CON ĐỈA HÚT MÁU - Zarathustra đã nói như thế
Số trang: 8
Loại file: pdf
Dung lượng: 127.41 KB
Lượt xem: 10
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Dáng điệu tư lự, Zarathustra tiếp tục con đường, hắn leo xuống thấp mãi, xuyên qua những khu rừng, đi dọc theo những đầm lầy; nhưng, như chuyện vẫn xảy ra với tất cả mọi người đang trầm tư đến những điều khó khăn nhất, vì lơ đễnh Zarathustra vấp phải một người. Lập tức, cùng lúc, có một tiếng kêu đau đớn, hai lời nguyền rủa và hai chục lời chửi bới ào vào mặt Zarathustra: đến nỗi Zarathustra kinh hãi, giơ gậy lên và lại đập vào kẻ hắn vừa vấp phải. Nhưng hầu như liền sau...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CON ĐỈA HÚT MÁU - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế CON ĐỈA HÚT MÁU Dáng điệu tư lự, Zarathustra tiếp tục con đường, hắn leo xuống thấpmãi, xuyên qua những khu rừng, đi dọc theo những đầm lầy; nhưng, nhưchuyện vẫn xảy ra với tất cả mọi người đang trầm tư đến những điều khókhăn nhất, vì lơ đễnh Zarathustra vấp phải một người. Lập tức, cùng lúc, cómột tiếng kêu đau đớn, hai lời nguyền rủa và hai chục lời chửi bới ào vàomặt Zarathustra: đến nỗi Zarathustra kinh hãi, giơ gậy lên và lại đập vào kẻhắn vừa vấp phải. Nhưng hầu như liền sau đó Zarathustra lấy lại được bìnhtĩnh ngay, và hắn cười ồ lên trong lòng về sự ngu xuẩn của mình. “Xin lỗi ngươi”, Zarathustra nói với người vừa bị hắn vấp phải, lúc đóđã giận dữ đứng dậy nhưng rồi lại ngồi xuống ngay. “Xin lỗi ngươi và trướchết, xin ngươi hãy nghe một ẩn ngôn: Như một lữ khách đang mơ mộng đến những chuyện viển vông trênmột con đường cô liêu thì sơ ý va phải một con chó đang nằm ngủ, một conchó nằm phục dưới ánh mặt trời. Cả hai chồm dậy, cộc cằn xáp lại gần nhau; giống như những kẻ tửthù, cả hai đều kinh sợ chết người: hai chúng ta là như thế đó. Nhưng tuy vậy, tuy vậy - chỉ còn thiếu chút nữa là cả hai, con chó vàngười lữ khách cô đơn ấy sẽ ôm chầm lấy nhau mà mơn trớn. Cả hai háchẳng phải đều cùng là những kẻ cô đơn?” Kẻ bị Zarathustra vấp phải trả lời, vẫn với giọng điệu giận dữ: - “Dẫu ngài là ai, ngài vẫn tiến đến quá gần tôi, chẳng phải chỉ bằngbàn chân ngài mà còn bằng câu chuyện của ngài nữa! Này, vậy ra tôi là mộtcon chó à?” - và trong khi hỏi như thế, kẻ đang ngồi đó vụt đứng dậy, kéocánh tay để trần của y ra khỏi đầm lầy. Bởi vì từ lúc đầu, y cứ nằm dài trênđất, ẩn khuất và khó nhận ra, như một kẻ đang rình dò một con mồi trongcác đầm lầy. “Nhưng mà, ngươi làm gì thế?” Zarathustra kinh hãi kêu lên, vì thấycó rất nhiều máu chảy trên cánh tay trần của người nọ. “Chuyện gì đã xảyđến cho ngươi? Một con thú độc ác đã cắn ngươi phải không, hỡi kẻ bấthạnh kia?” Kẻ bị chảy máu kia cười ngạo, vẫn với giọng giận dữ: “Chuyện ấy cóquan hệ gì đến ngài cơ chứ?” Y hỏi lớn và muốn cất bước tiếp tục conđường. “Ở đây, ta đang ở tại nhà ta và trong lãnh địa của ta. Bất cứ ai muốnchất vấn ta cũng được cả, nhưng ta sẽ không trả lời cho một kẻ vụng về.” “Ngươi lầm rồi - Zarathustra đáp bằng giọng thương hại và đưa taygiữ người kia lại. Ngươi lầm rồi: ở đây, ngươi không ở nhà ngươi đâu, màđang ở trong lãnh địa của ta. Và nơi đây, nhất thiết phải đừng xảy ra điều bấthạnh nào cho bất luận là ai. Ngươi cứ gọi ta bằng bất luận tên gì ngươi muốn, - ta vẫn là kẻ mà taphải là. Ta là Zarathustra. Nào, trên cao kia là con đường dẫn tới thạch động của Zarathustra:hang đá không xa đây lắm - ngươi không muốn đến hang ta để săn sóc cácvết thương ư? Hỡi kẻ bất hạnh, quả thực ngươi chẳng gặp may trong cõi đất này:trước tiên là con thú đã cắn ngươi, rồi thì con người lại giẫm bước lênngươi!” Nhưng khi nghe đến tên Zarathustra thì kẻ kia liền thay đổi thái độ. Ykêu lên: - “Chuyện gì đang xảy đến cho tôi đây? Đối với tôi, trên cuộc đời này,còn có gì quan trọng hơn là con người độc nhất mang tên Zarathustra kia, vàcon thú độc nhất sống bằng máu người, con đỉa? Chính vì con đỉa mà tôi đã phủ phục nằm đây, trên bờ đầm lầy, nhưmột kẻ đánh cá, và khi cánh tay căng thẳng của tôi bị cắn nát mười lần thìmột con vật xinh đẹp hơn lại khởi sự cắn vào máu tôi: Zarathustra! Ồ, hạnh phúc! Ôi, phép màu! Xin chúc phúc cho cái ngày đã lôi kéo tađến chốn đầm lầy này! Chúc phúc cho cái giác hút thiện hảo nhất còn đangsống ngày hôm nay, chúc phúc cho con đỉa vĩ đại của những ý thức:Zarathustra!” Kẻ bị Zarathustra vấp phải đã nói như thế. Và Zarathustra hài lòng vềnhững lời lẽ cùng dáng điệu thanh nhã đầy tôn kính của y. Zarathustra vừađưa tay cho y vừa hỏi: “Ngươi là ai? Giữa hai chúng ta còn nhiều điều cầnphải soi sáng và làm cho tươi tỉnh lại: nhưng ta thấy rằng ánh sáng đã lên,trong sáng và thuần khiết.” Người bị chất vấn trả lời: - “Tôi là Kẻ tận tâm của tinh thần, và trong những sự việc của tinhthần, khó có kẻ nào để tâm đến chúng một cách khắc nghiệt, chật hẹp, chặtchẽ hơn tôi, trừ người mà tôi đã học hỏi: Zarathustra. Chẳng thà đừng biết gì cả còn hơn là biết quá nhiều chuyện, nhưngchỉ biết nửa vời! Chẳng thà làm một người điên cho riêng mình còn hơn làmmột nhà hiền triết trong ý kiến của những kẻ khác! Tôi là người đi đến tậncăn để: - dẫu nó lớn hay nhỏ, nào có can hệ gì? Dẫu nó tên là đầm lầy hay trờicao, nào có can hệ gì? Một mẩu đất lớn bằng bàn tay cũng đủ cho tôi: miễnđất đó thực sự là đất cứng! - một mẩu đất lớn bằng bàn tay: người ta có thể đứng vững trên đó.Trong khoa học tận tâm đích thực, chẳng có gì lớn và chẳng ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CON ĐỈA HÚT MÁU - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế CON ĐỈA HÚT MÁU Dáng điệu tư lự, Zarathustra tiếp tục con đường, hắn leo xuống thấpmãi, xuyên qua những khu rừng, đi dọc theo những đầm lầy; nhưng, nhưchuyện vẫn xảy ra với tất cả mọi người đang trầm tư đến những điều khókhăn nhất, vì lơ đễnh Zarathustra vấp phải một người. Lập tức, cùng lúc, cómột tiếng kêu đau đớn, hai lời nguyền rủa và hai chục lời chửi bới ào vàomặt Zarathustra: đến nỗi Zarathustra kinh hãi, giơ gậy lên và lại đập vào kẻhắn vừa vấp phải. Nhưng hầu như liền sau đó Zarathustra lấy lại được bìnhtĩnh ngay, và hắn cười ồ lên trong lòng về sự ngu xuẩn của mình. “Xin lỗi ngươi”, Zarathustra nói với người vừa bị hắn vấp phải, lúc đóđã giận dữ đứng dậy nhưng rồi lại ngồi xuống ngay. “Xin lỗi ngươi và trướchết, xin ngươi hãy nghe một ẩn ngôn: Như một lữ khách đang mơ mộng đến những chuyện viển vông trênmột con đường cô liêu thì sơ ý va phải một con chó đang nằm ngủ, một conchó nằm phục dưới ánh mặt trời. Cả hai chồm dậy, cộc cằn xáp lại gần nhau; giống như những kẻ tửthù, cả hai đều kinh sợ chết người: hai chúng ta là như thế đó. Nhưng tuy vậy, tuy vậy - chỉ còn thiếu chút nữa là cả hai, con chó vàngười lữ khách cô đơn ấy sẽ ôm chầm lấy nhau mà mơn trớn. Cả hai háchẳng phải đều cùng là những kẻ cô đơn?” Kẻ bị Zarathustra vấp phải trả lời, vẫn với giọng điệu giận dữ: - “Dẫu ngài là ai, ngài vẫn tiến đến quá gần tôi, chẳng phải chỉ bằngbàn chân ngài mà còn bằng câu chuyện của ngài nữa! Này, vậy ra tôi là mộtcon chó à?” - và trong khi hỏi như thế, kẻ đang ngồi đó vụt đứng dậy, kéocánh tay để trần của y ra khỏi đầm lầy. Bởi vì từ lúc đầu, y cứ nằm dài trênđất, ẩn khuất và khó nhận ra, như một kẻ đang rình dò một con mồi trongcác đầm lầy. “Nhưng mà, ngươi làm gì thế?” Zarathustra kinh hãi kêu lên, vì thấycó rất nhiều máu chảy trên cánh tay trần của người nọ. “Chuyện gì đã xảyđến cho ngươi? Một con thú độc ác đã cắn ngươi phải không, hỡi kẻ bấthạnh kia?” Kẻ bị chảy máu kia cười ngạo, vẫn với giọng giận dữ: “Chuyện ấy cóquan hệ gì đến ngài cơ chứ?” Y hỏi lớn và muốn cất bước tiếp tục conđường. “Ở đây, ta đang ở tại nhà ta và trong lãnh địa của ta. Bất cứ ai muốnchất vấn ta cũng được cả, nhưng ta sẽ không trả lời cho một kẻ vụng về.” “Ngươi lầm rồi - Zarathustra đáp bằng giọng thương hại và đưa taygiữ người kia lại. Ngươi lầm rồi: ở đây, ngươi không ở nhà ngươi đâu, màđang ở trong lãnh địa của ta. Và nơi đây, nhất thiết phải đừng xảy ra điều bấthạnh nào cho bất luận là ai. Ngươi cứ gọi ta bằng bất luận tên gì ngươi muốn, - ta vẫn là kẻ mà taphải là. Ta là Zarathustra. Nào, trên cao kia là con đường dẫn tới thạch động của Zarathustra:hang đá không xa đây lắm - ngươi không muốn đến hang ta để săn sóc cácvết thương ư? Hỡi kẻ bất hạnh, quả thực ngươi chẳng gặp may trong cõi đất này:trước tiên là con thú đã cắn ngươi, rồi thì con người lại giẫm bước lênngươi!” Nhưng khi nghe đến tên Zarathustra thì kẻ kia liền thay đổi thái độ. Ykêu lên: - “Chuyện gì đang xảy đến cho tôi đây? Đối với tôi, trên cuộc đời này,còn có gì quan trọng hơn là con người độc nhất mang tên Zarathustra kia, vàcon thú độc nhất sống bằng máu người, con đỉa? Chính vì con đỉa mà tôi đã phủ phục nằm đây, trên bờ đầm lầy, nhưmột kẻ đánh cá, và khi cánh tay căng thẳng của tôi bị cắn nát mười lần thìmột con vật xinh đẹp hơn lại khởi sự cắn vào máu tôi: Zarathustra! Ồ, hạnh phúc! Ôi, phép màu! Xin chúc phúc cho cái ngày đã lôi kéo tađến chốn đầm lầy này! Chúc phúc cho cái giác hút thiện hảo nhất còn đangsống ngày hôm nay, chúc phúc cho con đỉa vĩ đại của những ý thức:Zarathustra!” Kẻ bị Zarathustra vấp phải đã nói như thế. Và Zarathustra hài lòng vềnhững lời lẽ cùng dáng điệu thanh nhã đầy tôn kính của y. Zarathustra vừađưa tay cho y vừa hỏi: “Ngươi là ai? Giữa hai chúng ta còn nhiều điều cầnphải soi sáng và làm cho tươi tỉnh lại: nhưng ta thấy rằng ánh sáng đã lên,trong sáng và thuần khiết.” Người bị chất vấn trả lời: - “Tôi là Kẻ tận tâm của tinh thần, và trong những sự việc của tinhthần, khó có kẻ nào để tâm đến chúng một cách khắc nghiệt, chật hẹp, chặtchẽ hơn tôi, trừ người mà tôi đã học hỏi: Zarathustra. Chẳng thà đừng biết gì cả còn hơn là biết quá nhiều chuyện, nhưngchỉ biết nửa vời! Chẳng thà làm một người điên cho riêng mình còn hơn làmmột nhà hiền triết trong ý kiến của những kẻ khác! Tôi là người đi đến tậncăn để: - dẫu nó lớn hay nhỏ, nào có can hệ gì? Dẫu nó tên là đầm lầy hay trờicao, nào có can hệ gì? Một mẩu đất lớn bằng bàn tay cũng đủ cho tôi: miễnđất đó thực sự là đất cứng! - một mẩu đất lớn bằng bàn tay: người ta có thể đứng vững trên đó.Trong khoa học tận tâm đích thực, chẳng có gì lớn và chẳng ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Zarathustra triết học theo Zarathustra triết học tài liệu triết học sách triết học triết học thế giới các tư tưởng của triết họcTài liệu liên quan:
-
27 trang 349 2 0
-
Tiểu luận triết học - Ý thức và vai trò của ý thức trong đời sống xã hội
13 trang 291 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 2
92 trang 274 0 0 -
Tiểu luận triết học - Vận dụng quan điểm cơ sở lý luận về chuyển đổi nền kinh tế thị trường
17 trang 255 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 1
93 trang 166 0 0 -
Tiểu luận đề tài : Triết học phật giáo
25 trang 134 0 0 -
12 trang 130 0 0
-
18 trang 129 0 0
-
13 trang 122 0 0
-
24 trang 121 0 0