chuyện cười cho tôi nghe. Sáng thứ hai đầu tuần anh đếnđón tôi sớm hơn mọi ngày vì lúc đó lớp anh phải lo phần sân khấu. Những ngàycuối tuần anh dẫn tôi ta công viên, ra ngoại ô thả diều, ra bờ sông câu cá,... hìnhnhư anh biết hết các sở thích, ý muốn của tôi thì phải. Thời gian cứa thế trôi đo, tôivà anh thực sự là những người bạn tốt. Tôi thấy rát quý anh hay có 1 tình cảm nàođó mà không nói thành tên đcRồi cũng đến ngày tổng kết năm học cũng đến, ngày anh không còn là học sinhtrường nữa. Anh có thể hoặc sẽ là sinh viên một trường đại học nào đó. Nhưng rồianh không thi đại học mà lại biến mất không một lí do. Tôi tìm đến lớp không aibiết anh đã biến mất. Tôi đến nhà anh người giúp việc không cho vào. Tôi hoangmang, lo sợ, tôi muốn gặp anh nhưng rồi thất vọng vì ko thấy anh đâu. Tôi ghétanh. Và tôi khóc.Mưa rơi, dày đặc cả khung trời, tôi khóc dưới mưa, để ...

Tài liệu được xem nhiều: