Đóa hồng Cambridge
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 109.56 KB
Lượt xem: 22
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Đóa hồng CambridgeTên em không phải là Shan Shan. Và tất nhiên em cũng không phải một cô gái Trung Hoa như vẫn nói với Vĩnh. Em tên là Vy Khanh, là người Việt Nam 100%...CloverLeafCambridge, những ngày đầu đông… Khép chặt áo hai tà áo ấm nặng trịch, siết lại cái khăn choàng dày kịt trên cổ, tôi cắm đầu lao băng băng trên những dãy hành lang. Thỉnh thoảng, tôi lại va phải một vài sinh viên đang lững thững đi ngược chiều, và nhận lấy vài cái nhăn mặt, những lời cau có lầm bầm. Mặc kệ,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đóa hồng Cambridge Đóa hồng Cambridge Tên em không phải là Shan Shan. Và tất nhiên em cũng không phải một côgái Trung Hoa như vẫn nói với Vĩnh. Em tên là Vy Khanh, là người Việt Nam100%... CloverLeafCambridge, những ngày đầu đông…Khép chặt áo hai tà áo ấm nặng trịch, siết lại cái khăn choàng dày kịt trên cổ, tôi cắm đầulao băng băng trên những dãy hành lang. Thỉnh thoảng, tôi lại va phải một vài sinh viênđang lững thững đi ngược chiều, và nhận lấy vài cái nhăn mặt, những lời cau có lầm bầm.Mặc kệ, chỉ còn năm phút nữa là lớp Lịch sử Luật pháp bắt đầu, mà tôi thì không hềmuốn đi trễ một chút nào. Giáo sư môn này nổi tiếng nghiêm khắc và khó tính, và tôiphải tăng tốc nếu không muốn đứng ngoài giữa cái lạnh căm căm này.Tôi lao qua cánh cửa lớp vừa đúng lúc vị giáo sư đang chuẩn bị mở sách ra. Phùùù…!Jacques, gã bạn cùng phòng ở ký túc xá ngoắc tôi và chỉ tay ra hiệu chỗ trống ngay cạnhbên hắn. “May nhỉ! Vừa đúng giờ luôn…”, hắn nháy mắt láu cá. Jacques người Pháp, caovà đẹp trai như những hình mẫu Châu Âu mà tụi con gái vẫn phát cuồng lên. Vì thế màhắn cũng khá đào hoa. Jacques và tôi ở cùng từ năm ngoái, lúc tôi vừa đến Cambridge bắtđầu khóa học ngành Luật tại Trinity College theo một học bổng mà tôi phải rất vất vảphấn đấu để giành được. Một gã bạn cùng phòng dễ mến và dễ chịu.Vị giáo sư đã bắt đầu bài giảng của mình. Khung cảnh lớp học trang nghiêm và yên tĩnh.Mùa đông nơi đây không có tuyết rơi, nhưng cái lạnh giá vẫn làm cho thành phố cổ điểnnày thêm thâm nghiêm, trầm kính. Không gian như nhuốm sắc đông bàng bạc, xam xám.Bên ngoài, qua ô cửa sổ, tôi ngắm nhìn những tòa lâu đài cổ kính của các colleges trongsương sớm, giữa những bãi cỏ xanh mướt, và những bóng dáng trầm ngâm lặng lẽ bước,co ro trong áo choàng và khăn len dày sụ. Tất cả tạo nên một Cambridge rất riêng, rấtđẹp, rất cổ và luôn có chút gì u hoài, trầm mặc.Cánh cửa lớp bật mở. Hiện ra nơi khung cửa một bóng dáng bé nhỏ, rụt rè. Mái tóc đendài mềm mại buông xõa ngang lưng. Khuôn mặt trắng muốt dịu dàng hơi tái đi vì giálạnh. Những ánh mắt hiếu kỳ trong lớp học đổ dồn về phía tà váy trắng mỏng manh lạclõng giữa trời đông Anh Quốc vốn chỉ toàn những áo khoác với khăn choàng dày kịt xámxịt. “Thưa giáo sư, cho phép em vào lớp ạ…Hôm nay là ngày đầu tiên em nhập họcnhưng em lạc đường nên…”, Váy-Trắng khẽ nói, giọng phát âm tiếng Anh nhẹ nhàng đặctrưng của người Châu Á. Vị giáo sư già nghiêm khắc khẽ nhíu mày. Nhưng rồi, có lẽ ôngcũng động lòng khi thấy làn môi tái nhợt run run, nên khẽ gật đầu ra hiệu cho cô vào lớphọc. Váy-Trắng mỉm cười hân hoan, siết nhẹ lại chiếc khăn len xám nhạt và tiến vào giữanhững dãy bàn. Giây phút ấy, dường như ai cũng cảm thấy mùa đông Cambridge bỗngchợt như sáng bừng lên đôi chút…Tôi thẫn thờ. Là em ư. Không thể nào. Sao lại có người giống với cô-gái-trong-mơ của tôiđến thế. Giống hoàn hảo đến khó tin. Nghe có vẻ thật lạ lẫm, nhưng đã hàng nghìn lần,trong những giấc mơ, hay trong trí tưởng tượng tôi hình dung ra hình ảnh một cô gái nhưthế. Mái tóc dài đen mượt. Váy trắng và khăn len xám giữa mùa đông rét buốt, thật mongmanh. Một người con gái sẽ khiến trái tim tôi se lại và muốn được bao bọc, chở che.Chưa bao giờ thật sự đi tìm kiếm hay làm một cái gì đại loại như thế, nhưng tôi vẫn hyvọng, và vẫn tin rằng một ngày nào đó tôi sẽ tìm ra em. Thậm chí, tôi còn từng vẽ khôngbiết bao nhiêu bức tranh về em, cô-gái-trong-tưởng-tượng của tôi. Thật không ngờ, hômnay, giữa Cambridge cổ kính xa xôi, tôi đã bắt gặp được người con gái y hệt như giấc mơcủa mình, bằng xương bằng thịt……“Này, cậu có nghe tớ nói cái gì không đấy?” – Jacques huých nhẹ. Tôi giật mình, lúngtúng: “ Hả ả…, cậu nói gì cơ. Sorry mình không nghe…”. “Cậu lạ thật. Tớ hỏi là nhìn côbạn Châu Á mới đến ấy, có khi nào cũng là người Việt Nam như cậu không nhỉ. Mà này,cậu làm sao thế hả, đừng nói với tớ là mới gặp mà cậu đã bị cô bé hớp hồn rồi đấy nhá,hô hô hô….”***Em tên là ShanShan. Đến từ Bắc Kinh xa xôi. Một “Cô gái Trung Hoa” chính hiệu!Tôi biết được những điều này sao mấy ngày vất vả “tiếp cận”. Shan Shan khá hiền vànhút nhát. Thậm chí tôi còn có cảm giác em rất bối rối mỗi khi tôi bắt chuyện nữa.Tôi khẽ mỉm cười một mình, và tiếp tục cúi xuống hý hoáy. Mái tóc dài này. Khuôn mặt ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đóa hồng Cambridge Đóa hồng Cambridge Tên em không phải là Shan Shan. Và tất nhiên em cũng không phải một côgái Trung Hoa như vẫn nói với Vĩnh. Em tên là Vy Khanh, là người Việt Nam100%... CloverLeafCambridge, những ngày đầu đông…Khép chặt áo hai tà áo ấm nặng trịch, siết lại cái khăn choàng dày kịt trên cổ, tôi cắm đầulao băng băng trên những dãy hành lang. Thỉnh thoảng, tôi lại va phải một vài sinh viênđang lững thững đi ngược chiều, và nhận lấy vài cái nhăn mặt, những lời cau có lầm bầm.Mặc kệ, chỉ còn năm phút nữa là lớp Lịch sử Luật pháp bắt đầu, mà tôi thì không hềmuốn đi trễ một chút nào. Giáo sư môn này nổi tiếng nghiêm khắc và khó tính, và tôiphải tăng tốc nếu không muốn đứng ngoài giữa cái lạnh căm căm này.Tôi lao qua cánh cửa lớp vừa đúng lúc vị giáo sư đang chuẩn bị mở sách ra. Phùùù…!Jacques, gã bạn cùng phòng ở ký túc xá ngoắc tôi và chỉ tay ra hiệu chỗ trống ngay cạnhbên hắn. “May nhỉ! Vừa đúng giờ luôn…”, hắn nháy mắt láu cá. Jacques người Pháp, caovà đẹp trai như những hình mẫu Châu Âu mà tụi con gái vẫn phát cuồng lên. Vì thế màhắn cũng khá đào hoa. Jacques và tôi ở cùng từ năm ngoái, lúc tôi vừa đến Cambridge bắtđầu khóa học ngành Luật tại Trinity College theo một học bổng mà tôi phải rất vất vảphấn đấu để giành được. Một gã bạn cùng phòng dễ mến và dễ chịu.Vị giáo sư đã bắt đầu bài giảng của mình. Khung cảnh lớp học trang nghiêm và yên tĩnh.Mùa đông nơi đây không có tuyết rơi, nhưng cái lạnh giá vẫn làm cho thành phố cổ điểnnày thêm thâm nghiêm, trầm kính. Không gian như nhuốm sắc đông bàng bạc, xam xám.Bên ngoài, qua ô cửa sổ, tôi ngắm nhìn những tòa lâu đài cổ kính của các colleges trongsương sớm, giữa những bãi cỏ xanh mướt, và những bóng dáng trầm ngâm lặng lẽ bước,co ro trong áo choàng và khăn len dày sụ. Tất cả tạo nên một Cambridge rất riêng, rấtđẹp, rất cổ và luôn có chút gì u hoài, trầm mặc.Cánh cửa lớp bật mở. Hiện ra nơi khung cửa một bóng dáng bé nhỏ, rụt rè. Mái tóc đendài mềm mại buông xõa ngang lưng. Khuôn mặt trắng muốt dịu dàng hơi tái đi vì giálạnh. Những ánh mắt hiếu kỳ trong lớp học đổ dồn về phía tà váy trắng mỏng manh lạclõng giữa trời đông Anh Quốc vốn chỉ toàn những áo khoác với khăn choàng dày kịt xámxịt. “Thưa giáo sư, cho phép em vào lớp ạ…Hôm nay là ngày đầu tiên em nhập họcnhưng em lạc đường nên…”, Váy-Trắng khẽ nói, giọng phát âm tiếng Anh nhẹ nhàng đặctrưng của người Châu Á. Vị giáo sư già nghiêm khắc khẽ nhíu mày. Nhưng rồi, có lẽ ôngcũng động lòng khi thấy làn môi tái nhợt run run, nên khẽ gật đầu ra hiệu cho cô vào lớphọc. Váy-Trắng mỉm cười hân hoan, siết nhẹ lại chiếc khăn len xám nhạt và tiến vào giữanhững dãy bàn. Giây phút ấy, dường như ai cũng cảm thấy mùa đông Cambridge bỗngchợt như sáng bừng lên đôi chút…Tôi thẫn thờ. Là em ư. Không thể nào. Sao lại có người giống với cô-gái-trong-mơ của tôiđến thế. Giống hoàn hảo đến khó tin. Nghe có vẻ thật lạ lẫm, nhưng đã hàng nghìn lần,trong những giấc mơ, hay trong trí tưởng tượng tôi hình dung ra hình ảnh một cô gái nhưthế. Mái tóc dài đen mượt. Váy trắng và khăn len xám giữa mùa đông rét buốt, thật mongmanh. Một người con gái sẽ khiến trái tim tôi se lại và muốn được bao bọc, chở che.Chưa bao giờ thật sự đi tìm kiếm hay làm một cái gì đại loại như thế, nhưng tôi vẫn hyvọng, và vẫn tin rằng một ngày nào đó tôi sẽ tìm ra em. Thậm chí, tôi còn từng vẽ khôngbiết bao nhiêu bức tranh về em, cô-gái-trong-tưởng-tượng của tôi. Thật không ngờ, hômnay, giữa Cambridge cổ kính xa xôi, tôi đã bắt gặp được người con gái y hệt như giấc mơcủa mình, bằng xương bằng thịt……“Này, cậu có nghe tớ nói cái gì không đấy?” – Jacques huých nhẹ. Tôi giật mình, lúngtúng: “ Hả ả…, cậu nói gì cơ. Sorry mình không nghe…”. “Cậu lạ thật. Tớ hỏi là nhìn côbạn Châu Á mới đến ấy, có khi nào cũng là người Việt Nam như cậu không nhỉ. Mà này,cậu làm sao thế hả, đừng nói với tớ là mới gặp mà cậu đã bị cô bé hớp hồn rồi đấy nhá,hô hô hô….”***Em tên là ShanShan. Đến từ Bắc Kinh xa xôi. Một “Cô gái Trung Hoa” chính hiệu!Tôi biết được những điều này sao mấy ngày vất vả “tiếp cận”. Shan Shan khá hiền vànhút nhát. Thậm chí tôi còn có cảm giác em rất bối rối mỗi khi tôi bắt chuyện nữa.Tôi khẽ mỉm cười một mình, và tiếp tục cúi xuống hý hoáy. Mái tóc dài này. Khuôn mặt ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Đóa hồng Cambridge truyện ngắn hay nhất trà sữa tâm hồn truyện lứa tuổi teen truyện ngắn hiện đại văn học Việt NamGợi ý tài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 373 12 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 340 8 0 -
Oan và giải oan trong truyện Nghiệp oan của Đào Thị của Nguyễn Dữ
6 trang 256 0 0 -
Luận án tiến sĩ Ngữ văn: Dấu ấn tư duy đồng dao trong thơ thiếu nhi Việt Nam từ 1945 đến nay
193 trang 227 0 0 -
91 trang 180 0 0
-
Chi tiết 'cái chết' trong tác phẩm của Nam Cao
9 trang 166 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 149 6 0 -
Khóa luận tốt nghiệp: Sự ảnh hưởng của tư tưởng Nho giáo trong Hồng Đức Quốc âm thi tập
67 trang 138 0 0 -
Luận văn tốt nghiệp đại học ngành Ngữ văn: Đặc điểm truyện thơ Lục Vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu
85 trang 130 0 0 -
Báo cáo khoa học: Bước đầu hiện đại hóa chữ quốc ngữ qua một số truyện ngắn Nam Bộ đầu thế kỷ 20
5 trang 124 0 0