Danh mục

Giấc Ngủ Trưa

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 133.22 KB      Lượt xem: 18      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Orlando, thành phố du lịch thuộc tiểu bang Florida, có nắng ấm hầu như quanh năm. Chẳng bù cho nơi Huy ở tuyết phủ cả bốn mùa. Nghe người ta nói khí hậu Florida tốt đẹp nên Huy tò mò thử đến một lần xem sao. Và anh đã quyết định chọn nơi đây cho lần nghỉ thường niên năm nay. Chẳng cần phải đợi đến mùa hè, anh lên đường vào dịp Tết nguyên đán. Đến đây giữa mùa xuân có nắng ấm, có hoa vàng như ở quê anh. Huy thấy lòng rộn ràng xao xuyến như có...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giấc Ngủ Trưavietmessenger.com Đào Quang Vinh Giấc Ngủ TrưaOrlando, thành phố du lịch thuộc tiểu bang Florida, có nắng ấm hầu như quanh năm. Chẳngbù cho nơi Huy ở tuyết phủ cả bốn mùa. Nghe người ta nói khí hậu Florida tốt đẹp nên Huytò mò thử đến một lần xem sao. Và anh đã quyết định chọn nơi đây cho lần nghỉ thườngniên năm nay. Chẳng cần phải đợi đến mùa hè, anh lên đường vào dịp Tết nguyên đán. Đếnđây giữa mùa xuân có nắng ấm, có hoa vàng như ở quê anh. Huy thấy lòng rộn ràng xaoxuyến như có sức sống mới lạ đang len vào thân thể, anh hân hoan chào đón mùa xuân mớitrong lòng.Tình cờ nhìn thấy tấm Post Card bầy bán trong khu du lịch gần Disney Land. Cái tấm ảnhvừa mua, hình ngôi chùa trông thật đồ sộ. Thành phố du lịch này mà có được một ngôi chùaViệt Nam to lớn như thế kể cũng là một kỳ công. Cầm tấm bản đồ của thành phố lạ trên tay,Huy dò dẫm đi tìm đường. Với bầu không khí trong sạch mát lành, con đường xa lạ đã dẫnHuy tới ngôi chùa. Huy ghé thăm cũng chỉ vì tọc mạch. Cái mầu áo vàng tươi sáng của vị sưgià và hình ảnh mái chùa cong bốn góc đã đập vào mắt và lôi kéo anh về đây, để bây giờyên lặng ngồi nghe tiếng mõ gõ đều đều trong buổi lễ đúng vào giờ ngọ. Huy kiếm một chỗngồi thật khiêm nhượng nơi góc phòng trong chánh điện rộng lớn. Bức tường đằng sau vôtình đã là điểm dựa lưng lý tưởng, chẳng bù cho mấy ngày lang thang ngoài nắng gió.Chàng thầm nghĩ giờ đây là giây phút thần tiên nhất trong ngày. Huy nhắm mắt lại không đểtĩnh tâm nhưng chỉ vì con mắt của anh quá mỏi với những giờ vừa qua. Cơn nắng củaFlorida đã hành hạ và làm đôi mắt anh cứng lại. Bây giờ trong khung cảnh này, Huy thoảimái để đôi mắt nghỉ ngơi mà tai anh vẫn còn nghe được tiếng tụng kinh đều đều. Dườngnhư tiếng mõ đã mở đường và dẫn dắt những câu tụng bằng tiếng Phạm đang đua nhauùa tới như sóng biển rì rào mời gọi. Trong âm điệu lôi cuốn ấy phút chốc đã đưa anh sangmột thế giới khác biệt. Men theo âm vang trầm bổng, đôi lúc văng vẳng đâu đây, trà trộn lénvào, là những nốt nhạc trần tục của một bản nhạc tình nào đó anh ưa thích, chúng đã vô tưđan vào với tiếng mõ, tiếng chuông từ lúc nào anh không biết.Mùi hương nhang phẳng phất thơm dịu du hồn Huy chơi vơi, chàng hé mắt nhìn chungquanh. Gần khu giữa nơi sát bàn thờ chánh điện, Huy thấy một bé gái khoảng ba bốn tuổiđang ngoan ngoãn ngồi cạnh một thiếu phụ. Đầu nó tựa vào lòng mẹ, mắt ngước lên nhìnanh bẽn lẽn. Không hiểu tại sao vô tình Huy dơ tay vẫy. Đứa bé giúc đầu vào lòng mẹ rồi bấtchợt kéo nàng, chỉ tay về phía Huy, bi bô mách câu gì không rõ. Người thiếu phụ đưa mắtvề phía anh. Thoáng nhìn thấy cặp mắt nàng, tim anh đập mạnh, bối rối Huy vội gật đầuchào. Vẫn chắp tay trước ngực và như một phản ứng rất tự nhiên nàng mấp máy đôi môiđáp lại mô Phật. Với dáng dấp ấy, Huy thấy như có một liên hệ nào thật gần. Khuôn mặttrái soan và đôi mắt to đen láy, bờ môi mộng đỏ nổi bật trên làn da trắng mịn. Người thiếuphụ vẫn ngồi đó nghiêm trang, mái tóc đen dài buông xỏa che khuất một nửa khuôn mặt liêutrai. Miên man suy nghĩ, Huy nhận thấy đôi mắt ấy thật quen. Rồi bỗng, anh nhớ đến con béhàng xóm ngày xưa. Thoáng chốc trong cảnh tự tạo, đã đưa Huy về với ngày tháng cũ. Dĩvãng dồn dập trở về, lập lòe ẩn hiện như một bức tranh lập thể hòa trộn mầu sắc không theomột lề lối nào nhất định. Thôi đúng là Lan rồi! Lan của những ngày tháng cũ. Đứa con gáimảnh khảnh với bước chân chim vô tư thánh thót nhảy từ ô này sang ô khác. Cái trò chơinhẩy lò cò mà nó nhất định bắt Huy phải tập. Hình ảnh ấy đã in đậm trong Huy và từ đó anhvẫn hãnh diện coi như một kỷ niệm, ngày lạc bước vào con đường tình thô sơ, ở cái tuổi ấuthơ non dại miệng còn đầy hơi sữa. Lớn lên theo tháng ngày và cứ mỗi lần bắt gặp đôi mắtđẹp nào là anh lại hình dung đến con bé Lan ngày xưa. Con bé thò lò mũi xanh hàng xóm ởcái đường Duy Tân gần trường Luật. Huy vẫn nhớ cái hàng dậu xanh cao ngang tầm lớncủa anh và cái tổ chim nhỏ trong bụi dậm. Chính cái tổ chim quái ác ấy đã làm anh và nógiận nhau để rồi chẳng bao giờ còn nhìn thấy nhau nữa. Đúng lúc mà nỗi giận hờn vừa kếttụ chưa kịp tan thì chuyến xe năm nào đã đưa con bé xa thành phố Saigon trong mùa di tản.Cái con chim non còn đỏ hỏn với đôi mắt chưa mở hết, mềm mại làn da non hồng nhănnheo, nằm trong tổ kín đáo giữa hàng rào, chiùnh là cái nguyên nhân của sự giận hờn.Ngày ấy Huy đã đem con chim vô tội nhốt vào cái lồng đan vội bằng những que tre, lấy từchiếc đèn trung thu cũ. Con bé đã giận anh vì đã ăn cắp của trời. Nó đã cáu và trong giọngnói phụng phịu, nước mắt chảy xuống gần tới mũi, nhìn anh mặt đăm đăm biết thế tao đãkhông chỉ cho mày biết cái tổ chim ấy đâu. Lâu lắm Huy mới nghe lại được chữ mày tao,chắc Lan nó giận anh ghê lắm.Ngày nó lên đường Huy đã nhìn theo mà ân hận nhớ đến những lần anh trêu Lan. Huy thầmnghĩ chắc nó vẫn còn giận anh về chuyện đã ăn cắp cái tổ chim non trong bụi. Nhưng không,khi Lan ...

Tài liệu được xem nhiều: