Danh mục

Hai nén hương thề P3

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 234.30 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 10,000 VND Tải xuống file đầy đủ (17 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trước khi ra khỏi nhà trọ, Lê Thanh còn nghe lão già cụt chân nhắc lại:- Cậu hãy nhìn cái chân chỉ còn một cọng như cái chân tôi đây để mà tính con đường tương lai của mình. Nên nhớ nắm lòng đều này: “Không ai được cái gì vô điều kiện từ mẹ rừng cả. Mà vàng, trầm đều là sản phẩm của rừng không thể tự tiện lấy đi mà được yên lành hòan toàn đâu…”. Đi đã xa trên con đường rừng rồi mà Thanh vẫn còn nghe vang vọng trong đầu câu nói ấy. Anh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hai nén hương thề P3Tác giả: Người Khăn Trắng HAI NÉN HƯƠNG THỀ TRẦM HƯƠNG Phần 3 T rước khi ra khỏi nhà trọ, Lê Thanh còn nghe lão già cụt chân nhắc lại: - Cậu hãy nhìn cái chân chỉ còn một cọng như cái chân tôi đây để mà tínhcon đường tương lai của mình. Nên nhớ nắm lòng đều này: “Không ai được cáigì vô điều kiện từ mẹ rừng cả. Mà vàng, trầm đều là sản phẩm của rừng khôngthể tự tiện lấy đi mà được yên lành hòan toàn đâu…”. Đi đã xa trên con đường rừng rồi mà Thanh vẫn còn nghe vang vọngtrong đầu câu nói ấy. Anh còn nhớ như in chuyện về cái chân bị mất của lão già.Chính một lần đi lấy trầm hương ở cánh rừng này lão đã bị hổ vồ và may mắnthoát được sau khi mất một chân trong miệng hổ đói, nhờ đã nhanh trí dùng condao trên tay mình chặt đứt cẳng chân con hổ đang ngoạm. Đâu phải ai tìm được trầm đều phải hy sinh thân thể. Đã có khối ngườilàm giàu nhờ tìm được kỳ nam, trầm hương. Họ có sao đâu ngoài sự giàu sangvà đổi đời? Vả lại, với Thanh chuyện tìm trầm để làm giàu không phải là mục đíchchính. Mà quan trọng hơn của anh là thực hiện lời nguyền của người cha quá cố.Trước khi nhắm mắt, ông đã gọi Lê Thanh đến bên và dặn chỉ một mình anhnghe thôi: “ Con phải nhớ, cả đời ba đã tiêu tốn bao công sức chỉ cho mỗi mụcđích là tìm cho ra một miếng trầm mà như lời ông nội con miêu tả lại, ông nộicon đã để vuột mất nó chỉ trong nháy mắt chỉ vì một mỹ nhân xuất hiện bất ngờkhi ông con vừa tìm thấy trầm! Chính ba cũng vậy, sau hơn ba tháng canhchừng gian khổ, ba sắp lấy được nó thì cũng bỗng bị hoa mắt ngã té từ trên câyxuống gộp đá sâu, may mà không chết, chỉ bị hôn mê và sau đó bị bại liệt luôn,không còn khả năng trở lại rừng nữa... Nhưng ba quyết phải thành công. Đời balàm chưa được thì tới phiên con. Con phải hứa với ba, phải tiếp tục con đườngcủa ba, nếu không thì ba sẽ mãi mãi làm oan hồn, không thể siêu thoát...”. Lê Thanh lao vào cái nghiệp đi tìm trầm không phải vì để làm giàu, mà vìchính lời ước nguyện của cha. Vả lại, chẳng biết phải do ám ảnh lời ước nguyệnhay nguyên do nào khác, mà những lúc gần đây Thanh lại nghe niềm đam mê đitìm trầm trong người cháy bỏng lên hơn bao giờ hết. Anh đã thề với lòng rằngphải tìm cho bằng được trầm hương mà không phải đánh đổi bất cứ thứ gì! Soát lại túi thức ăn mang theo, Thanh khá yên tâm, bởi với lượng thức ănnày một mình anh thừa khả năng sống hơn một tuần giữa rừng. Cũng giống nhưlần trước, Lê Thanh không cần sự trợ giúp của ai, sẽ một mình lặng lẽ tìm kiếmvà nhận mọi nguy hiểm chỉ với đôi tay và ý chí của mình. Anh nhớ lời cha anhđã nói lúc ông còn làm nghề đi rừng: “Tìm trầm hương là thử thách cái cơwww.vuilen.com 34Tác giả: Người Khăn Trắng HAI NÉN HƯƠNG THỀduyên của mỗi người. Vậy đi tìm trầm thì tốt nhất là đi một mình. Có duyên thìvận may sẽ tới...”. Đã sống qua một tuần trong chốn thâm u này mà cơ may chưa tới, nênhôm nay bắt đầu tuần thứ hai Thanh có vẻ tự tinh hơn, anh vừa tìm chỗ mắcvõng nghỉ chân vừa lâm râm khấn vái vong hồn cha: “Con sẽ thực hiện đượcước nguyện của cha, cha yên tâm đi. Trước sau gì con cũng thành công!”. Những lời khấn vái như thế này đồng thời là những lời tự động viên củaThanh. Anh luôn muốn làm như vậy mỗi khi mệt mỏi, chán nản... - Chào người anh em trẻ! Câu chào của ai đó làm cho Lê Thanh giật mình quay lại. Một lão giàngười thượng quẩy chiếc gùy trên lưng, đang đi từ một con đường nhỏ băng ra.Họ chẳng quen nhau, nhưng thường người đi hay chào hỏi nhau nếu bất chợtgặp nhau giữa rừng. - Dạ, chào già... ông cũng đi săn? Ông lão cười nhe ra hai cái răng còn lại chổng trơ trên hàng nướu thâmxì: - Anh trẻ đi săn gì? Có giống già đi tìm con tra trả hay không? (Thanh đã có nghe về con chim gọi là tra trả này, nó là loài chim chuyênbám theo các loại thú dữ như cọp, beo để kêu lên mỗi khi loài ác thú xuất hiện.Người đi rừng thường bảo loài chim đó giống như loài chim báo bão ngoài biểnkhơi. Nó là loài cứu tinh của con người!) Anh hỏi thăm: - Rừng này có ông hổ nào có loài chim đó? Lão già vẻ sợ hãi: - Đây là hang ổ của chúng, sao lại không có! Mà sao anh trẻ đi một mìnhvà không mang theo cái cây bùm bùm? Biết ông già hỏi đến súng, Thanh cười đáp: - Cháu không đi tìm ông hổ thì đem súng theo làm gì già ơi! Hổ sẽ khônghại người khi người không tìm đến chúng phải không? Lão già thượng rùn vai: - Người ta nói vậy, chớ ở đây người đi rẩy, lên nương bị “ông” hạ hoài.Phải nói là không có ý săn hổ, nhưng có tiền kiếp thâm thù với hổ, thì cũng bị“ông” sát khi gặp mặt. - Vậy già đi tìm chim tra trả để làm gì? - À, già tìm cho Thần Hương. Thần ra lệnh đi tìm, bảo chim mau về đây,mang ông hổ cùng về, để giúp thần đuổi bọn xấu đi!www.vuilen.com 35Tác giả: Người Khăn Trắng HAI NÉN HƯƠNG THỀ Lê Thanh ngạc nhiên: - Thần Hương là ai? Có phải là Thần Trầm hay không? Nghe Thanh nói, già thượng hoảng hốt: - Đừng nói tên đó ra! - Tên nào? Lão hạ thấp giọng như sợ có người nghe: - Ở đây không ai gọi là trầm hương cả, mà phải gọi là Thần Hương! Lê Thanh càng tò mò thêm: - Sao lại có Thần Hương? Thấy anh chàng quá lờ mờ, già thượng phải nói rõ hơn: - Lâu nay nhiều người đổ xô về đi tìm trầm, họ tận dụng chặt phá khôngchừa cây già đến cây con. Chỉ có những có những loài trầm hóa kiếp rồi mớithoát nạn, nhưng các vị ấy đã nổi giận! Chạm vào đúng mục đích của mình, Thanh hỏi tới: - Sao lại gọi là trầm đã hóa kiếp? - Thì… trầm đã hiển linh, đã không còn là trầ ...

Tài liệu được xem nhiều: