Đợi cậu ở nơi này !
Số trang: 9
Loại file: pdf
Dung lượng: 129.63 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Bên ngoài cổng trường, có một cây si già sum suê xoè tán. Tôi hay đứng đợi Long ở đó. Cậu ấy đang đi bộ ra từ tít phía sân trường. Tôi khẽ nheo mắt, nhưng vẫn không tài nào nhận ra cậu ấy là ai, trong số 2 giọt nước kia. Đều dáng cao lớn, mái tóc rẽ ngôi bên hơi xoăn tự nhiên, sống mũi cao hơi hếch
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đợi cậu ở nơi này !Đợi cậu ở nơi này !Bên ngoài cổng trường, có một cây si già sum suê xoè tán. Tôi hay đứng đợi Longở đó. Cậu ấy đang đi bộ ra từ tít phía sân trường. Tôi khẽ nheo mắt, nhưng vẫnkhông tài nào nhận ra cậu ấy là ai, trong số 2 giọt nước kia. Đều dáng cao lớn, máitóc rẽ ngôi bên hơi xoăn tự nhiên, sống mũi cao hơi hếch, đôi mắt nâu sáng vàmiệng cười khoe hàm răng trắng bóng. Rồi thói quen không bao giờ cài khuy áokhoác, cả cái cặp sách màu tím than đeo lệch bên vai. Tất cả đều như một khuônđúc. Cách cổng trường ba bước, một người nhìn tôi gật đầu và rẽ phải. Người cònlại hớn hở vẫy tay và toét miệng cười, chạy lại phía tôi. Khi ấy tôi mới biết chínhxác ai là Long, ai là Lân. Long và Lân là cặp song sinh giống nhau khủng khiếp.Đến bố mẹ họ cũng thường xuyên gọi nhầm. Điểm khác biệt hiếm hoi nằm tronglòng bàn tay phải của Long. Đó là một nốt ruồi màu đỏ nổi bật. Tôi không nhìnLong, mà nhìn xuyên ra sau lưng cậu ấy.Lân đang gật đầu với tôi thay lời chào. Tôihơi nghiêng mặt, cố giữ hình ảnh cậu anh trong khuôn nhìn, rồi mỉm một nụ cười –đón Long. Trước khi quay người đi với Long, tôi còn cố ngoái lại, một chút nữa,một chút nữa thôi cũng được… Tôi đúng là đồ ngốc. Không biết đây là lần thứ baonhiêu tôi thầm mắng mình. Sao lại có thể bất cẩn như thế chứ!? Tôi thjck Lân. Vàkhi dồn đủ 10 thành dũng khí, tôi đã đem trao lá thư “ tâm huyết” mà tôi kỳ cạchviết và xoá hàng tỷ lần, cho Long. Hjx! Hôm đó đúng là một ngày sao quả tạ chiếutrên đầu tôi. Tự nhiên, Lân lăn ra ốm và Long lại hứng chí mò lên thư viện ( lạingồi đúng khu mà Lân vẫn hay ngồi). Mà lúc ấy, làm sao tôi có thể bảo cậu ấy xoètay ra cho tôi kiểm tra được chứ. Khi đó, tôi còn đang bận run bắn lên cơ mà. Longnhìn tôi, tươi roi rói “ Này, đi ăn kem đi. Tớ biết một quán mới mở nhá. Ngon ngấtngây con gà tây luôn…” ***Long xúc một thìa kem to tướng bỏ tọt vào miệng, rồi nhắm tịt mắt vào, hai vai cốtình rung lên bần bật, nhưng mặt thì lộ rõ vẻ khoái trá. - Hìhì, trời lạnh thế này màrủ cậu đi ăn kem thì có vẻ hơi… hâm nhỉ?- Không đâu, tớ cũng thích đi ăn kemvào mùa đông mà.- Nếu là anh Lân, chắc anh ấy sẽ rủ cậu đi thư viện cơ…- Hả -tôi giật mình, miếng kem trong miệng suýt sặc lên mũi. (Kiểu liên tưởng này quá“nhạy cảm”). Long lúc nào cũng rất sôi nổi, miệng liến thoắng không ngừng. Cậuấy có thể nói liên tu bất tận với tôi về đủ mọi đề tài. Trong đó, cậu ấy hay nhắn đếnngười anh sjnh đôi của mình.- Cậu biết không, anh Lân ít nói******Nhưng có cả tỉ cô thích đếy nhá. Log xoè bàn tay phải ra trước mặt. Giọng cậu ấybỗng se lại, như đang lẩm bẩm với chính mình:- Chỉ thêm có cái nốt ruồi. Thế màthành ra thua kém hẳn. Tôi nhìn vẻ mặt ỉu xìu của Long, định an ủi “đâucó…blá…blá…”. Nhưng, tôi bỗng thấy miệng mình cứng nhắc. Chẳng phải, tôicũng thjck Lân ( chứ không phải Long) hay sao? Lúc phát hiện ra sự nhầm lẫn chếtngười của mình, tôi sợ không dám thú nhận ngay. Không ngờ, “đâm lao phải theolao”. Càng ngày tôi càng thấy mìnhlúc sâu vào cái tình thế trớ trêu này. Tôi chẳngtìm được cơ hội nào để nói rõ sự thật với Long. Chẳng nhẽ, cậu ấy cảm thán “có cảtỉ cô thjck anh Lân”, tôi lại theo đà, để tiếp luôn “Ừ, và tớ cũng là một trong cả tỉcô ấy đây”. Như vậy thật là kì quái! Tôi sẽ biến thành một đứa dở hơi muôn đờikhông bjk bơi mất L.- Cho nên, thật vui vì cậu đã chọn tớ, Hương ạ!Trong tíc tắc,tôi đờ ra. Long nói câu ấy bằng một vẻ nghiêm túc không thể tả. Tôi thấy xấu hổkinh khủng với sự chân thành của Long.Chẳng biết làm thế nào, tôi đành cúixuống, múc thìa kem (đã sắp tan hết thành nước), đưa lên miệng. Và ngay khimiếng kem còn chưa kịp chạm lưỡi, tôi đã vờ xuýt xoa:- Ui, kem ngon thế. Cậukiếm được quán nay hơi bị đỉnh đếy nhé! Ngoài cửa, một cơn gió mạnh thổi tới,thốc những chiếc lá vàng rụng bên lề đường lên, khiến chúng bị nhấc khỏi mặt đất,xoay tròn và nhảy lóc chóc một hồi rồi mới chịu nằm yên xuống. Tôi múc nốt thìa( nước ) kem cuối cùng trong cốc. Nói gì thì nói, trong một ngỳa cuối đông tê têlạnh thế này, được ăn kem vẫn thích hơn việc ngồi lì trong thư viện đọc sách***Tôi đứng dưới gốc cây si chờ Long cùng về. Khi mới làm quen, tôi cũng chọn chỗnày. “Tớ mến cậu. Tớ sẽ đợi dưới gốc cây si già trước cổng trường lúc tan học.Nếu cậu đông ý kết bạn, cậu sẽ ra đó nhé?”. Từ lần đó, cây si trở thành điển hẹnquen thuộc sau mỗi giờ tan học. Khi Long đến gần, tôi mỉm cười:- Sao cậu lâu thế?Đi thôi!Long hơi sững lại, rồi cậu ấy à lên:- Cậu đang đợi Long à? Nó đang bậnchút việc với đội bóng rổ, chắc tí nữa mới về được. Tôi là Lân. Ôi, lại nhầm nữarồi. Tôi làm sao thế nhỉ? Trước mặt tôi là Lân, “ngưòi trong mộng”, điểm (lẽ ra)phải đến của bức thư! Tôi cảm thấy toàn thân đang nóng ran cả lên. Mọi vật xungquanh như bị đẩy lùi về phía sau, chỉ còn lại nụ cười của Lân cứ lấp loá trước mặt.Nhưng, đầu óc tôi bỗng trở nên trống rỗng. Chắc trông tôi ngố lắm. Có đến 2,3phút tôi cứ nhìn trân trân vào Lân. Ch ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đợi cậu ở nơi này !Đợi cậu ở nơi này !Bên ngoài cổng trường, có một cây si già sum suê xoè tán. Tôi hay đứng đợi Longở đó. Cậu ấy đang đi bộ ra từ tít phía sân trường. Tôi khẽ nheo mắt, nhưng vẫnkhông tài nào nhận ra cậu ấy là ai, trong số 2 giọt nước kia. Đều dáng cao lớn, máitóc rẽ ngôi bên hơi xoăn tự nhiên, sống mũi cao hơi hếch, đôi mắt nâu sáng vàmiệng cười khoe hàm răng trắng bóng. Rồi thói quen không bao giờ cài khuy áokhoác, cả cái cặp sách màu tím than đeo lệch bên vai. Tất cả đều như một khuônđúc. Cách cổng trường ba bước, một người nhìn tôi gật đầu và rẽ phải. Người cònlại hớn hở vẫy tay và toét miệng cười, chạy lại phía tôi. Khi ấy tôi mới biết chínhxác ai là Long, ai là Lân. Long và Lân là cặp song sinh giống nhau khủng khiếp.Đến bố mẹ họ cũng thường xuyên gọi nhầm. Điểm khác biệt hiếm hoi nằm tronglòng bàn tay phải của Long. Đó là một nốt ruồi màu đỏ nổi bật. Tôi không nhìnLong, mà nhìn xuyên ra sau lưng cậu ấy.Lân đang gật đầu với tôi thay lời chào. Tôihơi nghiêng mặt, cố giữ hình ảnh cậu anh trong khuôn nhìn, rồi mỉm một nụ cười –đón Long. Trước khi quay người đi với Long, tôi còn cố ngoái lại, một chút nữa,một chút nữa thôi cũng được… Tôi đúng là đồ ngốc. Không biết đây là lần thứ baonhiêu tôi thầm mắng mình. Sao lại có thể bất cẩn như thế chứ!? Tôi thjck Lân. Vàkhi dồn đủ 10 thành dũng khí, tôi đã đem trao lá thư “ tâm huyết” mà tôi kỳ cạchviết và xoá hàng tỷ lần, cho Long. Hjx! Hôm đó đúng là một ngày sao quả tạ chiếutrên đầu tôi. Tự nhiên, Lân lăn ra ốm và Long lại hứng chí mò lên thư viện ( lạingồi đúng khu mà Lân vẫn hay ngồi). Mà lúc ấy, làm sao tôi có thể bảo cậu ấy xoètay ra cho tôi kiểm tra được chứ. Khi đó, tôi còn đang bận run bắn lên cơ mà. Longnhìn tôi, tươi roi rói “ Này, đi ăn kem đi. Tớ biết một quán mới mở nhá. Ngon ngấtngây con gà tây luôn…” ***Long xúc một thìa kem to tướng bỏ tọt vào miệng, rồi nhắm tịt mắt vào, hai vai cốtình rung lên bần bật, nhưng mặt thì lộ rõ vẻ khoái trá. - Hìhì, trời lạnh thế này màrủ cậu đi ăn kem thì có vẻ hơi… hâm nhỉ?- Không đâu, tớ cũng thích đi ăn kemvào mùa đông mà.- Nếu là anh Lân, chắc anh ấy sẽ rủ cậu đi thư viện cơ…- Hả -tôi giật mình, miếng kem trong miệng suýt sặc lên mũi. (Kiểu liên tưởng này quá“nhạy cảm”). Long lúc nào cũng rất sôi nổi, miệng liến thoắng không ngừng. Cậuấy có thể nói liên tu bất tận với tôi về đủ mọi đề tài. Trong đó, cậu ấy hay nhắn đếnngười anh sjnh đôi của mình.- Cậu biết không, anh Lân ít nói******Nhưng có cả tỉ cô thích đếy nhá. Log xoè bàn tay phải ra trước mặt. Giọng cậu ấybỗng se lại, như đang lẩm bẩm với chính mình:- Chỉ thêm có cái nốt ruồi. Thế màthành ra thua kém hẳn. Tôi nhìn vẻ mặt ỉu xìu của Long, định an ủi “đâucó…blá…blá…”. Nhưng, tôi bỗng thấy miệng mình cứng nhắc. Chẳng phải, tôicũng thjck Lân ( chứ không phải Long) hay sao? Lúc phát hiện ra sự nhầm lẫn chếtngười của mình, tôi sợ không dám thú nhận ngay. Không ngờ, “đâm lao phải theolao”. Càng ngày tôi càng thấy mìnhlúc sâu vào cái tình thế trớ trêu này. Tôi chẳngtìm được cơ hội nào để nói rõ sự thật với Long. Chẳng nhẽ, cậu ấy cảm thán “có cảtỉ cô thjck anh Lân”, tôi lại theo đà, để tiếp luôn “Ừ, và tớ cũng là một trong cả tỉcô ấy đây”. Như vậy thật là kì quái! Tôi sẽ biến thành một đứa dở hơi muôn đờikhông bjk bơi mất L.- Cho nên, thật vui vì cậu đã chọn tớ, Hương ạ!Trong tíc tắc,tôi đờ ra. Long nói câu ấy bằng một vẻ nghiêm túc không thể tả. Tôi thấy xấu hổkinh khủng với sự chân thành của Long.Chẳng biết làm thế nào, tôi đành cúixuống, múc thìa kem (đã sắp tan hết thành nước), đưa lên miệng. Và ngay khimiếng kem còn chưa kịp chạm lưỡi, tôi đã vờ xuýt xoa:- Ui, kem ngon thế. Cậukiếm được quán nay hơi bị đỉnh đếy nhé! Ngoài cửa, một cơn gió mạnh thổi tới,thốc những chiếc lá vàng rụng bên lề đường lên, khiến chúng bị nhấc khỏi mặt đất,xoay tròn và nhảy lóc chóc một hồi rồi mới chịu nằm yên xuống. Tôi múc nốt thìa( nước ) kem cuối cùng trong cốc. Nói gì thì nói, trong một ngỳa cuối đông tê têlạnh thế này, được ăn kem vẫn thích hơn việc ngồi lì trong thư viện đọc sách***Tôi đứng dưới gốc cây si chờ Long cùng về. Khi mới làm quen, tôi cũng chọn chỗnày. “Tớ mến cậu. Tớ sẽ đợi dưới gốc cây si già trước cổng trường lúc tan học.Nếu cậu đông ý kết bạn, cậu sẽ ra đó nhé?”. Từ lần đó, cây si trở thành điển hẹnquen thuộc sau mỗi giờ tan học. Khi Long đến gần, tôi mỉm cười:- Sao cậu lâu thế?Đi thôi!Long hơi sững lại, rồi cậu ấy à lên:- Cậu đang đợi Long à? Nó đang bậnchút việc với đội bóng rổ, chắc tí nữa mới về được. Tôi là Lân. Ôi, lại nhầm nữarồi. Tôi làm sao thế nhỉ? Trước mặt tôi là Lân, “ngưòi trong mộng”, điểm (lẽ ra)phải đến của bức thư! Tôi cảm thấy toàn thân đang nóng ran cả lên. Mọi vật xungquanh như bị đẩy lùi về phía sau, chỉ còn lại nụ cười của Lân cứ lấp loá trước mặt.Nhưng, đầu óc tôi bỗng trở nên trống rỗng. Chắc trông tôi ngố lắm. Có đến 2,3phút tôi cứ nhìn trân trân vào Lân. Ch ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
tình yêu bất hủ tình yêu đôi lứa giấc mơ tình đầu kỉ niệm yêu trái tim màu hồng con đường tình yêu dấuGợi ý tài liệu liên quan:
-
15 trang 33 0 0
-
Những câu nói tiếng Anh bất hủ về tình yêu
6 trang 29 0 0 -
Bốn điều cần lưu ý khi tiếp đãi bạn trai.
3 trang 27 0 0 -
24 trang 26 0 0
-
Giáo dục giới tính với 100 câu hỏi
29 trang 25 0 0 -
14 trang 24 0 0
-
9 trang 24 0 0
-
'Hành trang' cho nam giới đi tán gái
5 trang 24 0 0 -
10 trang 23 0 0
-
24 trang 23 0 0
-
3 trang 23 0 0
-
23 trang 23 0 0
-
20 trang 23 0 0
-
23 trang 23 0 0
-
Chinh phục nàng từ những điều rất nhỏ
4 trang 22 0 0 -
16 trang 22 0 0
-
7 trang 22 0 0
-
11 trang 22 0 0
-
12 trang 21 0 0
-
4 trang 21 0 0