Danh mục

EM VỀ TINH KHÔI

Số trang: 172      Loại file: doc      Dung lượng: 639.50 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 30,000 VND Tải xuống file đầy đủ (172 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lần đầu đến sân bay nên Tử Ân ngơ ngác lắm . Gần một giờ đi tới đi lui cô vẫn chưa tìm ra chỗ đón người thân . Cuối cùng, cô đánh liều chận đường một nhân viên bảo vệ:- Bác ơi, vui lòng chỉ cho cháu chỗ đón người nhà đi.Đón người à ? - Người bảo vệ dừng chân, đôi mắt nhướng lên với đôi chút nghi ngờ khi nhìn thấy bộ y phục trên người cô qúa xềnh xoàng.Nội địa hay quốc tế ?Da . . . Nội địa và quốc tế là sao ạ ?Tử...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
EM VỀ TINH KHÔILần đầu đến sân bay nên Tử Ân ngơ ngác lắm . Gần một giờ đi tới đi lui cô vẫnchưa tìm ra chỗ đón người thân . Cuối cùng, cô đánh liều chận đường một nhânviên bảo vệ:- Bác ơi, vui lòng chỉ cho cháu chỗ đón người nhà đi.Đón người à ? - Người bảo vệ dừng chân, đôi mắt nhướng lên với đôi chút nghingờ khi nhìn thấy bộ y phục trên người cô qúa xềnh xoàng.Nội địa hay quốc tế ?Da . . . Nội địa và quốc tế là sao ạ ?Tử Ân ngơ ngác . Người bảo vệ nén bực mình:- Là người ấy từ đâu tới . Trong nước hay ngoài nước ?Dạ ngoài nước ạ ! - Chợt hiểu, Tử Ân gật đầu nhanh - Từ Hoa Kỳ đến.Lại thêm một cái nhìn soi mói, người bảo vệ đưa tay chỉ:- Vậy thì cổng bên kia . Mau đi, chuyến bay vừa hạ cánh rồi đó.Dạ, cảm ơn bác - Cúi đầu chào, Tử Ân co chân chạy lẹ về phía cổng chờ . Lọtthỏm giữa dòng người và sang trọng kia rồi, hành khách của chuyến bay đã làmxong thủ tục đang từ tốn bước ra giữa hành lang hẹp . Đám người chờ bỗngnhớn nháo cả lên . Những bó hoa được đưa cao vẫy gọi Đông qúa ! Cho mộtngón tay vào miệng, Tử Ân căn mắt ngó . Làm sao biết Vĩnh Cơ là ai trong đámngười đông đảo ấy . Hay là . ..Chợt nhớ ra, Tử Ân lại co cẳng chạy đến một quầy mỹ nghệ:- Xin hỏi, chị mua chi ?Cô bán hàng đang lúc ế, thấy khách ghé niềm nở mời cháo.Tôi không mua gì cả, nhưng Tử Ân đã làm cô ta thất vọng bằng cái lắc đầu:- Tôi muốn xin chị miếng bìa cứng kia . Chị có thể cho tôi không ?Được . Cô gái cúi nhặt tấm bìa, uể oải trao cho Tử Ân . Chưa kịp lật cuốn tiểuthuyết ra lại bị làm phiền:- Chị Ơi, tôi muốm mượn cây viết . Chị có thể giúp không ạ ?Cây viết được đặt lên bàn với vẻ mặt không vui . Nhưng Tử Ân chẳng còn thờigian đâu để quan tâm đánh giá . Kê ngay tấm bìa lên mặt kiếng, cô bậm môi dùngcây viết tô đậm hai chữ Vĩnh Cơ.Xong rồi . Chị Ơi, cho trả cây viết . Cảm ơn nhe - Nói xong, Tử Ân cầm ngaymảnh bìa cứng chạy đi, suýt đâm sầm vào một ông khách ngoại kiều đang bướcvội.Ủa ! Mọi người đâu cả rồi ? - Dừng chân, nhìn cổng đợi vắng lặng, Tử Ân nhìnquanh ngơ ngác . Trong lúc cô đi làm báng tên, mọi người đã ra hết cả rồi . Tínhsao bây giờ ? Buồn chán qúa, Tử Ân quen mất lời cánh cáo được ghi rành rànhtrên tấm biển . Ném luon bản tên mình vừa ghi xuống đất.Cô đi đón tôi có phải không ?Đúng lúc đó, sau lưng cô bỗng vang lên một giọng nam trầm.Giật mình . Tử Ân quay đầu lại rồi sững người như bất động Người đàn ôngtrước mặt có phải Vĩnh Cơ không ? Sao anh ta cao qúa ? Hơn cô hẳn một cái đầu. Để có thể nhìn anh được rõ, cô phải lùi về sau một bước, phải ngữa hết cố rasau ? Tôi hỏi, có phải cô đi đón tôi không ? Sao cứ trợn tròn đôi mắt ?Đôi mắt chớp nhanh, Tử Ân vẫn chưa hết bàng hoàng . Cô không ngờ thế giannày lại có người đẹp trai đến thế . Để cô cứ thích nhìn hoài vào gương mặt củaanh tạ Một gương mặt xương chứa đôi mắt sáng, chiến mũi cao và đôi môimỏng luon mím chặt . Tuy có chút lạnh lùng, vô cảm nhưng lại toát ra vẻ nghiêmnghị, chững chạc bắt người đối diện phải dè chừng, nể sơ.Cô đi đón tôi có phải không ?Thật sự bị bực mình, Vĩnh Cơ gắt lớn . Bây giờ, Tử Ân mới như người tỉnhmộng, ngây ngô hỏi:- Anh có phải là Vĩnh Cơ không ?Phải ! Xách hành lý đi - cụt ngủn một cáu, không cho Tử Ân kịp nói gì, Vĩnh Cơđặt xuống trước mặt cô cái vali to tướng rồi rảo bước nhanh:- Ôi ! Anh . .Tôi không phải . . . Tử Ân kêu lên . .nhưng . . . Vĩnh Cơ đã bước ra xarồi . Buộc lòng, cô phải cúi xuống xách giùm anh cái vali nặng trĩu.Cái vali ấy có bánh xe, lại có cần để kéo đi, nếu Tử Ân biết, cô sẽ chẳng phảitốn nhiều công sức thế đâu . Song tệ qúa, nhỏ lớn cô chưa từng thấy nó bao giờnên thay vì nhẹ nhàng kéo nó đi, cô lại đỏ mặt tía tai ì ạch xách nó lên, vừa đi vừathơ ?Thưa cô, tôi giúp cho cô nhé !Một thanh niên, chừng thấy cô tội nghiệp qúa . Galand bước lại gần lên tiếnggiúp . Đã ra đến cổng, nhưng từ đây đến bãi gởi xe cũng khá xa, Tử Ân đành phảinhờ người ta giúp:- Vâng , làm phiền anh vậy . Xin anh xách giùm tôi theo người đàn ông đó.Trao vali cho anh ta xong, Tử Ân thẳng người ra thở . Đưa tay lau mồ hôi trán,nhìn thấy Vĩnh Cơ xăm xăm bước qua đường, tiến thẳng đến bãi gởi xe.Chị Ơi, mua kẹo chewing gum không ? Mua giùm em một cây ăn cho thơm miệng- Một đứa bé từ đây bước đến, tay bưng một rổ đầy kẹo và thuốc lá.Ồ không, chị không mua đâu - Tử Ân lắc đầu dịu giọng.Đứa bé bước theo nài ni ?Mở hàng giùm em một cây đi chị . Sáng giờ ế qúa hà.Không, chị không mua đâu - Tử Ân khoác tay bước vội qua đường . Vĩnh Cơ đangđứng chờ . Mặt anh hầm hầm giận như bực mình vì sự chậm chạp, trì trệ củacô.Cô làm gì mà như rùa bò vậy ? Đánh xe ra mau.Đánh xe . Tử Ân buồn cười cho cách dùng chữ của anh . Xe chứ bộ bò hay trâu gìmà đánh.Chưa đi, còn đứng đó cười mỉa hả ? Lề mề, chậm chạp qúa đi thôi.Lại bị mắng . Tử Ân tắt hẳn nụ cười . Có lẽ phải giải thích cho Vĩnh Cơ rõ . Đểanh cứ hiểu lầm, tưởng cô là người phục vụ .Mắng được, mắng hoài.Vali của tôi đâu ? Vừa mở miệng, chưa kịp nói Tử Ân đã bị Vĩnh Cơ cắt ngang:- Cẩn thận coi ch ...

Tài liệu được xem nhiều: