Danh mục

Dưới bóng liễu

Số trang: 11      Loại file: doc      Dung lượng: 78.00 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thị trấn Kjoge hoang lạnh nằm ngay bên bờ biển vốn rất đẹp với những cánh đồng phẳng bao quanh, những con đường đi tận đến rừng. Khi ta được sinh ra, là ta được một người mẹ ban cho sự sống, và một miền đất nuôi ta một quê hương mà ta đau đáu suốt đời. Ở đó ta tìm thấy cho riêng mình những thứ tươi đẹp vô ngần, dù đi đến những miền đất lạ có tráng lệ đến đâu trên thế gian, ta vẫn mong về lại chốn cũ. Kjoge cũng là một quê hương như...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Dưới bóng liễu Dưới bong liêu ́ ̃Thị trấn Kjoge hoang lạnh nằm ngay bên bờ biển vốn rất đẹp với những cánhđồng phẳng bao quanh, những con đường đi tận đến rừng. Khi ta được sinh ra, làta được một người mẹ ban cho sự sống, và một miền đất nuôi ta một quê hươngmà ta đau đáu suốt đời. Ở đó ta tìm thấy cho riêng mình những thứ tươi đẹp vôngần, dù đi đến những miền đất lạ có tráng lệ đến đâu trên thế gian, ta vẫnmong về lại chốn cũ. Kjoge cũng là một quê hương như thế. Câu chuyện tôi sắpkể cho các bạn nghe xảy ra ở ngoại ô của trị trấn, nơi có những khu vườn khiêmtốn nằm dọc hai bên con sông nhỏ chảy ra biển, những khu vườn thực sự đẹpvào mỗi mùa hè.Có hai đứa trẻ thường chui tắt qua hai trong những khu vườn như thế, dướinhững bụi cây lý gai rậm để chơi đùa với nhau. Vườn bên này có một cây cơmcháy, còn bên kia có một cây liễu già. Chẳng hiểu sao hai đứa trẻ thích chơi dướihai gốc cây già này lắm. Dẫu hai gốc cây rất gần bờ sông và chúng có thể dễ bịrơi xuống nước, cha mẹ chúng vẫn cho phép chúng chơi ở đó. Có lẽ Chúa đã chechở lũ trẻ, nếu không nơi đó thật chẳng bao giờ an toàn. Cũng may là, cả hai đứađều cẩn thận không tới gần nước, thậm chí cậu bé trai còn rất sợ nước. Cậu sợđến mức mỗi mùa hè oi bức, tất cả những đứa trẻ khác đều đùa nghịch dướinước biển, chúng cũng không tài nào dỗ cậu tham gia cùng được. Bọn trẻ đôi lúcchế nhạo, nhưng cậu bé cứ lầm lì chịu đựng. Một lần Joanna (tên của bé gái) mơthấy mình lái một con thuyền lướt sóng và Knud (tên bé trai) lội xuống nướccùng đi với em. Nước ngập đến tận cổ, lên qua cả đầu và cậu bé biến mất.Joanna kể lại giấc mơ cho Knud và cậu bé cười hết sức hả hê. Sau giấc mơKnud vẫn là cậu bé sợ nước. Nhưng trong thâm tâm, Knud nghiễm nhiên coi nhưđó là một việc làm can đảm nhất của em vậy.Cha mẹ các em rất nghèo, họ thường ngồi với nhau và nhìn hai đứa trẻ chơi đùatrong vườn hay ngoài đường. Con đường chạy dọc giữa hai hàng liễu và songsong với một con mương. Hai hàng liễu bị cắt ngọn, tất nhiên chúng được trồngđể lấy gỗ hay làm củi chứ chẳng phải cho một cảnh đẹp nào. Thế nên cây liễugià trong vườn đẹp hơn, và hai đứa trẻ thích ngồi dưới gốc cây ấy. Trong thị trấncó một khoảng rộng dùng làm nơi họp chợ. Tới phiên chợ người ta dựng lênnhững dãy phố dài toàn bằng lều và rạp. Trong những cái rạp ấy nào là nhữngdải lụa màu, những đồ chơi, giày ủng, và mọi thứ ta muốn mua. Toàn người làngười, họ chen chúc nhau, những ngày mưa nước bắn cả lên những chiếc áokhoác len đang mặc hay đang bày bán. Nhưng không vì thế mà ta không thấyđược mùi thơm phức quyễn rũ của những chiếc bánh mật và bánh gừng trongmột hàng bánh nhỏ. Hàng bánh ấy đặc biệt bởi có bác chủ hàng rất tuyệt. Cứđến phiên chợ bác lại ở trọ nhà cha mẹ Knud. Thỉnh thoảng em lại nhận đượcbánh gừng của bác làm quà, và tất nhiên một nửa số bánh ấy em sẽ dành choJoanna. Bác hàng bánh có biệt tài kể chuyện rất hay. Một buổi tối nọ, bác kể câuchuyện về chính những chiếc bánh gừng của của mình, một câu chuyện làm haiđứa trẻ xúc động đến suốt đời. Câu chuyện cũng chẳng dài lắm, nên tôi sẽ kể rađây cho các bạn nghe.“Ngày xửa ngày xưa”, bác cất giọng, “trong số bánh của nhà bác có hai cái bánhhình người, một anh con trai đầu đội mũ và một chị con gái để tóc trần. Họ chỉcó mặt người xinh xắn phía trước, ở mặt sau thì rất khác. Ờ, mà con người thậtta cũng thế nhỉ, cái mặt tốt đẹp nhất chính là cái mà ta cẩn thận thể hiện ra trướcngười khác đấy thôi. Phía ngực trái của chàng trai bánh gừng, chỗ có trái tim ấy,là một hạnh nhân đắng, còn cô gái thì được làm hoàn toàn bằng bánh mật nhé.Họ cùng được bày làm mẫu trong tủ hàng của bác, cùng nhau ở đấy lâu lắm, lâuđến nỗi cuối cùng đâm ra yêu nhau. Nhưng họ chẳng hề tỏ tình với nhau bao giờ,chúng ta không nên làm thế nếu muốn tình cảm của mình đi xa hơn các cháu nhỉ.Cô gái bánh gừng nghĩ thầm “anh ấy là con trai, anh ấy nên nói trước”. Cô cảmthấy hoàn toàn hạnh phúc và tin tình yêu sẽ đến. Còn chàng trai thì nhiều thamvọng hơn, đàn ônh thường vẫn thế mà. Chàng mơ thấy mình là một đứa trẻ thậtở ngoài phố, như biết bao đứa vẫn đi qua trước quầy bánh hàng ngày, và ước cóđược bốn xu tiền thật, chàng sẽ dùng để mua nàng mà ngấu nghiến, đàn ông thìphải ăn ngấu nghiến những gì họ yêu mà.Đôi bánh gừng vẫn cứ nằm trong tủ từng ngày, từng tuần đến khô cứng lại. Suynghĩ của cô gái ngày càng trở nên đa cảm và nữ tính hơn. Một hôm nàng nói “tađược ở bên chàng lâu đến thế này cũng hạnh phúc lắm rồi”. Rồi nàng vỡ làmđôi.Chàng trai nghẹn ngào, “nếu nàng biết tình yêu của ta thì chắc hẳn nàng đã cố đểsống bên ta lâu hơn rồi”.Bác hàng bánh nói tiếp: “Câu chuyện chỉ có thế. Và đây chính là hai chiếc bánh tavừa kể cho các cháu. Vậy là các cháu biết rồi nhé, tình yêu câm lặng rồi sẽchẳng đi đến đâu. Đây, hai chiếc bánh này là dành cho các cháu”. Bác đưa Joannachiếc bánh hình người con trai hãy còn nguyên vẹn. Knud được hai mảnh tr ...

Tài liệu được xem nhiều: