Dù địa điểm diễn ra triển lãm cách trung tâm Hà Nội 11km nhưng sự tham gia đông đảo của khán giả trong đêm khai mạc triển lãm vừa qua và những ngày mở cửa triển lãm tiếp theo đã phần nào cho thấy công chúng yêu nghệ thuật ngày nay không ngại đi xa lắm, nếu những sáng tạo của nghệ sĩ đủ sức hấp dẫn họ. Sự quan tâm cổ vũ của công chúng cũng như báo chí đến buổi Triển lãm đã giúp chúng tôi – những người làm chương trình – Đủ vui để tiếp tục!...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đủ vui để tiếp tục
Đủ vui để tiếp tục
Dù địa điểm diễn ra triển lãm cách trung tâm Hà Nội 11km nhưng sự
tham gia đông đảo của khán giả trong đêm khai mạc triển lãm vừa qua
và những ngày mở cửa triển lãm tiếp theo đã phần nào cho thấy công
chúng yêu nghệ thuật ngày nay không ngại đi xa lắm, nếu những sáng
tạo của nghệ sĩ đủ sức hấp dẫn họ. Sự quan tâm cổ vũ của công chúng
cũng như báo chí đến buổi Triển lãm đã giúp chúng tôi – những người
làm chương trình – Đủ vui để tiếp tục!
Đỗ Thế Cường – “Kẻ hóng hớt”
1. Tác phẩm video: HÌNH THỨC CỦA BIỂU HIỆN
Ý tưởng với nhiều những không gian, bối cảnh khác nhau trên một
hành vi gần như không thay đổi. “Gồng rất có lợi cho sức khỏe và
ngược lại”, là cách mà anh đã nói về tác phẩm video kết hợp với trình
diễn của mình – một sự sống trải rộng, những con người đang phải
gồng mình đấu tranh cho sinh tồn.
Video Art của Đỗ Thế Cường
2. Tác phẩm sắp đặt: KÝ ỨC VỀ CÁI CHẾT
Toàn bộ nhận thức của con người chẳng qua chỉ là làm sao để vượt qua
sự sợ hãi, nhưng thực tế sự sợ hãi lại cần thiết phải tồn tại trong con
người để minh chứng cho sự vượt qua đó. Tác phẩm Ký ức về cái chết
sử dụng chất liệu tự nhiên là những con đỉa, anh dường như muốn đi
sâu vào bản chất của sự sống, đề cao những giá trị chưa từng được tôn
vinh. Nhìn sâu vào bên trong nỗi sợ hãi theo cách riêng của mình, Đỗ
Thế Cường chứng minh: “Sợ hãi rất có lợi cho sự hèn nhát và ngược
lại”.
Đỗ Thế Cường với tác phẩm của anh Ký ức về cái chết
Nguyễn Đức Lợi – “ Kẻ trống rỗng”
Tác phẩm: TRỐNG RỖNG
Thể loại: tranh
Sinh ra và lớn lên tại một làng quê trước kia là ngoại thành Hà Nội, nay
đã thành phố xá. Sự thay đổi chóng mặt cả về đạo đức, văn hóa, lẫn
kinh tế mà anh chứng kiến trên quê hương đã biến thành nỗi ám ảnh
trong Trống rỗng, thể hiện bằng sự đan xen giữa cái đã mất, cái đang
dần bị phá hủy và những gì đã và đang được dựng lên. Tác phẩm của
anh giằng co bởi nhiều không gian chồng chéo, cảm giác ngột ngạt, bức
bối; nhưng vẫn thoáng một nỗi buồn, như ký ức tuổi thơ bị đánh mất,
như sự mơ mộng vẫn tồn tại, sống động vô hình trong thế giới bất toàn.
Cũng bởi màu sắc “mơ mộng” này mà tranh của anh được chính đồng
nghiệp “phán”: Lãng mạn thế!
Trống rỗng của Nguyễn Đức Lợi
Trần Đức Đủ – “Kẻ băng chuyền”
Tác phẩm: CHUYỂN ĐỘNG THỰC TRONG KHÔG GIAN THỰC
Thể loại: tranh chuyển động
Một tác phẩm hội họa không thể cứ tĩnh lặng bất động trên bức tường
để chờ đợi người xem, ngược lại, người xem chờ đợi được chiêm
ngưỡng một bức tranh đang chuyển động. Ý tưởng mới mẻ này đã đưa
Trần Đức Đủ đến với một sáng tạo độc đáo – sự chuyển động của hai
ròng rọc nối hai đầu của một bức tranh khiến mọi thứ trên bức tranh
được hiện dần ra trước mắt khán giả như thể họ đang nhìn vào một cái
băng chuyền. Hai chiếc ghế nhỏ được đặt đối diện với tác phẩm như
cách bày trí một không gian nội thất, khi ngồi tạo ra tiếng “bíp” tạo
những cảm xúc mới lạ, thú vị.
Thông minh và chơi đùa, nhưng anh dường như lại là một nghệ sĩ nhiều
suy tư, nghiêm túc đến mức kỹ tính, kỹ tính quá hóa cẩu thả. Luôn luôn
thách thức bản thân vượt qua những giới hạn của sự cũ mòn bằng
những thực hành để tạo ra những giá trị mới, nhưng anh vẫn cho rằng,
chẳng lý gì phải căng thẳng!
Chuyển động thực trong không gian thực của Trần Đức Đủ
Nguyễn Đức Phương - “Kẻ mênh mông”
Tác phẩm: BÚP PHÊ
Thể loại: sắp đặt
Sinh ra trong một gia đình làm giò truyền thống nổi tiếng nhưng bản
thân lại là một nghệ sĩ. Tác phẩm của anh chính là những con lợn được
đúc bằng giò, sắp xếp luôn thành bàn tiệc khai mạc triển lãm với một
tấm rèm hồng, một bức tranh vẽ một con lợn hồng. Màu sắc “ngon
mắt” này dường như không chỉ được dùng với dụng tâm tăng thêm sự
ngon miệng của thực khách. Tính dí dỏm của tác phẩm như chính tính
cách của anh. Hãy thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật không chỉ
bằng mắt mà hơn thế, bằng cái dạ dày!
Búp phê của Nguyễn Đức Phương
Nguyễn Hồng Phương - “Kẻ có lỗi”
Tác phẩm: LỞI XIN LỖI
Thể loại: sắp đặt
Sử dụng chất liệu bảng đen học sinh cắm trên một hố than rộng, tác
phẩm của Nguyễn Hồng Phương là một minh chứng khá hùng hồn đối
với những vấn đề đã, đang và vẫn trở nên bức thiết trong giáo dục,
không chỉ là vấn đề của trẻ em mà còn là vấn đề của cả người lớn.
Hàng trăm những tấm bảng “em xin lỗi lần sau em không như thế nữa”,
tại sao phải học xin lỗi nhiều đến thế? Như cách anh nói: “Tất cả là tại
điểm không”.
Lời xin lỗi, Nguyễn Hồng Phương
Nguyễn Song – “Kẻ lún”
Tác phẩm: LÚN
Thể loại: sắp đặt
Một ngôi nhà bị lún chét đầy than. Căng thẳng hơn trong tư duy cũng
như cảm giác, tác phẩm của anh hướng người xem vào một cái nhìn
tưởng chừng như nặng nề và mang tính cá nhân nhiều hơn. Nhưng thực
tế khi tìm hiểu và quan sát kỹ vào tác phẩm này thì lại thấy ngôi nhà
thực sự tạo nên một chuyển điệu nhịp nhàng với mái và những bức
tường không vuông vức, gợi mở tư duy về không gian tới việc hãy
tưởng tượng cái phần lún đã mất dưới lớp đất kia thế nào. Ở phần lún
đó có thể là những mất mát cá nhân hay rộng hơn là những mất mát
lịch sử, văn hóa, truyền thống… Và thậm chí không gì cả.
Lún của Nguyễn Song
Đỗ Hiệp – “Kẻ theo gió”
Tác phẩm: SỐNG VUI
Thể loại: sắp đặt
Đưa quan điểm “quân tử” của Nho Giáo như một thứ bất hợp thời kết
hợp với chất liệu bóng bay, giày hàng mã (thời trang giày dép duy nhất
không phân biệt chiếc trái, chiếc phải) dành cho Âm phủ. Những quả
bóng bay nhiều màu sắc khi thổi có thể uốn thành nhiều hình dạng khác
nhau, bằng cách đó như gợi ý về những con người với nhiều trạng thái
tâm lý khác nhau. Nhưng sẽ thú vị hơn nhiều, nếu được biết đến cách
mà anh thổi những quả bóng chậm rãi, khoan thai đến thế nào, cũng
như cách mà những quả bóng sẽ xịt và từng tiếng “bộp” của nó. Đúng
là cái gì rồi cũng qua, như kiểu mà anh nói về tác phẩm của mình: “Ừ,
thì một lần quân tử nên đong đưa cùng nàng gió”. Một tác phẩm thực
sự chỉ tốn… một chút hơi, nhưng ý nghĩa thì… vô cùng.
Sống vui của Đỗ Hiệp
Nguyễn Hồng Sơn – “Kẻ làm vua”
Tác phẩm: NHỮNG ...