![Phân tích tư tưởng của nhân dân qua đoạn thơ: Những người vợ nhớ chồng… Những cuộc đời đã hóa sông núi ta trong Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm](https://timtailieu.net/upload/document/136415/phan-tich-tu-tuong-cua-nhan-dan-qua-doan-tho-039-039-nhung-nguoi-vo-nho-chong-nhung-cuoc-doi-da-hoa-song-nui-ta-039-039-trong-dat-nuoc-cua-nguyen-khoa-136415.jpg)
Hành trình đến với hạnh phúc của cô Tấm - Truyện Tấm cám
Số trang: 5
Loại file: pdf
Dung lượng: 120.10 KB
Lượt xem: 14
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tham khảo tài liệu hành trình đến với hạnh phúc của cô tấm - truyện tấm cám, tài liệu phổ thông, ôn thi đh-cđ phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hành trình đến với hạnh phúc của cô Tấm - Truyện Tấm cám Hành trình đến với hạnh phúc của cô Tấm - Truyện Tấm cám Tấm Cám là một trong những truyện cổ tích thần kỳ tiêu biểu nhất trong khotàng văn học dân gian của dân tộc Việt Nam. Qua cốt truyện về cô Tấm côi cút bị dìghẻ và đứa em Cám cùng cha khác mẹ hành hạ tủi cực nhưng kết thúc lại có hạnhphúc, những sung sướng nhất định, các nghệ nhân dân gian phản ánh cuộc sống chiếnđấu dai dẳng, gian nan và không cân sức giữa người lao động nghèo khổ và lực lượngthống trị. Họ chiến đấu với niềm tin sẽ chiến thắng cả một thế lực đen tối trong xã hộiphong kiến ngày xưa. Mâu thuẫn giữa mẹ con Tấm Cám không chỉ bó hẹp trongkhuôn khổ gia đình mà còn là xung đột kịch liệt giữa cái thiện và cái ác. Mâu thuẫn này không chỉ diễn ra trong khoảng thời gian cố định mà nó đãngấm ngầm nảy sinh ngay từ lúc dì ghẻ thay quyền người mẹ yểu mệnh đáng thươngcủa Tấm. Cô bé mồ côi tội nghiệp vấp phải cái quy luật nghiệt ngã nghìn đời: “Mấyđời bánh đúc có xương Mấy đời mẹ ghẻ có thương con chồng” Cảnh người cùng cực và cô thế nhất trong cái xã hội vốn đầy rẫy trái khoángđẩy em bé gái nhỏ vào thế chông chênh, bơ vơ ngay từ bước đi chập chững đầu tiêntrên con đường đời khúc khuỷu. Tấm là nạn nhân của chế độ phụ quyền: khi mà bốmẹ đã qua đời cả thì mọi quyền hành đều thuộc về tay dì ghẻ. Suy cho cùng thì giađình chính là nguồi gốc của mọi khổ đau bủa vây lấy đời Tấm, gia đình không là máiấm! Vừa là phận gái, vừa mồ côi, vừa chịu thế con riêng của chồng nên cái tủi nhụccủa Tấm càng chất chồng lên cao. Biết thân biệt phận, nhân vật hiền lành nhẫn nhụccủa chúng ta luôn chăm lo làm việc, sẵn sang “quần quật nửa ngày trời, mải miết hớtđầy giỏ tôm tép” chỉ để mong ước có được cái yếm đỏ, ước được sự cần thiết tối thiểuvà chính đáng của cô bé. Thế mà ngay cả cái niềm vui con con của tuổi thơ bỗng chốccũng trống hoác hệt như giỏ tép Cám đã tráo trở cướp công vậy. Người ta đã lấy đicông lao của mình để mà hưởng phần, Tấm biết nhưng biết làm gì hơn ngoài việc ngồiôm mặt khóc tức tưởi? Tấm buộc phải tự thu hẹp ước mơ của mình lại trước khi bàntay nhuốc nhơ kia bóp ngẹn lấy nó. Một con cá bống nhỏ sống sót y hệt như một đámthan hồng còn sót trong tro nguội nhưng vẫn còn đủ hơi ấm để sưởi ấm niềm tin. “Cáibống là cái bống bình, Thổi cơm nấu nước một mình mồ hôi”. “… Cái bống là cái bống bang, Ăn cơm bằng sàng, uống nước bằng tay”. Thân bống và thân Tấm có chung nỗi bất hạnh mà chỉ Tấm và bống mới đồngcảm với nhau được. Câu hát gọi bống ăn còn là cả lời chân tình đối với người bạn duynhất thuở ấu thơ: “Bống bống bang bang, Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta, Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người”. Một hạt cơm thừa từ bữa ăn ngon lành của mẹ con Cám thì vẫn là “cơm vàng,cơm bạc”, vẫn là mồ hôi nước mắt của con người luôn nâng niu mọi thứ xung quanhmình. Giết chết cá bống nào đâu chỉ đơn giản là để đáp ứng khẩu vị của bọn giàusang? Chúng giết bống cốt là để dập tắt niềm hy vọng vốn đã vô cùng hiếm hoi củaTấm. Hòn máu đỏ đọng lại mãi không tan là hiện thân của tội ác không thể dung tha,là vết tích để lại cái chết oan tàn nhẫn. Và rồi Tấm cũng chỉ biết “bưng mặt mà khócòa lên”, khóc căm hận và phẫn nộ nhưng vẫn không làm gì được. Một lần nữa nhờ đếnBụt, nhờ đến ông lão hiền lành, tốt bụng đã được dân gian hóa từ hình tượng ĐứcPhật, luôn xuất hiện trợ giúp Tấm trên con đường đến hạnh phúc, Tấm lại tự nhennhóm ánh sang lẻ loi của niềm tin từ trong đống tro tàn. Thứ ánh sang đó cho dù Tấmmang cả tâm hồn mình ra để cha chở nhưng vẫn không cản nổi sự đày đọa của mẹ conCám chủ ý giáng mạnh vào thân xác nhỏ bé của cô gái khát khao một lần được đi hộixuân. Bọn chúng trắng trợn trộn thóc với gạo nhằm dập tắt niềm vui được gia cảm vớiđời của Tấm. Và Tấm lại khóc ấm ức làm người ta thiết nghĩ nhân vật Tấm quá bịđộng, chị khóc từ đầu đến cuối chờ Bụt giúp. Ngay cả chi tiết nhà vua vô tình lượmđược chiếc giày xinh xẻo Tấm làm rơi cũng quá phụ thuộc vào sự may rủi. Nhưng hãycứ nghĩ lại mà xam, chẳng phải chi tiết Tấm ướm giày vừa như in tượng trưng cho sựđúng đắn và hợp ý lòng mình hay sao? Có lẽ, vô chừng trong thâm tâm Tấm đã sốngcho cái quy luật muôn đời truyền tụng mà cô vẫn hằng ngày đặt niềm tin: “Ở hiền gặplành”. Tấm vẫn phải sống để thấy được điều “lành” sẽ tới vớt mình như thế nào saubao nhiêu năm “ở hiền” như vậy? Và bản tính lương thiện, đôn hậu đã đưa cô gáinghèo lên trên đỉnh cao của danh vọng, lên đến ngôi vị Hoàng hậu cao sang. Trước đókhông lâu mẹ con Cám dè bỉu õng ẹo: “Chuông khánh còn chẳng ăn ai, Nữa là mảnh chĩnh vứt ngoài bờ tre!” Chúng cho rằng Tấm chẳng thể thay đổi được cái trật tự giàu nghèo vốn đãđược định đoạt. thế mới có cớ sự mụ dì ghẻ cũng hăng hái hớn hở ướm giày như cáccô gái trẻ, và khi thất bại chúng sẵn sàng nhúng tay vào bất cứ tội ác ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hành trình đến với hạnh phúc của cô Tấm - Truyện Tấm cám Hành trình đến với hạnh phúc của cô Tấm - Truyện Tấm cám Tấm Cám là một trong những truyện cổ tích thần kỳ tiêu biểu nhất trong khotàng văn học dân gian của dân tộc Việt Nam. Qua cốt truyện về cô Tấm côi cút bị dìghẻ và đứa em Cám cùng cha khác mẹ hành hạ tủi cực nhưng kết thúc lại có hạnhphúc, những sung sướng nhất định, các nghệ nhân dân gian phản ánh cuộc sống chiếnđấu dai dẳng, gian nan và không cân sức giữa người lao động nghèo khổ và lực lượngthống trị. Họ chiến đấu với niềm tin sẽ chiến thắng cả một thế lực đen tối trong xã hộiphong kiến ngày xưa. Mâu thuẫn giữa mẹ con Tấm Cám không chỉ bó hẹp trongkhuôn khổ gia đình mà còn là xung đột kịch liệt giữa cái thiện và cái ác. Mâu thuẫn này không chỉ diễn ra trong khoảng thời gian cố định mà nó đãngấm ngầm nảy sinh ngay từ lúc dì ghẻ thay quyền người mẹ yểu mệnh đáng thươngcủa Tấm. Cô bé mồ côi tội nghiệp vấp phải cái quy luật nghiệt ngã nghìn đời: “Mấyđời bánh đúc có xương Mấy đời mẹ ghẻ có thương con chồng” Cảnh người cùng cực và cô thế nhất trong cái xã hội vốn đầy rẫy trái khoángđẩy em bé gái nhỏ vào thế chông chênh, bơ vơ ngay từ bước đi chập chững đầu tiêntrên con đường đời khúc khuỷu. Tấm là nạn nhân của chế độ phụ quyền: khi mà bốmẹ đã qua đời cả thì mọi quyền hành đều thuộc về tay dì ghẻ. Suy cho cùng thì giađình chính là nguồi gốc của mọi khổ đau bủa vây lấy đời Tấm, gia đình không là máiấm! Vừa là phận gái, vừa mồ côi, vừa chịu thế con riêng của chồng nên cái tủi nhụccủa Tấm càng chất chồng lên cao. Biết thân biệt phận, nhân vật hiền lành nhẫn nhụccủa chúng ta luôn chăm lo làm việc, sẵn sang “quần quật nửa ngày trời, mải miết hớtđầy giỏ tôm tép” chỉ để mong ước có được cái yếm đỏ, ước được sự cần thiết tối thiểuvà chính đáng của cô bé. Thế mà ngay cả cái niềm vui con con của tuổi thơ bỗng chốccũng trống hoác hệt như giỏ tép Cám đã tráo trở cướp công vậy. Người ta đã lấy đicông lao của mình để mà hưởng phần, Tấm biết nhưng biết làm gì hơn ngoài việc ngồiôm mặt khóc tức tưởi? Tấm buộc phải tự thu hẹp ước mơ của mình lại trước khi bàntay nhuốc nhơ kia bóp ngẹn lấy nó. Một con cá bống nhỏ sống sót y hệt như một đámthan hồng còn sót trong tro nguội nhưng vẫn còn đủ hơi ấm để sưởi ấm niềm tin. “Cáibống là cái bống bình, Thổi cơm nấu nước một mình mồ hôi”. “… Cái bống là cái bống bang, Ăn cơm bằng sàng, uống nước bằng tay”. Thân bống và thân Tấm có chung nỗi bất hạnh mà chỉ Tấm và bống mới đồngcảm với nhau được. Câu hát gọi bống ăn còn là cả lời chân tình đối với người bạn duynhất thuở ấu thơ: “Bống bống bang bang, Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta, Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người”. Một hạt cơm thừa từ bữa ăn ngon lành của mẹ con Cám thì vẫn là “cơm vàng,cơm bạc”, vẫn là mồ hôi nước mắt của con người luôn nâng niu mọi thứ xung quanhmình. Giết chết cá bống nào đâu chỉ đơn giản là để đáp ứng khẩu vị của bọn giàusang? Chúng giết bống cốt là để dập tắt niềm hy vọng vốn đã vô cùng hiếm hoi củaTấm. Hòn máu đỏ đọng lại mãi không tan là hiện thân của tội ác không thể dung tha,là vết tích để lại cái chết oan tàn nhẫn. Và rồi Tấm cũng chỉ biết “bưng mặt mà khócòa lên”, khóc căm hận và phẫn nộ nhưng vẫn không làm gì được. Một lần nữa nhờ đếnBụt, nhờ đến ông lão hiền lành, tốt bụng đã được dân gian hóa từ hình tượng ĐứcPhật, luôn xuất hiện trợ giúp Tấm trên con đường đến hạnh phúc, Tấm lại tự nhennhóm ánh sang lẻ loi của niềm tin từ trong đống tro tàn. Thứ ánh sang đó cho dù Tấmmang cả tâm hồn mình ra để cha chở nhưng vẫn không cản nổi sự đày đọa của mẹ conCám chủ ý giáng mạnh vào thân xác nhỏ bé của cô gái khát khao một lần được đi hộixuân. Bọn chúng trắng trợn trộn thóc với gạo nhằm dập tắt niềm vui được gia cảm vớiđời của Tấm. Và Tấm lại khóc ấm ức làm người ta thiết nghĩ nhân vật Tấm quá bịđộng, chị khóc từ đầu đến cuối chờ Bụt giúp. Ngay cả chi tiết nhà vua vô tình lượmđược chiếc giày xinh xẻo Tấm làm rơi cũng quá phụ thuộc vào sự may rủi. Nhưng hãycứ nghĩ lại mà xam, chẳng phải chi tiết Tấm ướm giày vừa như in tượng trưng cho sựđúng đắn và hợp ý lòng mình hay sao? Có lẽ, vô chừng trong thâm tâm Tấm đã sốngcho cái quy luật muôn đời truyền tụng mà cô vẫn hằng ngày đặt niềm tin: “Ở hiền gặplành”. Tấm vẫn phải sống để thấy được điều “lành” sẽ tới vớt mình như thế nào saubao nhiêu năm “ở hiền” như vậy? Và bản tính lương thiện, đôn hậu đã đưa cô gáinghèo lên trên đỉnh cao của danh vọng, lên đến ngôi vị Hoàng hậu cao sang. Trước đókhông lâu mẹ con Cám dè bỉu õng ẹo: “Chuông khánh còn chẳng ăn ai, Nữa là mảnh chĩnh vứt ngoài bờ tre!” Chúng cho rằng Tấm chẳng thể thay đổi được cái trật tự giàu nghèo vốn đãđược định đoạt. thế mới có cớ sự mụ dì ghẻ cũng hăng hái hớn hở ướm giày như cáccô gái trẻ, và khi thất bại chúng sẵn sàng nhúng tay vào bất cứ tội ác ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện Tấm cám ngữ văn phổ thông văn mẫu lớp 10 tài liệu lớp 10 ôn thi văn lớp 10 bài giảng văn lớp 10Tài liệu liên quan:
-
Hãy tưởng tượng và trò chuyện với người lính lái xe trong tác phẩm Bài thơ về tiểu đội xe không kính
3 trang 76 0 0 -
Bi kịch của người phụ nữ trong xã hội cũ qua một số tác phẩm văn học trung đại đã học
6 trang 61 0 0 -
Văn mẫu lớp 10: Phân tích truyện Tam đại con gà
9 trang 44 0 0 -
Kiến thức cơ bản bài Mây và sóng - Ta-go
6 trang 39 0 0 -
Văn mẫu lớp 10: Nghị luận về lòng yêu thương con người
7 trang 38 0 0 -
Văn mẫu lớp 10: Phân tích bài thơ Nhàn của Nguyễn Bỉnh Khiêm
27 trang 34 0 0 -
Kết Thúc Có Hậu Truyện Tấm Cám...
4 trang 33 0 0 -
Phân tích bài thơ Đoàn thuyền đánh cá
10 trang 32 0 0 -
Văn mẫu lớp 10: Phân tích Hình tượng Rama trong Ramayana
7 trang 31 0 0 -
Tìm hiểu Một thời đại trong thi ca
7 trang 31 0 0