Danh mục

CUỘC GẶP GỠ CUỐI CÙNG VỚI TUỔI THANH XUÂN

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 154.24 KB      Lượt xem: 18      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Năm 1954, trong một thời gian ngắn ngủi, cô gái có cái tên Sylvert David đã nhập vào chuỗi những người phụ nữ đi qua cuộc đời Picasso. Cô đã làm mẫu vẽ cho ông mấy tháng và bây giờ hình ảnh trẻ trung của cô được liên hệ với “thời kỳ mi- ni” trong sáng tác của Picasso mà trong bảng danh mục các tác phẩm hết sức phong phú của ông chỉ được dành đôi ba dòng chú giải vắn tắt, mặc dầu thời kỳ này đã soi sáng một nét lý thú từ bức chân dung của...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CUỘC GẶP GỠ CUỐI CÙNG VỚI TUỔI THANH XUÂN CUỘC GẶP GỠ CUỐI CÙNG VỚI TUỔI THANH XUÂN Năm 1954, trong một thời gian ngắn ngủi, cô gái có cái tên Sylvert David đã nhập vào chuỗi những người phụ nữ đi qua cuộc đời Picasso. Cô đã làm mẫu vẽ cho ông mấy tháng và bây giờ hình ảnh trẻ trung của cô được liên hệ với “thời kỳ mi- ni” trong sáng tác của Picasso mà trong bảng danh mục các tác phẩm hết sức phong phú của ông chỉ được dành đôi ba dòng chú giải vắn tắt, mặc dầu thời kỳ này đã soi sáng một nét lý thútừ bức chân dung của Sylvert trung tính cách Picasso với tư cách là một họa sĩ và một con người.Picasso đã ký họa lại vàchyển sang phong cách lập Mùa xuân năm 1954, Sylvert tròn 19thể tuổi. Cô vừa tốt nghiệp trường trung học và có một khoảng thời gian rỗi rãi để tậnhưởng sự tự do. Mẹ cô làm nghề đồ gốm và sống ở Va lan, một trungtâm sản xuất gốm. Đó là một thị trấn nhỏ mà tất cả mọi người ở đó đềuquen biết nhau, và người nổi tiếng nhất là danh họa Picasso.Năm nay Sylvert đã 60 tuổi. Bà sống ở Devorn và lấy tên là LydiaCoorbet. Bà mang cái tên mới này khi kết hôn. Bà cũng đã trở thànhmột nữ họa sĩ. Hơn 40 năm đã trôi qua, nhưng bà vẫn nhớ như in buổigặp gỡ đầu tiên với Picasso.Mọi chuyện bắt đầu như sau. Một người bạn của Picasso là Tobichuyên làm những chiếc ghế từ những mảnh kim loại và giây thép (cáimốt của những năm 50) và một trong những chiếc ghế đó đã thu hút sựchú ý của nhà danh họa. Sylvert và Tobi mang chiếc ghế độc đáo vàonhà Picasso, họ được mời ngồi lại một lát để uống chút rượu và nói đôiba câu chuyện. Sau đó, vào một ngày tháng ba đẹp nắng, khi Sylverttrong lúc giải lao đang ngồi nhâm nhi ly cà phê với mấy cô bạn gái thìở dãy phố bên kia, bức chân dung của cô bỗng xuất hiện ở phía trênhàng rào bao quanh xưởng họa của Picasso.Chúng tôi liền hiểu rằng đó là lời mời và trong tâm trạng xúc động tộtđộ, chúng tôi chạy như bay sang xưởng họa.Một cô gái hỏi rằng liệu ông có vẽ cả chân dung của cô nữa không.Picasso quắc đôi mất đen lánh từ chối thẳng thừng: “Tôi chỉ làm nhữnggì tôi muốn!”.Điều đó đã làm cho Sylvert hết sức ngạc nhiên bởi lẽ cô gái nọ, theo lờicô, “vừa đẹp, vừa tự tin lại vừa gợi tình, còn tôi thì rất rụt rè, e thẹn vàthấy mình chẳng là gì cả”.Theo chỗ tôi còn nhớ thì tôi ngồi làm mẫu cho ông lừ tháng ba đếntháng sáu bà kể - Picasso làm việc còn tôi ngồi như bị thôi miên vànhìn trân trân ra cửa sổ. Ông vẽ một cách yên lặng, liên tục hút thứthuốc lá “Gitan”, và trên sàn nhà dần dần chất cao như núi cả một đốngvỏ bao thuốc màu xanh thẫm.Sylvert thường đến xưởng họa cùng với người bạn trai của cô, nhưngPicasso không bao giờ bắt đầu làm việc khi người ấy chưa đi khỏi.Một hôm ông bảo tôi: “Em có biết không, tôi có thể trả tiền em, vìnhững buổi làm mẫu như thế này”. Nhưng tôi luôn luôn trả lời rằng tôikhông phải là người mẫu chuyên nghiệp, bởi vì tôi phát hoảng khi nghĩrằng tôi phải ngồi khỏa thân cho ông vẽ và tôi hiểu rằng tôi không thểlàm việc đó được.Ông rất thích mình giống như đứa trẻ con, ông ưa chơi đùa nghịchngợm. Nói chung suốt đời ông cố gắng làm một người giống đứa trẻcon trong nghệ thuật của mình. Một cách tự phát, như tôi cảm thấy nhưvậy. Có thể chính vì thế mà ông thích tôi. Bởi lẽ về thực chất tôi vẫncòn là một đứa trẻ, và ông có thể vẫn là ông mà không cần chuyển quanhệ của chúng tôi thành quan hệ yêu đương với tất cả những vấn đề phátsinh từ đó. Tôi rất hồn nhiên, e thẹn và chất phác. Tôi nhớ là chúng tôingồi trong chiếc xe hơi cổ lỗ của ông - chiếc “Ispano- Suiza” dườngnhư đậu trong nhà kho. Tôi nói chuyện huyên thuyên về nghề gốm vàcác thứ khác. Picasso nói giọng lơ lớ Tây Ban Nha, và những gì ôngnói với tôi, không phải bao giờ tôi cũng hiểu hết.Nhưng cái gì ở Sylvert đã có sức hấp dẫn đối với Picasso. Quả thực,nàng là một cô gái rất đẹp. Hơn nữa, cô thuộc tuýp người mà ông thích.Trong những họa phẩm của ông thuộc thời kỳ “màu hồng” xa xưa vàođầu những năm 1900, chúng ta nhìn thấy những đường nét rõ ràng củakhuôn mặt, cái “đuôi ngựa”. Ông thường nói: “Tôi rất thích mái tóc củaSylvert, rất thích nó buông xõa xuống như thế nào. Tôi thích đôi vaicủa cô ấy và cái cổ cao ba ngấn. Với một ý nghĩa nhất định, cô chính làsự thể hiện sinh động nàng thơ của Picasso.Trong chuyện này, có một cái gì nhiều hơn chăng? Tháng 9 năm 1953Fransoir Ginaud đã rời bỏ Picasso và bằng hành động đó nàng đã giángmột cú đòn chí tử vào lão họa sĩ rất đỗi kiêu hãnh. Mùa hè, ông cướiJacqueline Rock, một cô gái bán hàng ở cửa hiệu đồ g ...

Tài liệu được xem nhiều: