Tớ chào ấy ạ", "Cầu vồng không màu", "Hạnh phúc màu đen"... Tuấn đã xuất hiện trong cuộc sống của Trinh như thế. - Tớ chào ấy ạ! - Hả? - Hihi - Ơ, “ấy” nào đấy? - Tớ ạ, hì. - Ơ… Nếu có thể quay ngược trở lại 6 tháng trước, chỉ giây phút đó thôi, Trinh ước rằng, mà không, nói đúng hơn, là MUỐN rằng: sẽ lơ bằng được cái câu chào từ số máy lạ kia đi, không reply, không quan tâm, không tò mò lạ lẫm và cũng không hào hứng khấp khởi......
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hạnh phúc có màu đenHạnh phúc có màu đenTớ chào ấy ạ, Cầu vồng không màu, Hạnh phúc màu đen... Tuấn đãxuất hiện trong cuộc sống của Trinh như thế.- Tớ chào ấy ạ!- Hả?- Hihi- Ơ, “ấy” nào đấy?- Tớ ạ, hì.- Ơ…Nếu có thể quay ngược trở lại 6 tháng trước, chỉ giây phút đó thôi, Trinh ước rằng,mà không, nói đúng hơn, là MUỐN rằng: sẽ lơ bằng được cái câu chào từ số máylạ kia đi, không reply, không quan tâm, không tò mò lạ lẫm và cũng không hàohứng khấp khởi... ***Đoàn Trần Thục Trinh - 20 tuổi, sinh viên một trường đại học thuộc hàng top, dángngười thanh cao, nước da trắng mịn, khuôn mặt bầu bĩnh đầy đặn, đặc biệt là ánhmắt trong veo sáng ngời rất khéo kết hợp với nét ửng hồng thanh tú luôn hiện diệntrên đôi môi căng mọng. Thích hoa hướng dương, yêu vẻ rực rỡ đa sắc của cầuvồng và say cái không gian tĩnh tại lấp dưới những góc trà đạo phố sâu trầm mặctới mức mê mẩn. Là người hướng nội, tự tin, thân thiện và khá đáng yêu. Có thểnói Trinh sở hữu một lý lịch sáng choang và đáng mơ ước cho những chàng traihay cả những cô gái. Tuy luôn được đánh giá tương đối hoàn hảo nhưng Trinh lạicó yếu điểm duy nhất: Tình cảm. Trinh chưa từng có quan-hệ-tình-cảm-trên-mức-bình-thường với bất kì một chàng trai nào và luôn tự nhủ lòng mình: sẽ chỉ yêu saukhi tốt nghiệp đại học, nhận bằng cao học và có một công ăn việc làm ổn định. Đểchắc chắn tuyệt đối, gần 2 năm trước, tức cuối lớp 12, một bản giao ước “mực đỏmực xanh” rõ ràng (có cả đóng dấu và người làm chứng) đã được ra đời giữa ThụcTrinh và Hồng Giang – “best friend forever” của Trinh - với điều kiện nếu vi phạmthì sẽ phải khao 1 bữa BBQ no nê, 1 buổi xem phim đã mắt và đương nhiên,khuyến mại thêm 2 bịch bỏng ngô to đùng đoàng - thứ mà cả Trinh và Giang đềuvô cùng thích.Giờ đã là sinh viên đại học năm thứ 2, dù đôi lúc bị bạn bè trêu đùa “chưa mộtmảnh tình vắt vai” nhưng Trinh luôn tự hào và lấy làm sung sướng vì mình vẫnđang vững vàng chạm tới chiến thắng. Thỉnh thoảng Giang cũng dò la hỏi xem cóphải Trinh cố tình giấu giếm không nhưng sau bao lần, cô nàng đều ngán ngẩmthất vọng với câu trả lời: “Mày cứ chuẩn bị tinh thần thết đãi tao đi là vừa. Conhâm, nếu có người yêu thật, tao sẽ thông báo cho mày đầu tiên”. Và như thế ,Giang- chấp nhận mình là một người hâm, dù tất nhiên - chẳng mong muốn gì.Thế nhưng…- Đang có “Tooth fairy” hay lắm mày ơi. Chiều thứ 5 ok không? 5h30, Mega nhé:D- À phim này mấy hôm trước ông anh họ tao quảng cáo rồi, cũng được đấy.Nhưng tao đang hết tiền, hay để tháng sau, hic.- Trước sau gì nữa, đến tháng sau thì phim cũng hết mà tinh thần cũng hết. Đi đi,tiền nong… không lo!- Ơ thế hóa ra tao có người tình nguyện bao hả?- Ừ thì… coi như là vậy đi. Nhớ đấy, 5h30, chiều thứ 5!Chiều thứ 5 nhẹ nhàng se lạnh. Đã bắt đầu vào thu và không khí trở nên trong lànhmát mẻ. Trinh khoác một chiếc cardigan thiên thanh, đi đôi giày van khỏe khoắn,đeo cái ba lô cầu vồng không thể nổi bật hơn và tô chút lip-ice cam pha lê. TrôngTrinh thật tươi tắn và trẻ trung. 5h45, Giang hớt hải có mặt trước sảnh rạp, laonhanh tới chỗ Trinh - đang hì hụi khó nhọc cầm vé xem phim và 2 bịch bỏng ngô(to đùng đoàng) :- Sorry mày, tắc đường nên tao đến muộn… ôi, những 15 phút, huhu.- Còn không mau giúp tao cầm lấy vé với bỏng đi. Nhanh nào, còn 5 phút.Giang đang tròn mắt ngạc nhiên bởi cái thái độ hiền hòa dễ chịu hơn mức thườngcủa cô bạn thân thì đã bị Trinh dúi vào tay tấm vé cùng bịch bỏng ngô, chưa kể đếnlà cái tay còn lại của Trinh - vừa được nghỉ ngơi 5 giây - đã vội vã lôi Giang vàophòng chiếu phim.…7h30ph, Trinh và Giang hoan hỉ bước ra từ phòng chiếu, 2 khuôn mặt để lộ rõ niềmvui vì lâu rồi mới cùng nhau xem một bộ phim thật hay và hài hước.- Còn sớm, hay tao với mày đi ăn gì đó đi. Tối nay bố mẹ tao đi ăn cưới, anh taocũng đi liên hoan với công ty rồi. Ăn một mình tao chả có cảm hứng.- Ơ hay, đã bảo hết tiền mà.- Ơ hay, đã bảo tiền nong… không lo mà.- Ồ, tao chính thức không lo rồi. Ha ha. Ok, chúng ta sẽ ăn gì ? Vui quá!- BBQ! 1 truyền thống, 1 cay, 1 khoai chiên, 2 pepsi. Như cũ, ổn không?- Tuyệt vời!!!!!Giang nhảy cẫng lên và mạnh dạn véo một cái rõ đau vào má Trinh. Cô nàngkhông ngờ trong lúc vấn đề tài chính của mình đang khủng hoảng nghiêm trọngthì có một ngày được trọn vẹn tới mức… trọn gói như vậy. Thực tế thì Giang vàTrinh cũng rất hay đi chơi vừa xem phim vừa ăn uống thế này, nhưng từ đầu nămthứ hai tới giờ, do khác trường cộng thêm cái lịch học chồng chéo, cả tháng may ramới có hai ba lần gặp nhau lâu lâu một chút nên quả thực là Giang đang vui sướngkhôn xiết.- Khoan! Giang khựng lại, quay ngoắt sang phía Trinh và đăm đăm một cái nhìnđầy dò xét.- Giật mình. Đừng nói với tao là mày không muốn đi nhé…- Xem phim , bỏng ngô to đùng, lại còn BBQ. Free, muộn 15 phút không hề ý kiến.Mày…- Nói tiếp đi. Lúc này 2 má Trinh đã bắt đầu đ ...