Đêm sao sa
Số trang: 4
Loại file: pdf
Dung lượng: 107.82 KB
Lượt xem: 13
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Từ ngày mẹ mất, con bé Chuyên đâm ra ít nói hẳn. Vẻ mặt nó càng tỏ ra lì lợm hơn. Còn cu Cần em nó thì ngược lại. Ngày nào nó cũng khóc gọi mẹ. Cu Cần còn bé quá. Nó mới hơn hai tuổi. Nó vẫn cứ nghĩ mẹ đang đi chợ hay trốn núp ở sau cánh cửa để “ú oà” với nó. Nó chưa hiểu rằng sau tai nạn giao thông hôm ấy mẹ nó không bao giờ về nhà để còn chơi trốn tìm với nó được nữa.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đêm sao sa Đêm sao sa Trọng Bảo Đêm sTừ ngày mẹ mất, con bé Chuyên đâm ra ít nói hẳn. Vẻ mặt nó càng tỏ ra lì lợm hơn. Còn cu Cần em nó thì ngược lại. Ngày nào nó cũng khóc gọi mẹ. Cu Cần còn bé quá. Nó mới hơn hai tuổi. Nó vẫn cứ nghĩ mẹ đang đi chợ hay trốn núp ở sau cánh cửa để “ú oà” với nó. Nó chưahiểu rằng sau tai nạn giao thông hôm ấy mẹ nó không bao giờ về nhà để cònchơi trốn tìm với nó được nữa.Hôm ấy, có tiền thưởng mẹ đèo cái Chuyên ra chợ. Mẹ định sẽ mua xong thứcăn và quà cho cả hai đứa sẽ vòng về lớp mẫu giáo đón cu Cần rồi đưa cả hai điăn kem. Cái Chuyên còn nhớ giữa lúc hai mẹ con đang ríu rít trò chuyện, nóđang khoe với mẹ vừa được điểm 8 bài tập làm văn tả bầu trời đầy sao thì xảyra tai nạn. Một chiếc xe máy của hai thanh niên từ phía sau phóng nhanh lạnglách bất ngờ tông mạnh vào đuôi xe của hai mẹ con. Mẹ nó mất tay lái. Chiếcxe của hai mẹ con văng mạnh ra bên lề đường. Phản xạ cuối cùng của mẹ làôm choàng lấy con gái đang ngồi ở phía trước, rướn người lên cố che chở chocon. Hai mẹ con bắn văng ra lao đầu xuống mặt đường. Mẹ nó đã ra đi saumấy ngày nằm im không nói được câu nào.Cái Chuyên cũng bị thương ở đầu. Bác sĩ phải cạo cả một mảng tóc để khâuvết thương và bôi thuốc sát trùng cho nó. Cu Cần theo bố đến bệnh viện. Nólíu lo hỏi bố tại sao hai cô kia lại mặc quần áo trắng thế, không sợ bị mực giâyvào bẩn à! Bố chưa kịp trả lời, nó lại hỏi tiếp: “Sao xe còi ủi của công an lạichạy vào bệnh viện, chắc có bác sĩ nào hư nên công an đến bắt bố nhỉ?”. Nóchưa phân biệt được xe cấp cứu với xe của công an. Khi thấy mẹ nằm imphăng phắc trên giường, nó cứ đòi lôi tay gọi mẹ dậy. Nó tỏ vẻ giận dỗi khithấy mẹ không cười với nó, không bẹo vào đôi má phinh phính của nó. Nó cònđịnh khóc thật to để bắt đền mẹ hôm qua không đến đón nó ở lớp mẫu giáo vàđã nó đi ăn kem như đã hứa, phải để cô giáo đưa về tận nhà. Nhưng chưa kịpkhóc thì nó nhìn thấy cô y tá lấy cái bơm tiêm ra. Nó vội im bặt và lùi lại núpvào phía sau lưng bố. Nhưng rồi nó lại bật cười khanh khách khi nhìn thấy chịChuyên bị cạo trắng một mảng tóc trên đầu. Nó bảo: “Chị hư rồi nên bị ông babị liếm mất tóc trên đầu…”.Nghe em nói, cái Chuyên cắn chặt môi. Nó cố nén để không khóc. °°°Kể từ khi không còn mẹ, cái Chuyên trở thành một người khác hẳn. Mới mườimột tuổi đầu nhưng nó đã ý thức được mọi chuyện. Nó trở thành người chămlo cho cả gia đình. Nó biết đi chợ mua thức ăn, biết vo gạo nấu cơm và nấu vàimón ăn đơn giản mà khi còn sống mẹ đã dạy. Buổi sáng khi còn mẹ, mẹthường phải gọi mãi nó mới dậy để ăn sáng rồi đi học. Bây giờ thì nó biết tựdậy sớm, đun nước sôi pha mỳ tôm cho cả nhà. Những hôm bố bận nó đảmnhận luôn cả việc đưa đón cu Cần đi mẫu giáo. Rồi cả chuyện bố buồn uốngrượu say nửa đêm mới về, nôn mửa cả ra sàn nhà, nó hì hụi lau chùi. Việc nàykhi trước là việc của mẹ nó. Nó lo cho bố và em ra dáng một người con gáiđảm đang.Một hôm cái Chuyên vừa đón em từ lớp mẫu giáo về thì thấy trong nhà có mộtngười phụ nữ lạ. Bố nó bảo: “Đây là cô Oanh! Các con chào cô đi!”. Nó chàolý nhí chả rõ tiếng gì. Cô Oanh chìa ra một gói bánh và cái ô tô nhựa. Cu Cầnnhìn thấy định sà đến nhưng nó nắm chặt tay em giữ lại. Cô Oanh cụt hứng.Cái Chuyên kéo em vào trong bếp. Cu Cần ngoay ngoảy trực khóc đòi lấyquà. Cái Chuyên bảo: “Hôm nào chị sẽ mua cho cái ô tô đẹp hơn!”. Cu Cầnkhông chịu, muốn có ngay cái ô tô. Cái Chuyên buột miệng dọa: “Tự ý nhậnquà, chị sẽ mách với mẹ!”. Cu Cần nghe nhắc đến mẹ thì ngồi phệt xuống sànbếp gào to: “Mẹ ơi… mẹ ơi…”. Cái Chuyên vừa khóc vừa dỗ dành em: “CuCần ngoan, hôm nào mẹ về sẽ mua cho nhiều quà…”. Cu Cần không chịu. Nóđòi gặp mẹ ngay. Cái Chuyên hứa: “Cu Cần ngoan chị sẽ đưa đi gặp mẹ nhé!”.Cu Cần nín khóc gật đầu.Bữa cơm hôm ấy cu Cần ăn nhiều hơn. Chiếc ô tô cô Oanh để lại trên nóc tủlạnh nó chỉ lén nhìn trộm mấy lần nhưng không động đến.Vừa ăn cơm tối xong cu Cần đã kéo chị ra sân. Từ ngày mẹ mất, tối nào trướckhi đi ngủ, cu Cần nhớ gọi đòi mẹ cái Chuyên cũng đưa em ra sân. Nó chỉ lênbầu trời nói mẹ đang ở trên đó. Hai chị em cãi nhau một hồi. Cái Chuyên bảomẹ là ngôi sao sáng màu xanh dịu. Cu Cần lại bảo mẹ là ngôi sao màu đỏ nhấpnháy liên tục kia kìa vì mẹ đang cười với nó. Ngển cổ nhìn sao một lúc mỏimắt cu Cần buồn ngủ. Cái Chuyên đưa cu Cần vào nhà xoa lưng cho em ngủrồi ra đứng tựa cửa chờ bố. Có đêm bố nó cũng không về.Mỗi lần cùng em nhìn lên bầu trời sao cái Chuyên vẫn tin rằng mẹ đang ở trênđó. Nó mong mẹ nó sẽ trở về. Nó nghe người ta kể chuyện khi có sao băng làngười đã chết từ trên trời sẽ theo ánh sao về trái đất.Hôm sau trên đường từ lớp mẫu giáo về cu Cần chợt giật giật tay chị bảo:- Hôm nay chị phải đưa em đi gặp mẹ nhé!Cái Chuyên giật mình. Tưởng cu Cần đã quên chuyện hôm qua. Không ngờ nóvẫn nhớ. Cái Chuyên bảo ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đêm sao sa Đêm sao sa Trọng Bảo Đêm sTừ ngày mẹ mất, con bé Chuyên đâm ra ít nói hẳn. Vẻ mặt nó càng tỏ ra lì lợm hơn. Còn cu Cần em nó thì ngược lại. Ngày nào nó cũng khóc gọi mẹ. Cu Cần còn bé quá. Nó mới hơn hai tuổi. Nó vẫn cứ nghĩ mẹ đang đi chợ hay trốn núp ở sau cánh cửa để “ú oà” với nó. Nó chưahiểu rằng sau tai nạn giao thông hôm ấy mẹ nó không bao giờ về nhà để cònchơi trốn tìm với nó được nữa.Hôm ấy, có tiền thưởng mẹ đèo cái Chuyên ra chợ. Mẹ định sẽ mua xong thứcăn và quà cho cả hai đứa sẽ vòng về lớp mẫu giáo đón cu Cần rồi đưa cả hai điăn kem. Cái Chuyên còn nhớ giữa lúc hai mẹ con đang ríu rít trò chuyện, nóđang khoe với mẹ vừa được điểm 8 bài tập làm văn tả bầu trời đầy sao thì xảyra tai nạn. Một chiếc xe máy của hai thanh niên từ phía sau phóng nhanh lạnglách bất ngờ tông mạnh vào đuôi xe của hai mẹ con. Mẹ nó mất tay lái. Chiếcxe của hai mẹ con văng mạnh ra bên lề đường. Phản xạ cuối cùng của mẹ làôm choàng lấy con gái đang ngồi ở phía trước, rướn người lên cố che chở chocon. Hai mẹ con bắn văng ra lao đầu xuống mặt đường. Mẹ nó đã ra đi saumấy ngày nằm im không nói được câu nào.Cái Chuyên cũng bị thương ở đầu. Bác sĩ phải cạo cả một mảng tóc để khâuvết thương và bôi thuốc sát trùng cho nó. Cu Cần theo bố đến bệnh viện. Nólíu lo hỏi bố tại sao hai cô kia lại mặc quần áo trắng thế, không sợ bị mực giâyvào bẩn à! Bố chưa kịp trả lời, nó lại hỏi tiếp: “Sao xe còi ủi của công an lạichạy vào bệnh viện, chắc có bác sĩ nào hư nên công an đến bắt bố nhỉ?”. Nóchưa phân biệt được xe cấp cứu với xe của công an. Khi thấy mẹ nằm imphăng phắc trên giường, nó cứ đòi lôi tay gọi mẹ dậy. Nó tỏ vẻ giận dỗi khithấy mẹ không cười với nó, không bẹo vào đôi má phinh phính của nó. Nó cònđịnh khóc thật to để bắt đền mẹ hôm qua không đến đón nó ở lớp mẫu giáo vàđã nó đi ăn kem như đã hứa, phải để cô giáo đưa về tận nhà. Nhưng chưa kịpkhóc thì nó nhìn thấy cô y tá lấy cái bơm tiêm ra. Nó vội im bặt và lùi lại núpvào phía sau lưng bố. Nhưng rồi nó lại bật cười khanh khách khi nhìn thấy chịChuyên bị cạo trắng một mảng tóc trên đầu. Nó bảo: “Chị hư rồi nên bị ông babị liếm mất tóc trên đầu…”.Nghe em nói, cái Chuyên cắn chặt môi. Nó cố nén để không khóc. °°°Kể từ khi không còn mẹ, cái Chuyên trở thành một người khác hẳn. Mới mườimột tuổi đầu nhưng nó đã ý thức được mọi chuyện. Nó trở thành người chămlo cho cả gia đình. Nó biết đi chợ mua thức ăn, biết vo gạo nấu cơm và nấu vàimón ăn đơn giản mà khi còn sống mẹ đã dạy. Buổi sáng khi còn mẹ, mẹthường phải gọi mãi nó mới dậy để ăn sáng rồi đi học. Bây giờ thì nó biết tựdậy sớm, đun nước sôi pha mỳ tôm cho cả nhà. Những hôm bố bận nó đảmnhận luôn cả việc đưa đón cu Cần đi mẫu giáo. Rồi cả chuyện bố buồn uốngrượu say nửa đêm mới về, nôn mửa cả ra sàn nhà, nó hì hụi lau chùi. Việc nàykhi trước là việc của mẹ nó. Nó lo cho bố và em ra dáng một người con gáiđảm đang.Một hôm cái Chuyên vừa đón em từ lớp mẫu giáo về thì thấy trong nhà có mộtngười phụ nữ lạ. Bố nó bảo: “Đây là cô Oanh! Các con chào cô đi!”. Nó chàolý nhí chả rõ tiếng gì. Cô Oanh chìa ra một gói bánh và cái ô tô nhựa. Cu Cầnnhìn thấy định sà đến nhưng nó nắm chặt tay em giữ lại. Cô Oanh cụt hứng.Cái Chuyên kéo em vào trong bếp. Cu Cần ngoay ngoảy trực khóc đòi lấyquà. Cái Chuyên bảo: “Hôm nào chị sẽ mua cho cái ô tô đẹp hơn!”. Cu Cầnkhông chịu, muốn có ngay cái ô tô. Cái Chuyên buột miệng dọa: “Tự ý nhậnquà, chị sẽ mách với mẹ!”. Cu Cần nghe nhắc đến mẹ thì ngồi phệt xuống sànbếp gào to: “Mẹ ơi… mẹ ơi…”. Cái Chuyên vừa khóc vừa dỗ dành em: “CuCần ngoan, hôm nào mẹ về sẽ mua cho nhiều quà…”. Cu Cần không chịu. Nóđòi gặp mẹ ngay. Cái Chuyên hứa: “Cu Cần ngoan chị sẽ đưa đi gặp mẹ nhé!”.Cu Cần nín khóc gật đầu.Bữa cơm hôm ấy cu Cần ăn nhiều hơn. Chiếc ô tô cô Oanh để lại trên nóc tủlạnh nó chỉ lén nhìn trộm mấy lần nhưng không động đến.Vừa ăn cơm tối xong cu Cần đã kéo chị ra sân. Từ ngày mẹ mất, tối nào trướckhi đi ngủ, cu Cần nhớ gọi đòi mẹ cái Chuyên cũng đưa em ra sân. Nó chỉ lênbầu trời nói mẹ đang ở trên đó. Hai chị em cãi nhau một hồi. Cái Chuyên bảomẹ là ngôi sao sáng màu xanh dịu. Cu Cần lại bảo mẹ là ngôi sao màu đỏ nhấpnháy liên tục kia kìa vì mẹ đang cười với nó. Ngển cổ nhìn sao một lúc mỏimắt cu Cần buồn ngủ. Cái Chuyên đưa cu Cần vào nhà xoa lưng cho em ngủrồi ra đứng tựa cửa chờ bố. Có đêm bố nó cũng không về.Mỗi lần cùng em nhìn lên bầu trời sao cái Chuyên vẫn tin rằng mẹ đang ở trênđó. Nó mong mẹ nó sẽ trở về. Nó nghe người ta kể chuyện khi có sao băng làngười đã chết từ trên trời sẽ theo ánh sao về trái đất.Hôm sau trên đường từ lớp mẫu giáo về cu Cần chợt giật giật tay chị bảo:- Hôm nay chị phải đưa em đi gặp mẹ nhé!Cái Chuyên giật mình. Tưởng cu Cần đã quên chuyện hôm qua. Không ngờ nóvẫn nhớ. Cái Chuyên bảo ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Đêm sao sa Trọng Bảo tiểu thuyết Việt Nam tác phẩm lãng mạn truyện ngắn lãng mạn truyện ngắn tình yêu truyện về cuộc sốngTài liệu liên quan:
-
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 1
161 trang 432 13 0 -
Khóa luận tốt nghiệp Văn học: Nhân vật mang tính tự thuật trong tác phẩm của Nam Cao
85 trang 202 0 0 -
totto-chan bên cửa sổ: phần 2 - nxb văn học
54 trang 111 0 0 -
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 2
103 trang 71 6 0 -
Tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ của Lê Anh Hoài nhìn từ lí thuyết trò chơi
11 trang 57 1 0 -
Luận án Tiến sĩ Văn học: Văn hóa tâm linh trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại
182 trang 47 0 0 -
108 trang 39 0 0
-
112 trang 37 0 0
-
6 trang 37 0 0
-
Hài hước, trào tiếu, sân khấu hóa - một khuynh hướng tiểu thuyết gần đây
7 trang 35 0 0