Danh mục

HẸN BẠN TRÊN ĐỈNH THÀNH CÔNG-PHẦN 5-CHƯƠNG 16

Số trang: 12      Loại file: doc      Dung lượng: 79.00 KB      Lượt xem: 22      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

CHƯƠNG 16: BƯỚC BỐN NUÔI DƯỠNG TRÍ KHÔN Tôi xin nhắc lại ba bước đơn giản trong việc kiểm soát trí khôn của bạn là : Bước một : vừa dậy sớm vừa vỗ tay cho lớn. Bước hai : áp dụng biểu tượng đèn "Tới", cảm "Ấm" và "Strong end". Bước ba : vặn "Con quay hồi chuyển" bằng những câu tích cực "Tôi có thể" Bước bốn : phức tạp hơn nên tôi xin dành trọn chương này và cam đoan với bạn là cũng đáng giá thôi . ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
HẸN BẠN TRÊN ĐỈNH THÀNH CÔNG-PHẦN 5-CHƯƠNG 16 HẸN BẠN TRÊN ĐỈNH THÀNH CÔNG PHẦN NĂM: THÁI ĐỘ CHƯƠNG 16: BƯỚC BỐN NUÔI DƯỠNG TRÍ KHÔN Tôi xin nhắc lại ba bước đơn giản trong việc kiểm soát trí khôn của bạn là : Bước một : vừa dậy sớm vừa vỗ tay cho lớn. Bước hai : áp dụng biểu tượng đèn 'Tới', cảm 'Ấm' và 'Strong end'. Bước ba : vặn 'Con quay hồi chuyển' bằng những câu tích cực 'Tôi có thể' Bước bốn : phức tạp hơn nên tôi xin dành trọn chương này và cam đoan với bạn là cũng đáng giá thôi . ĐÓI BỤNG THÌ ĂN Xin phép hỏi bạn : 'tháng rồi, bạn đã ăn gì chưa ? Cả tuần rồi, hôm qua và hôm nay nữa ?', bạn hơi bối rối trước câu hỏi này thì phải. Dĩ nhiên, tháng rồi, tuần rồi, hôm qua, hôm nay mình phải ăn rồi chứ, thế mà cũng hỏi ! Nhưng bạn có tính mai ăn nữa không? Có chứ ! Nếu vậy, chẳng lẽ đồ bạn ăn hôm nay vô ích hay sao ? Chắc chắn là không rồi, điều đó chỉ có nghĩa là đồ bạn đã ăn hôm nay là dành cho hôm nay thôi. Tôi vẫn thấy khi một người bận đến nỗi bỏ ăn thường hay khoe : 'Bạn biết không, hôm qua mình bận đến nỗi không có giờ mà ăn trưa nữa đấy'. Rồi họ cứ khoe tới khoe lui hoài. Đối với họ, bỏ một bữa cơm quan trọng lắm nên họ muốn người khác cũng phải ý thức được sự 'hy sinh' của mình. Giả sử bạn hỏi người đó về sự đói khát tinh thần, xem lần họ chủ động, lập chương trình sống, bồi dưỡng trí khôn mình cách đây bao lâu, bạn đoán họ sẽ trả lời ra sao ? Câu trả lời đó rất quan trọng bạn ạ, vì tinh thần bạn cũng đói khát y hệt thân xác đấy. TINH THẦN ĐÓI, BẠN LÀM GÌ Con người thật tức cười. Tôi chưa thấy ai đói đến hỏi mình : 'Tôi sắp chết đói rồi mà chẳng biết làm gì nữa cả, ông khuyên giúp tôi với !'. Mà thường thì khi thấy đói, người ta sẽ tự động giải quyết bằng cách ăn. Từ cổ xuống chân, rất ít người đáng giá trên 100 đô la một tuần lắm. Còn từ cổ trở lên thì thật là ai cũng vô giá cả. Ấy vậy mà chúng ta làm gì nhỉ ? Chúng ta nhồi nhét cho cái phần đáng giá ấy ăn mỗi ngày, còn cái phần vô giá, có khả năng kiếm tiền và hạnh phúc vô hạn, là trí khôn thì ta cho nó ăn được mấy lần ? Đa số chúng ta chỉ thỉnh thoảng mới cho ăn một lần vào những lúc tùy tiện hay không có việc gì khác để làm mà thôi. Chúng ta chữa mình là thiếu thì giờ. Thật là lố bịch hết sức. Dám để thì giờ vỗ béo mỗi ngày phần chỉ đáng 100 đô la mà lại không dám bỏ thì giờ ra nuôi phần vô giá à! Tôi đã từng gặp những người chán nản, tiêu cực, thất bại, rủi ro, cháy túi, bất hạnh ... nghĩa là những người mà bạn có thể gọi bằng bất cứ danh từ tiêu cực nào, và tôi thấy họ có một điều buồn cười là nói sao thì nói họ cũng cứ nhất định khăng khăng không chịu bồi dưỡng trí khôn và thái độ của mình. Họ rất cần được khích lệ và hướng dẫn, vậy mà cứ nhất định không thèm tham dự các khoá học, chú tâm đọc sách hay, nghe những cuốn băng khích lệ. Nghe họ nói chuyện thật buồn cười, có lẽ phải nói thật 'bi đát' mới đúng. Mỗi khi chúng tôi nói đến những người công thành danh toại và đề cập đến tính lạc quan và tích cực điển hình của những người ấy thì họ bảo : 'Những người ấy tích cực và xử sự tốt đẹp là phải, họ kiếm được mỗi năm 50.000 đô la cơ mà. Tôi mà kiếm được 50.000 đô la một năm thì tôi cũng tích cực chả kém !'. Thực ra đâu phải vậy, người thành công kiếm mỗi năm 50.000 đô la là vì đã có thái độ tinh thần đúng đắn đấy chứ. Giá con người được dựng lên với cái đầu trống rỗng như bao tử để cũng biết lúc đói đòi ăn thì tuyệt vời quá bạn nhỉ ! Trong bất cứ lãnh vực hoạt động nào dù là luật khoa, y khoa, thương mại, giáo dục, huấn luyện, khoa học hay nghệ thuật, những người chiếm lĩnh hàng đầu hoặc đang tiến tới địa vị đầu não chính là những người thường xuyên xuất tiền túi để học thêm. Họ đọc sách tốt và luôn nghe băng khích lệ. Họ để ý tìm kiếm các thông tin và sáng kiến mới, kết quả là họ tăng tiến không ngừng. LÀM TỐT MỘT CÁCH TIỀM THỨC Tại sao có những người thành công tích cực ? hay ngược lại tại sao những người tích cực lại thành công ? Họ tích cực vì chú tâm bồi dưỡng trí óc bằng những tư tưởng tốt đẹp, trong sáng, lành mạnh và tích cực một cách đều đặn. Họ coi những tư tưởng này là khẩu phần hằng ngày cho cơ thể vậy. Họ biết rằng nếu lo bồi dưỡng phần từ cổ trở lên thì sẽ không bao giờ phải lo lắng đến việc bồi dưỡng phần từ cổ trở xuống nữa. Họ sẽ không phải lo đến mái nhà trên đầu hoặc những vấn đề kinh tế thường đi đôi với tuổi già. Nếu nghiên cứu quá trình học hỏi và nhìn vào những mẫu gương trong cuộc sống, tất ta phải nhận là đúng như vậy. Hầu hết những gì ta học được đều do ta học với tất cả ý thức của mình, nhưng chỉ khi nào làm được một cách tiềm thức, thì mới có kết quả tốt được. Bạn học lái xe một cách ý thức xem nào, khi xe có cần số, bạn đã truyền lệnh cho mình thế nào ? Đây cần số ra - dễ lắm. Kéo cần số nữa ... Bạn nhớ rồi chứ. Bạn cũng còn nhớ những lần nhảy chồm lên làm chết cả máy xe không ? Những lần như vậy, bạn trở nên mối nguy cho xã hội và ứng viên của nhà xác chỉ vì đang lái xe với tất cả ý thức đấy. Ít lâu sau, bạn đã có thể vừa nhấn ga, sang số, nhả ly hợp, vừa lột một thanh kẹo cao su, kéo cửa và trò chuyện với người bên cạnh một cách an toàn, bảo đảm nhờ đã đưa được quá trình lái xe từ ý thức vào tiềm thức. Đầu tiên, bạn học lái xe một cách ý thức, sau đó nó mới trở thành 'tiềm thức' hay 'tự động', một động tác hầu như phản xạ vậy. Bất cứ nhạc công chơi loại nhạc khí nào cũng đều phải trải qua một quá trình chậm chạp thường là khổ sở để học chơi thứ nhạc khí đó. Lúc họ học tập, bạn bè và thân nhân đều cố tránh xa để khỏi phải nghe những bước chân tập tễnh của một Ignace Paderewski tương lai. Nhạc công chỉ thành thạo khi đã chơi được theo bản năng hay một cách tiềm thức mà thôi. Đến lúc đó thì ai cũng muốn đến gần họ để nghe cả, dĩ nhiên là miễn phí ! Bạn cũng nhớ lúc học đánh máy chữ ? Phải cố gắng nhớ mà mổ từng chữ một thật khốn khó hết nổi. Ấy vậy mà khi không còn phải nghĩ đến những chữ phải mổ nữa, mà chỉ đánh máy không ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu liên quan: