Có Một Ngày Trời Rất Xanh
Số trang: 98
Loại file: pdf
Dung lượng: 420.45 KB
Lượt xem: 12
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Sân trường đại học được nhuộm vàng bởi cái nắng chói chang, gay gắt của những ngày chuyển tiết. Trời bắt đầu sang thu, trong cái nóng của nắng có pha những cơn gió se se, mang hơi nước cho khách bộ hành. Cành phượng vĩ góc sân trường đã thôi không còn trổ hoa nữa, lá bắt đầu rụng. Đó dây khắp sân trường , lá vàng lót bước sinh viên. Dưới góc cây sao, một cô bé có mái tóc dài chấm lưng đang ngồi thả hồn theo đợt gió lùa tạo nên những cơn "mưa sao". Cứ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Có Một Ngày Trời Rất XanhCó Một Ngày Trời Rất Xanh Nhật HạCó Một Ngày Trời Rất Xanh Tác giả: Nhật Hạ Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 18-October-2012Trang 1/98 http://motsach.infoCó Một Ngày Trời Rất Xanh Nhật Hạ Chương 1 -Sân trường đại học được nhuộm vàng bởi cái nắng chói chang, gay gắt của những ngày chuyểntiết. Trời bắt đầu sang thu, trong cái nóng của nắng có pha những cơn gió se se, mang hơi nướccho khách bộ hành. Cành phượng vĩ góc sân trường đã thôi không còn trổ hoa nữa, lá bắt đầurụng. Đó dây khắp sân trường , lá vàng lót bước sinh viên.Dưới góc cây sao, một cô bé có mái tóc dài chấm lưng đang ngồi thả hồn theo đợt gió lùa tạonên những cơn mưa sao. Cứ mỗi cơn gió đi qua, những trái sao thi nhau bay theo chiều giólộng. Trái sao cứ xoay tròn, tạo thành đường xoắn ốc khi rơi. Cô bé đưa mắt lên cao, rồi dõi tầmnhìn theo những trái sao đang bay, miệng nở nụ cười duyên để lộ chiếc răng khuyển. Với tayhứng trái sao, ánh mắt thích thú hiện rỏ trên gương mặt rạng ngời.Cả trường đại học Sư phạm này, không ai mà không biết cô bé đó. Khuôn mặt trái xoan, đôimắt to trong đen láy, nhưng có chút gì đó đượm buồn. Sống mũi cao lại thêm đôi môi hồng nhưthoa son đã đưa cô bé trở thành hoa khôi của trường từ những năm đầu chập chững bước vàongưỡng cửa đại học. Và nếu ai để ý thì thấy cô bé ấy rất thích được đắm mình trong trận mưasao như thế này.− Ê! Chơi kỳ vậy? - Tiếng cô bé vang lên - Có buông tay không nào?Không có tiếng trả lời, cô bé vẫn lÊn tiếng dù rằng đôi mắt bị bàn tay ai đó bịt lại.− Mi không qua mắt được ta đâu nhỏ. Ta đếm đến ba, nếu mi chưa buông tay ra thì đừng tráchta sao độc ác nhé. Một... hai... ba...Dứt lời, cô bé choàng tay ra sau cù léc.− Ái! Nhột. Ta không giỡn với nhà mi nữa. Ta buông tay ra rồi đó, tha cho ta đi. - Tiếng cô gáiơi ới khi bị bạn cù léc.− Cho nhỏ chết nè, dám bịt mắt ta nè. Thân thì sợ nhột mà cứ luôn khiêu chiến với ta trước.Nè! Chừa không nhỏ?− Chừa, chừa. Không bịt mắt mi nữa. Tha ta đi mà. - Cô gái vừa nói vừa cười bởi không saothoát khỏi tay bạn mình.− Kêu ta bằng chị đi, ta sẽ tha cho nhỏ, cô bé ơi.− Vâng chị. Chị của anh Huy được chứ?− Mi dám chọc ta nữa hả? Cho mi chết luôn.− Thôi mà, không giỡn nữa Mai Nguyễn. Ta xin đó, ta mệt muốn đứt hơi rồi.Mai Nguyễn - Cô bé thích ngắm mưa sao, sinh viên năm cuối đại học Sư phạm cũng là hoa khôicủa trường - nói:− Ai biểu nhỏ đem anh Huy vào đây. Lần này ta nể tình tha cho đó, không có lần sau đâu ngheTrang 2/98 http://motsach.infoCó Một Ngày Trời Rất Xanh Nhật Hạnhỏ.− Phải rồi, cũng vì nể tình hắn, nên mi mới tha ta chứ gì? Trọng tình hơn bạn nhe.− Uyển Nhi! Nhỏ mà còn nói thế, ta giận đó - Mai Nguyễn hờn dỗi quay mặt đi.Uyển Nhi thấy bạn có vẻ giận thật, nên xuống nước năn nỉ.− Ê! Bộ mi giận ta thật hả. Nói chơi chút xíu đã giận rồi. Người gì đâu mau hờn mát quá. Ngườiđẹp mà giận là xí lắm đó. Nè! Cười đi! Cười lên, ta sẽ chụp cho mi pô hình làm kỷ niệm. À! Màkhông cần cười cũng được. Ta sẽ chụp mi trong lúc này để đăng báo quảng cáo nghệ thuật. Biếtđâu, ta sẽ đoạt giải cuộc thi đó với nội dung “bức ảnh có hồn nhất, thể hiện chân thật bộ dạngngười đẹp khi giận”. Mi thấy thế nào:− Quỷ sứ bắt nhỏ đi, ăn nói gì mà bạo dạn thế. Nói xuôi cũng nhỏ, mà nói ngược cũng là nhỏđó Uyên Nhi. Nhỏ đi ngành sư phạm chứ đâu phải luật đâu mà nói ngang thế. Cũng may chonhỏ đó, chứ nhỏ mà đi ngành luật, người ta vô tội, nhỏ nói một hồi cũng thàng có tội. Lúc đó takhông có đủ ba đầu sáu tay để cứu nhỏ đâu.Mai Nguyễn được dịp trêu bạn “trả thù”, nhưng Uyển Nhi cũng đâu phải là tay vừa. Cô nói:− Thì ta cũng học từ mi mà ra đấy, Mai Nguyễn. Thôi, thân với nhau cũng bị ảnh hưởng đó mà.Ta lỡ gần “mực” nên đành chịu “đen”, thế thôi.− Xí! Làm như nhỏ ngon lắm vậy mà bảo ta là mực. Cho nhỏ hay, ta là hoa sen, “gần bùn màchẳng hôi tanh mùi bùn” đó.Cả hai không ai chịu thua ai, họ cứ tranh luận với nhau như thế, mãi cho đến khi thấy dángngười con trai quen thuộc đang tiến đến gần. Uyển Nhi vội lên tiếng:− Nếu mi không “tâm phục khẩu phục”, thì để ta dẫn nhân chứng ra nhé.Chạy nhanh về phía người con trai ấy, cô nắm lấy tay anh dẫn về phía cô bạn gái đang nhìnmình cười rất tươi, nói:− Anh Huy! Anh hãy công tâm mà nhận xét xem, giữa em và Mai Nguyễn, ai là người hay lýluận nhất.− Lại có chuyện gi nữa sao Uyển Nhi? Miệng anh hỏi Uyển Nhi, nhưng mắt lại hướng nhìn MaiNguyễn trìu mến, ánh mắt ấy dấy lên sự yêu thương nồng cháy da diết.Uyển Nhi k ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Có Một Ngày Trời Rất XanhCó Một Ngày Trời Rất Xanh Nhật HạCó Một Ngày Trời Rất Xanh Tác giả: Nhật Hạ Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 18-October-2012Trang 1/98 http://motsach.infoCó Một Ngày Trời Rất Xanh Nhật Hạ Chương 1 -Sân trường đại học được nhuộm vàng bởi cái nắng chói chang, gay gắt của những ngày chuyểntiết. Trời bắt đầu sang thu, trong cái nóng của nắng có pha những cơn gió se se, mang hơi nướccho khách bộ hành. Cành phượng vĩ góc sân trường đã thôi không còn trổ hoa nữa, lá bắt đầurụng. Đó dây khắp sân trường , lá vàng lót bước sinh viên.Dưới góc cây sao, một cô bé có mái tóc dài chấm lưng đang ngồi thả hồn theo đợt gió lùa tạonên những cơn mưa sao. Cứ mỗi cơn gió đi qua, những trái sao thi nhau bay theo chiều giólộng. Trái sao cứ xoay tròn, tạo thành đường xoắn ốc khi rơi. Cô bé đưa mắt lên cao, rồi dõi tầmnhìn theo những trái sao đang bay, miệng nở nụ cười duyên để lộ chiếc răng khuyển. Với tayhứng trái sao, ánh mắt thích thú hiện rỏ trên gương mặt rạng ngời.Cả trường đại học Sư phạm này, không ai mà không biết cô bé đó. Khuôn mặt trái xoan, đôimắt to trong đen láy, nhưng có chút gì đó đượm buồn. Sống mũi cao lại thêm đôi môi hồng nhưthoa son đã đưa cô bé trở thành hoa khôi của trường từ những năm đầu chập chững bước vàongưỡng cửa đại học. Và nếu ai để ý thì thấy cô bé ấy rất thích được đắm mình trong trận mưasao như thế này.− Ê! Chơi kỳ vậy? - Tiếng cô bé vang lên - Có buông tay không nào?Không có tiếng trả lời, cô bé vẫn lÊn tiếng dù rằng đôi mắt bị bàn tay ai đó bịt lại.− Mi không qua mắt được ta đâu nhỏ. Ta đếm đến ba, nếu mi chưa buông tay ra thì đừng tráchta sao độc ác nhé. Một... hai... ba...Dứt lời, cô bé choàng tay ra sau cù léc.− Ái! Nhột. Ta không giỡn với nhà mi nữa. Ta buông tay ra rồi đó, tha cho ta đi. - Tiếng cô gáiơi ới khi bị bạn cù léc.− Cho nhỏ chết nè, dám bịt mắt ta nè. Thân thì sợ nhột mà cứ luôn khiêu chiến với ta trước.Nè! Chừa không nhỏ?− Chừa, chừa. Không bịt mắt mi nữa. Tha ta đi mà. - Cô gái vừa nói vừa cười bởi không saothoát khỏi tay bạn mình.− Kêu ta bằng chị đi, ta sẽ tha cho nhỏ, cô bé ơi.− Vâng chị. Chị của anh Huy được chứ?− Mi dám chọc ta nữa hả? Cho mi chết luôn.− Thôi mà, không giỡn nữa Mai Nguyễn. Ta xin đó, ta mệt muốn đứt hơi rồi.Mai Nguyễn - Cô bé thích ngắm mưa sao, sinh viên năm cuối đại học Sư phạm cũng là hoa khôicủa trường - nói:− Ai biểu nhỏ đem anh Huy vào đây. Lần này ta nể tình tha cho đó, không có lần sau đâu ngheTrang 2/98 http://motsach.infoCó Một Ngày Trời Rất Xanh Nhật Hạnhỏ.− Phải rồi, cũng vì nể tình hắn, nên mi mới tha ta chứ gì? Trọng tình hơn bạn nhe.− Uyển Nhi! Nhỏ mà còn nói thế, ta giận đó - Mai Nguyễn hờn dỗi quay mặt đi.Uyển Nhi thấy bạn có vẻ giận thật, nên xuống nước năn nỉ.− Ê! Bộ mi giận ta thật hả. Nói chơi chút xíu đã giận rồi. Người gì đâu mau hờn mát quá. Ngườiđẹp mà giận là xí lắm đó. Nè! Cười đi! Cười lên, ta sẽ chụp cho mi pô hình làm kỷ niệm. À! Màkhông cần cười cũng được. Ta sẽ chụp mi trong lúc này để đăng báo quảng cáo nghệ thuật. Biếtđâu, ta sẽ đoạt giải cuộc thi đó với nội dung “bức ảnh có hồn nhất, thể hiện chân thật bộ dạngngười đẹp khi giận”. Mi thấy thế nào:− Quỷ sứ bắt nhỏ đi, ăn nói gì mà bạo dạn thế. Nói xuôi cũng nhỏ, mà nói ngược cũng là nhỏđó Uyên Nhi. Nhỏ đi ngành sư phạm chứ đâu phải luật đâu mà nói ngang thế. Cũng may chonhỏ đó, chứ nhỏ mà đi ngành luật, người ta vô tội, nhỏ nói một hồi cũng thàng có tội. Lúc đó takhông có đủ ba đầu sáu tay để cứu nhỏ đâu.Mai Nguyễn được dịp trêu bạn “trả thù”, nhưng Uyển Nhi cũng đâu phải là tay vừa. Cô nói:− Thì ta cũng học từ mi mà ra đấy, Mai Nguyễn. Thôi, thân với nhau cũng bị ảnh hưởng đó mà.Ta lỡ gần “mực” nên đành chịu “đen”, thế thôi.− Xí! Làm như nhỏ ngon lắm vậy mà bảo ta là mực. Cho nhỏ hay, ta là hoa sen, “gần bùn màchẳng hôi tanh mùi bùn” đó.Cả hai không ai chịu thua ai, họ cứ tranh luận với nhau như thế, mãi cho đến khi thấy dángngười con trai quen thuộc đang tiến đến gần. Uyển Nhi vội lên tiếng:− Nếu mi không “tâm phục khẩu phục”, thì để ta dẫn nhân chứng ra nhé.Chạy nhanh về phía người con trai ấy, cô nắm lấy tay anh dẫn về phía cô bạn gái đang nhìnmình cười rất tươi, nói:− Anh Huy! Anh hãy công tâm mà nhận xét xem, giữa em và Mai Nguyễn, ai là người hay lýluận nhất.− Lại có chuyện gi nữa sao Uyển Nhi? Miệng anh hỏi Uyển Nhi, nhưng mắt lại hướng nhìn MaiNguyễn trìu mến, ánh mắt ấy dấy lên sự yêu thương nồng cháy da diết.Uyển Nhi k ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Có Một Ngày Trời Rất Xanh Nhật Hạ tiểu thuyết Việt Nam tiểu thuyết lãng mạn tác giả Việt Nam thể loại tiểu thuyếtGợi ý tài liệu liên quan:
-
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 1
161 trang 432 13 0 -
6 trang 246 0 0
-
totto-chan bên cửa sổ: phần 2 - nxb văn học
54 trang 111 0 0 -
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 2
103 trang 71 6 0 -
Tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ của Lê Anh Hoài nhìn từ lí thuyết trò chơi
11 trang 57 1 0 -
Luận án Tiến sĩ Văn học: Văn hóa tâm linh trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại
182 trang 47 0 0 -
108 trang 39 0 0
-
156 trang 39 0 0
-
112 trang 37 0 0
-
Hài hước, trào tiếu, sân khấu hóa - một khuynh hướng tiểu thuyết gần đây
7 trang 35 0 0