Danh mục

Dòng sông vẫn chảy

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 88.73 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tuấn ngồi lặng lẽ nhìn dòng sông trôi, không gian xung quanh anh chìm dần vào màn đêm mờ mịt, những vì sao lẻ loi cuối trời đã thắp lên những ánh sáng mờ ảo, anh ngồi bất động, lắng nghe những tiếng rì rào nho nhỏ của những cơn sóng dịu êm đang vỗ vào bờ. Hà Ngọc Vân Lòng anh thấy được bình yên, giá ba anh cũng nghĩ được như anh lúc này thì có lẽ ông sẽ không phải khổ sở bởi cái tâm bệnh đã hành hạ ông từ lúc Tuấn chưa ra đời. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dòng sông vẫn chảy Dòng sông vẫn chảyTuấn ngồi lặng lẽ nhìn dòng sông trôi, không gian xung quanh anh chìm dần vàomàn đêm mờ mịt, những vì sao lẻ loi cuối trời đã thắp lên những ánh sáng mờ ảo,anh ngồi bất động, lắng nghe những tiếng rì rào nho nhỏ của những cơn sóng dịuêm đang vỗ vào bờ.Hà Ngọc Vân -Lòng anh thấy được bình yên, giá ba anh cũng nghĩ được như anh lúc này thì có lẽông sẽ không phải khổ sở bởi cái tâm bệnh đã hành hạ ông từ lúc Tuấn chưa ra đời.Tuấn mồ côi mẹ, hay đúng hơn là mẹ còn sống nhưng vẫn mồ côi, cái sự lạ lẫm đóbắt nguồn từ cái đêm vui nhất của đời ba Tuấn.Ba Tuấn, một quân nhân đẹp trai hiền lành, mặc dù ở quê ít học nhưng thời trai trẻông được rất nhiều cô gái trong làng yêu mến, và rồi mẹ Tuấn, cô gái quê dịu dàngvới nụ cười ấm áp luôn nở trên môi đã chiếm được cảm tình của ông. Hai ngườiyêu nhau một thời gian thì ông đi quân đội, hết thời tại ngũ ông trở về quê hươngvà làm lễ cưới với cô gái quê xinh đẹp. Mọi người lúc đó ai cũng mừng cho đámcưới của đôi bạn trẻ và ba Tuấn là người vui nhất, mấy năm trời xa cách chỉ cảmnhận được tình yêu của người vợ hiền qua những trang thư viết vội, bây giờ đã cóngười yêu trong vòng tay lòng ông cảm thấy ngây ngất. Nhưng rồi chính tình yêuthương tha thiết của ông đã đem đến bi kịch trong lòng ông, một vết thương lòngchẳng bao giờ thôi rên xiết trong trái tim rỏ máu. Bởi vì vào đêm thiêng liêng ấy,ông phát hiện vợ mình đã không còn trinh trắng khi đến với ông. Vợ ông ôm mặtkhóc nức nở trong khi ông hờ hững ngồi đốt thuốc và phả những làn khói trắng đụcvào màn đêm tối đen đến rợn người.Sau đêm đó, chẳng bao giờ ông nói với vợ câu nào nữa, trái tim ông im lặng đến vôtình, những ngọn gió hàng đêm vẫn rong ruổi trên những cánh đồng bao la cònlòng ông thì đóng cửa, mãi mãi. Những bữa cơm được ăn trong im lặng, và nướcmắt vợ ông vẫn thấm đẫm mỗi bát cơm ngày này sang ngày khác. Khuôn mặt vắngbóng nụ cười cùng sự im lặng lạnh hơn nước mùa đông của ông đã khiến vợ ôngquyết định ra đi khi Tuấn còn chưa đầy tháng tuổi.Ngày tháng dần qua và hình hài vô tội là Tuấn ấy dần lớn lên trong căn nhà thiếuđi bóng dáng của mẹ cùng tình thương của cha. Bữa cơm vẫn lặng lẽ, dù sáng haychiều. Tuấn còn nhận thêm những trận đòn vô cớ mỗi khi ông có men trong người.Những lúc như vậy Tuấn thường chạy ra bờ sông, ngồi lặng lẽ nhìn con nước chảyxuôi rồi khóc cho số phận của mình, những giọt nước mắt lặng lẽ rơi ngày này quatháng khác đó làm cho khuôn mặt của Tuấn mang một vẻ hiu quạnh đến nao lòng.Tuấn chẳng biết đến sự học hành, từ nhỏ đã theo ba lầm lũi trên đồng, bạn bè vì thếcũng ít đi, niềm vui duy nhất mà Tuấn có được là những lúc anh ngồi nhìn dòngsông trôi trong bóng chiều đang dần khuất, với anh, dòng nước chảy xuôi ấy như làngười bạn biết lắng nghe anh và mang theo những tâm sự của anh đổ về biển cảbao dung.Tuấn lớn lên với những buổi chiều như vậy, vết thương lòng đã theo nước về xuôinên lòng anh không cảm thấy quá đau đớn khi anh biết được nỗi bất hạnh của giađình, anh chỉ có nỗi buồn duy nhất là về người cha của mình. Càng lớn tuổi ôngcàng uống rượu nhiều và càng cô đơn hơn. Có những lúc Tuấn nghĩ, giá ba Tuấn đithêm bước nữa mà hay, Tuấn sẽ không thấy buồn miễn sao ông có được người chiasẻ lúc về già là Tuấn vui, nhưng chẳng bao giờ ba Tuấn làm điều đó, ông hết lầmlũi trên đồng thì về nhà vùi mình vào rượu, có những lúc không uống rượu thì ôngngồi hút thuốc và nhìn đi đâu xa lắc. Nhìn ba như vậy khiến lòng anh đau đớn vôcùng.Ly bảo sẽ lên thành phố làm ăn, Tuấn không nói gì, anh cắt gốc rạ thành một đoạnngắn, làm lưỡi gà rồi đưa lên miệng thổi những âm thanh không buồn, không vui.Cả làng này không có ai chơi với Tuấn, chắc hẳn do khuôn mặt hoang lạnh củaTuấn khiến người ta khó bắt chuyện, duy chỉ có Ly là vẫn nói cười với anh, cô bé ởbên nhà, từ nhỏ đã lớn lên cùng Tuấn, những lúc anh buồn cô thường đến bên anhnhưng Tuấn luôn lạnh lùng xa lánh. Anh sợ cái cảm giác được người ta xót thương,nhưng lúc Ly quay lưng đi anh lại âm thầm nuối tiếc, trái tim tưởng chừng đã hóađá nhưng anh không thể nào cưỡng lại được quy luật của tình yêu và đã từ lâu anhbiết trái tim mình luôn khao khát được sự quan tâm ân cần của Ly. Bởi vậy, khinghe Ly nói cái tin ấy, mặc dù tỏ ra dửng dưng khi ở bên Ly song trái tim anh ngỡnhư đã bị ai bóp nát, tiếng âm thanh phát ra từ đoạn rạ trong miệng anh như nỗilòng chẳng biết tỏ cùng ai…Ở làng của anh, các cô gái chỉ giữ được sự hồn nhiên chân thật khi sống trong sựyên bình của làng quê còn khi họ đã lên thành phố rồi thì như chim sáo sổ lồng bayxa xa mãi, thậm chí nếu họ còn trở lại thì đã không còn là cô gái quê ngày xưa nữa.Ly không đẹp nhưng hiền lành, cô gái quê hồn hậu đã làm cho trái tim Tuấn bớt côđơn, lạnh giá nhưng cô sắp phải đi rồi, Tuấn đang thấy một cái gì đó trôi qua taymà anh không thể nào giữ lại được. *Ngày mai Ly đi, đêm nay Tuấn hẹn Ly ra bờ sông nhìn con sông hiền hòa một ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu liên quan: