Mòi ngước đôi mắt long lanh nhìn người yêu, giọng cô êm dịu như tiếng sóng dập dìu dang vỗ nhẹ vào bờ cát: - Sắp đến ngày hai tư đấy anh nhỉ. Mà sao em thấy hồi hộp quá. Ngày ấy sẽ là một ngày tuyệt vời của chúng ta, cả một đời có một ngày mà lại. à, hôm đó em định mặc áo màu gì nhỉ? áo màu xanh nước biển phải không? Phải rồi, cái màu ấy gợi nhiều kỷ niệm lắm... Nhụ nói, giọng anh bồi hồi. Hai người ngồi đã lâu trên bãi cát...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giữa Ðêm Thành Hônvietmessenger.com Nguyễn Văn Ðệ Giữa Ðêm Thành HônMòi ngước đôi mắt long lanh nhìn người yêu, giọng cô êm dịu như tiếng sóng dập dìu dangvỗ nhẹ vào bờ cát:- Sắp đến ngày hai tư đấy anh nhỉ. Mà sao em thấy hồi hộp quá. Ngày ấy sẽ là một ngàytuyệt vời của chúng ta, cả một đời có một ngày mà lại. à, hôm đó em định mặc áo màu gìnhỉ? áo màu xanh nước biển phải không? Phải rồi, cái màu ấy gợi nhiều kỷ niệm lắm...Nhụ nói, giọng anh bồi hồi. Hai người ngồi đã lâu trên bãi cát và nhìn ra biển. Đêm mùa hè,trắng sáng, sóng cứ ánh lên như dát bạc. Xa xa, một cánh buồm vừa ló ra giữa rừng khơitrông như một cánh chim đang xoè ra trước đồng cỏ xanh. Cả hai im lặng, họ mải mê theođuổi những ý nghĩ hồn nhiên, đẹp đẽ đang hiện lên trong óc họ, ngày ấy gia đình, họ hàng,bè bạn và cả những người láng giềng sẽ được một ngày vui bốc trời, tất cả sẽ ăn mặc đẹp,sẽ nhảy múa, ca hát. Và Mòi chợt nhớ đến người cha, người đã nhóm lên mồi lửa đầu tiêncho mối tình của hai người... Cách đây gần hai mươi năm, cũng vào một đêm trăng nhưđêm nay, ông Thèn cùng không Trích đi biển khi hai người vợ của hai bạn chài này vừa sinhcon; một trai, một gái. Giữa đường khơi, họ bắt gặp một đôi sam đang quấn quýt nhau bênmạn thuyền. ÔngThèn bảo ông Trích:- Theo bác đây là điềm gì?Ông Trích ngừng tay chèo, vê vê hàng râu ráp nước mặn:- Có lẽ điềm báo con trai tôi sau này sẽ thành duyên với con gái ông rồi đây.Ông Thèn xúc động:- Cầu trời cho hai đứa sau này lớn lên sẽ yêu nhau như đôi sam kia.- Và sẽ vun đắp cho chúng nhé - Ông Trích nói.- Xin hứa.Sóng xô vào mạn thuyền họ, con thuyền nghiêng ngả, nhưng hai tay thô tháp cứ nắm chặtnhau mãi.ở cái vùng biển huyện Hà này, làng Ngư Thương đánh cá truyền đời. Mỗi người dân ở đâythường tự hào rằng mình ra đời đã gặp biển, họ sống phóng khoáng và thẳng thắn. Nhữnglời nói của họ dứt khoát và quyết liệt như mái chèo sóng, nhất là những khi thề ước. Nhưngngày ấy cũng đã lâu lắm rồi. Ông Thèn qua đời, giữa một chuyến đi biển. Nhưng thật maycho những người còn sống, đôi trẻ lớn lên đã yêu nhau, rất yêu. Họ sắp làm đám cưới.Mòi lại ngước nhìn người bạn đời tương lai, thỏ thẻ:- Đêm trước lễ thành hôn của chúng ta, anh sẽ tặng em quả gì nào?Nhụ cười hồn nhiên:- Em muốn quả gì anh cũng thực hiện, dẫu sao anh phải lên trời hái ngôi sao long lanh kia...Cả hai nhìn lên bầu trời ngát xanh trăng sao. Nhưng cả hai đều theo đuổi những ý nghĩmãnh liệt. Một lát Mòi nói:- Em chỉ muốn anh giết chết con mập trắng hung hãn. Con quỷ biển ấy đã giết bố em vànhững người ngư dân khác ấy.- Được. Anh sẽ làm việc đó - Giọng Nhụ kiên quyết. Mòi cầm tay người yêu:- Em biết. Chỉ có anh mới làm được việc đó, chỉ có tình yêu của chúng ta mới thôi thúc anhlàm nổi việc đó.Làng Ngư Thương có bao nhiêu tuổi là bấy nhiêu cuộc kén rể long trọng. Nǎm ấy ông muốnlấy một cô gái xinh tươi. Nhà gái thách cưới bằng một đôi cá dưa như hai cây thuồng luồng.Ông đã lặn xuống đáy biển ngoắc những lưỡi câu bằng đồng vào đôi cá dưa đang nằmtrong hố bùn rồi lôi chúng lên mặt biển. Khi leo lên sạp thuyền, ông đã gõ dùi vào sạp thuyền,tiếng gõ theo tâm lan vọng vào bờ. Trong bờ pháo nổ. Đó cũng là tiếng pháo mừng đámcưới của ông. Bây giờ con trai ông lại đứng trước một thử thách tương tự, nhưng gay go vàác liệt hơn nhiều. Rót bát rượu đưa cho con trai, ông Trích bảo:- Phải xứng đáng là chàng trai cừ khôi của biển cả con trai ạ.Sáng hôm đó Nhụ chuẩn bị lên thuyền để ra khơi. Dân làng Ngư Thương tiễn Nhụ như tiễnngười anh hùng ra trận. Bao nhiêu khuôn mặt hồi hộp, bao nhiêu nỗi lo phấp phỏng, dồnnén. Mọi người đều thầm cầu mong anh thành công. Nhưng những gã trai làng từng theođuổi Mòi lại tỏ ra hớn hở cả. Họ tụ nhau ở bãi cát, có kể rỉ tai Nhụ, lúc Nhụ đi qua.- Gắng mà bắt sống mấy con mập, vi của nó bây giờ là xuất khẩu, đắt giá lắm, thừa sức làmmột đám cưới to.Rồi họ liếc nhau mỉm cười. Nhưng Nhụ dường như không để ý đến họ. Anh đã nhổ neo, conthuyền lướt nhẹ trên sóng. Sau lưng anh, tiếng vỗ tay vang khắp bờ biển.Đó là một ngày mùa hè đầy nắng. Từ mờ sáng, khi mặt trời đỏ rực vừa nhô lên khỏi ngấnnước biển xanh thẳm, không gian đã lan toả một ánh sáng lung linh.ánh sáng làm cho đại dương đang từ tím biếc bỗng bừng lên như có dát bạc. Trên bầu trời,những đám mây xốp trôi bồng bềnh, những đám mây như bông ấy đùa nổi trên ngọn sóng.Xa xa, một đàn chim hải âu vừa xuất hiện, những cánh chim như những chiếc lá bay lả tảtrong màu xanh của trời và biển.Con thuyền của Nhụ vẫn băng ra khơi. Làng mạc, rừng phi lao lùi dần sau lưng Nhụ. Ngườitrai làng Ngư Thương nắm chặt tay lái. Sóng vỗ vào mạn thuyền dạt dào,ăm ắp. Tiếng sóngnghe như tiếng reo hò vang vọng khích lệ anh, làm cho mũi thuyền anh lao nhanh trướctrùng dương vô tận.Trưa. Nắng giội xuống mặt biển, nắng gay gắt như trời sắp có bão. Gió tây thổi nhẹ, khôngkhí oi bức. Những đàn cá lượn lững lờ trong lòng ...