Danh mục

Cô gái đeo bờm đỏ

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 236.03 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 14,000 VND Tải xuống file đầy đủ (16 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hồi Chi Lan xem BOF, khóc mếu khi Jun Pyo gặp tai nạn rồi quên Jan Di, Kiên đã cười trêu cô suốt. Và giờ thì Chi Lan đang mắc căn bệnh tưởng chỉ có trong phim đó, tất cả kí ức về anh trong cô đã bị xoá bỏ. Kiên ngồi bên khung cửa sổ trắng. Ngoài trời, từng bông tuyết đáp xuống và chao đảo vì gió. Khung cảnh quen thuộc của mùa đông ở Maine.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cô gái đeo bờm đỏCô gái đeo bờm đỏHồi Chi Lan xem BOF, khóc mếu khi Jun Pyo gặp tai nạn rồi quên Jan Di,Kiên đã cười trêu cô suốt. Và giờ thì Chi Lan đang mắc căn bệnh tưởng chỉ cótrong phim đó, tất cả kí ức về anh trong cô đã bị xoá bỏ.Kiên ngồi bên khung cửa sổ trắng. Ngoài trời, từng bông tuyết đáp xuống và chaođảo vì gió. Khung cảnh quen thuộc của mùa đông ở Maine. Chỉ nhìn tuyết thôi màanh cũng cảm thấy tay mình chợt lạnh cóng. Anh bước đến bên giường bệnh, khẽnắm lấy tay cô gái và mỉm cười: - Chi Lan này, tuyết rơi rồi kìa. Em rất thích cùng anh đi dưới tuyết rơi, em nhớ không?Đôi mắt của Chi Lan hướng ra cửa sổ nhỏ của phòng bệnh, vô hồn và trống rỗng.Mím chặt môi lại, Kiên giúp cô nằm xuống. Chiếc bờm đỏ của Chi Lan tuột ra,Kiên khẽ gỡ lấy và im lặng nhìn nó. Chi Lan của anh không còn là Chi Lan củamột năm trước nữa. Ánh nhìn lạnh ngắt đó không phải là ánh nhìn tinh nghịch củaChi Lan mà anh từng yêu. Khuôn mặt trắng bệch và nặng nề này không phải là ChiLan đáng yêu của anh. Thậm chí chiếc bờm đỏ cô vẫn đeo trên đầu bây giờ dườngnhư cũng không còn là chính nó.Kiên không thể tin được một cô gái yêu đời như cô lại bị “chấn động thần kinh gâymất trí nhớ tạm thời”, như bác sĩ đã nói với anh hôm qua. Thật nực cười, hồi ChiLan mải mê xem BOF và xót xa khi Jun Pyo gặp tai nạn và quên hẳn Jan Di, Kiênđã cười trêu cô suốt. Và giờ thì căn bệnh đó đã xảy ra với Chi Lan, và tất cả nhữngkí ức về anh trong cô đã bị xoá bỏ. Áp lực bài vở thì anh có thể hiểu được, nhưngChi Lan của anh vốn rất thông minh và mạnh mẽ, tại sao cô lại bị stress đến mứcmất trí nhớ như vậy? Và tại sao cô lại chỉ quên mọi thứ liên quan đến anh?Dù muốn bác bỏ đến đâu thì Kiên vẫn không thể phủ nhận rằng anh chính là lí dovà cũng là người đang đau khổ khi nhìn thấy người anh yêu trở nên trầm cảm nhưvậy.- Anh đến đây cũng gần một tuần rồi đấy nhỉ? Bệnh nhân là người yêu của anh à? -Cô y tá vào cho Chi Lan uống thuốc và hỏi anh.- Không. Chúng tôi không phải một đôi.- Anh nói dối. Lúc mới thấy bệnh nhân anh đã ôm chặt cô ấy và khóc. Anh cũngkhông phải họ hàng, vậy thì chỉ có người yêu mới hành động như vậy thôi.Kiên cười nhẹ. Ừ, chỉ có người yêu mới hành động như vậy thôi. Nhưng anh và côbây giờ đâu phải người yêu? Mặc dù chắc chắn là anh vẫn còn yêu cô, yêu cô hơnbao giờ hết. Sau khi tốt nghiệp và về Việt Nam, lòng anh luôn đau đáu khi nhớ đếncô. Chi Lan đã khiến năm cuối đại học của anh là năm đẹp nhất. “Cô gái đeo bờmđỏ” - hồi đầu mới gặp, cứ nghĩ đến cô là anh nghĩ đến hình ảnh ấy. Anh và cô quennhau trong một buổi chiều cuối thu ở thư viện. Một cô bé nhanh nhẹn, láu lỉnh vàsắc sảo. Hai người dần đi chơi và yêu nhau như một lẽ thường tình. Cô đã đến nhưmột cơn gió, ùa vào cuộc sống của anh và thổi vào trong đó những gì đáng nhớ,lung linh nhất. Một năm học với bao kỉ niệm, anh yêu và nâng niu cô bằng cả tấmlòng mình. Thế nên mỗi khi ngồi cà phê một mình, anh lại nhớ đến Chi Lan trongbuổi chiều trước khi anh về nước. Cô nghẹn ngào nói chia tay với anh trong nướcmắt, bảo anh không cần biết lí do và nếu biết anh cũng sẽ không hiểu được lí do.Cho đến hôm nay anh vẫn không hiểu được lí do Chi Lan chia tay anh. Chỉ biết làanh đã đau đớn biết nhường nào. Mấy tháng đã trôi qua nhưng không ngày nào anhkhông nhớ đến cô, nhớ giọng nói của cô và những email nhẹ nhàng cô gửi cho anhnhư hồi nào, nhưng nick của cô thì luôn tối đen trên list của anh, Facebook của anhcô cũng đã remove. Kiên cố gắng lao vào công việc, vào luận án thạc sĩ, để khôngcó thời gian đi chơi, và để anh càng ngày càng nhớ đến Chi Lan… Một sáng chớmđông rét buốt ở Hà Nội, Kiên tỉnh dậy và chợt thấy lòng mình nóng như lửa đốt.Anh biết ngay Chi Lan đã có chuyện gì đó, gọi ngay cho Amy, cô bạn cùng phòngcủa Chi Lan…Và giờ thì anh đang ở đây, trong phòng bệnh nơi Chi Lan đang nằm để theo dõi vàđiều trị. Cô vừa thi xong và đang được nghỉ Thanksgiving nên trước mắt sẽ khôngbị mất nhiều bài học, nhưng tình hình này anh đang lo không biết cô có hồi phụcnhanh được không. Anh đã được nhìn thấy cô, được chăm lo cho cô hàng ngày,được cầm chiếc bờm đỏ của cô trên tay, nhưng cũng là lúc anh buồn hơn bao giờhết. Bây giờ thì chỉ lúc nào cô ngủ, anh mới cảm thấy cô vẫn là Chi Lan của anh:nhẹ nhàng và thanh thoát biết bao. Anh run run đặt môi lên trán cô, rồi bước rakhỏi phòng.Chi Lan đang mê mải trong giấc mơ. Có ai đó vừa hôn lên trán cô, và cô có cảmgiác rõ ràng rằng nó khiến tim cô đập nhanh lên. Ắt hẳn người đó rất quen thuộcvới cô, và có khi còn quan trọng với cô nữa. Nhưng cô không thể nhớ ra anh ta làai. Rồi cô lại chìm vào giấc mơ quen thuộc của mình. Những thước phim quaychậm hiện ra. Cô đang đứng ở sân trường giữa đống lá vàng rơi, quay vòng vòngvà hét lên thích thú. Cô có thể cảm nhận được niềm vui lan toả trong mình khi cônói chuyện với ai đó ở thư viện, nhưng cô không nhìn được mặt người đó trong kí ...

Tài liệu được xem nhiều: