Ngồi tại một bàn tít trong góc quán cà phê nhỏ, tôi hơ tay quanh chén cà phê nóng ấm, nhìn mọi người xung quanh. Hôm nay, tôi có cuộc hẹn với một Thiên Thần… 1 giờ sáng. Bấm nút close bản thảo dự án vừa hoàn thành xong, tôi thở phào, cả người nhẹ nhõm. Suốt một tuần bộn bề công việc, chẳng có phút nào cho bản thân, bây giờ là lúc tự thưởng cho mình một tách Cappuccino nhiều sữa, và lang thang trên Yahoo chat chit một lúc...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hẹn hò với thiên thầnHẹn hò với thiên thầnNgồi tại một bàn tít trong góc quán cà phê nhỏ, tôi hơ tay quanh chén cà phênóng ấm, nhìn mọi người xung quanh. Hôm nay, tôi có cuộc hẹn với mộtThiên Thần…1 giờ sáng. Bấm nút close bản thảo dự án vừa hoàn thành xong, tôi thở phào, cảngười nhẹ nhõm. Suốt một tuần bộn bề công việc, chẳng có phút nào cho bản thân,bây giờ là lúc tự thưởng cho mình một tách Cappuccino nhiều sữa, và lang thangtrên Yahoo chat chit một lúc. Đặc thù công việc khiến cho danh sách nick bạn bètrong yahoo của tôi nhiều không đếm xuể. Cứ mỗi lần kí một hợp đồng mới với đốitác, là lại có thêm hai, ba nick mới được thêm vào. Để đến những lúc rỗi rãi hiếmhoi nhìn lại, tôi mới thấy hoa cả mắt khi tìm một người quen nào đó để tán gẫuđêm khuya.“Cho em hỏi em phải đi tìm kiếm bao lâu để được yêu sau những đêm tịch liêu, ốia…” Nhạc của Lý. Câu status gây ấn tượng khiến cho ánh mắt tôi dừng lại ở mộtnick lạ. Ava hình một thiên thần tuyệt đẹp cũng không gợi nhớ trong tôi một điềugì. Có thể là một khách hàng cũ, một người bạn từ lâu không gặp. Tôi click vào cáinick và chào một cách vô thức:- Anh là Phan Huy, trợ lí marketing của công ty X. Chúng ta đã từng làm việc vớinhau rồi đúng không nhỉ?- Vâng, chào anh ạ. Có thể rồi, có thể chưa, em không nhớ được.Tôi bật cười. Suy từ giọng điệu chat của cô gái lạ này, tôi đoán cô ấy kém tuổi tôi,chắc tầm năm thứ 2 đại học. Vậy mà câu trả lời vừa rồi của cô ấy cứ như thể cô ấybận rộn lắm vậy. Hay là lại một trường hợp “tỏ ra nguy hiểm”, như các bạn trẻngày nay vẫn thường mắc phải?- Anh nghĩ chắc là rồi, vì không phải ai cũng được anh add nick đâu, trừ khi là cócông việc. - Tôi vừa gõ vừa tủm tỉm cười.- Nick anh nằm trong group Others của em, vì thế em chẳng biết là anh từ đâu ranữa.- Vậy em tên gì?- Em tên là Thiên Thần.Suýt nữa thì tôi sặc ngụm cà phê vừa nuốt. Chuyện gì đang xảy ra thế này? Không,tôi không bao giờ add nick những cô nàng lãng mạn và vẩn vơ, thiên thần và hoabướm. Bắt đầu thấy hứng thú với cuộc trò chuyện này, tôi ngồi ngay ngắn và trảlời:- Này, thiên thần thì phải xinh lắm đấy nhé. Bét ra cũng phải xinh hơn thiên thầntrong ava của em đấy.- Vâng, chắc chắn rồi.- Hừm, xinh như vậy mà anh lại quên đã gặp em ở đâu sao? Vô lí lắm.- Vậy thì bao giờ anh gặp mặt em, anh sẽ nhớ ngay thôi.Gặp mặt? Một lời mời hẹn hò ư? Tôi bật cười. 22 tuổi, suốt ngày cắm mặt vàonghiên cứu chứng khoán và công việc làm thêm như tôi, mà bây giờ cũng đi “gặpmặt” sao? Không đẹp trai lắm nhưng cũng khá ưa nhìn, chưa tốt nghiệp nhưng đãcó vài lời mời làm việc, trong trường tôi cũng thuộc dạng hot vì “ra dáng” doanhnhân đi làm, nhưng thú thực là tôi chưa từng nghĩ vấn đề tình cảm hay các cô gái,ít nhất là bây giờ.Nhưng, đối với cô gái “Thiên Thần” này, tôi linh cảm có một điều gì đó thú vịđang chờ đợi phía trước. Mà, đổi gió một chút thì có sao đâu nhỉ. ***Quán cà phê một buổi chiều thứ bảy. Tôi ngồi tại một bàn tít trong góc, hơ tayquanh chén cà phê nóng ấm, nhìn mọi người xung quanh. Quán rất đông. Người ra,người vào, kẻ nói, kẻ cười. Có vẻ như khách ở đây đều là khách quen. Lúc tôi mớibước vào quán - mà cô gái Thiên Thần đã hẹn gặp, anh chủ quán hỏi tôi đã đặt bàntrước chưa, tí nữa thì tôi trả lời: “Thiên Thần đã đặt rồi.” May mà tôi kịp chữa vộirằng có một cô gái xinh đẹp đã đặt bàn trước. Anh ta lật quyển sổ một lát, rồi nháymắt và mời tôi ngồi vào một bàn.Hừm, hóa ra là cái cô “Thiên Thần” đó xinh đẹp thật.Điện thoại trên bàn chợt rung. Tin nhắn từ “Thiên Thần”. “Em đến quán rồi, đốanh biết em là ai đấy.” Tôi nheo mắt, nhìn một vòng quanh quán xem có cô gáinào gọi là “xinh đẹp như thiên thần” không. Cô ấy có thể là cô gái mặc váy lenmàu đen tuyền đang ngồi nhấm nháp cốc Lipton nóng ở bàn đối diện. Cũng có thểlà cô nàng rất sành điệu, mặc váy quây giữa trời rét như thế này, đang ngồi say sưabuôn chuyện điện thoại ở góc kia. Và cũng có thể là…“Anh biết em đang ngồi đâu rồi, thiên thần váy trắng à.” ***- Lúc nào em cũng mặc đồ màu trắng à?- Vâng, chỉ thay đổi màu sắc phụ kiện thôi. Màu trắng thì mới là thiên thần chứ.Mà anh thấy em có xinh không?- Ờ thì cũng… có. Nhưng tại sao anh lại không nhớ đã gặp em ở đâu nhỉ?- Còn em thì nhớ ra anh ngay khi nhìn thấy anh lúc nãy. 2 năm trước, ở một buổihội thảo kinh doanh của trường. Anh phát biểu hay quá, và em thì mới bỡ ngỡ vàotrường, nên đã hỏi nick anh để xin một số tài liệu tham khảo.- Vậy mà anh cứ tưởng em là một cô khách hàng nào đó của công ty anh đang làmcơ. Ừ, 2 năm trước thì anh chịu không nhớ thật. Lúc đó em năm nhất hả, thế thìchắc là khác bây giờ lắm.- Không xinh bằng bây giờ là cái chắc rồi.- Không tự tin bằng bây giờ nữa.Tôi và Thiên Thần cùng cười. À quên, tôi chưa hỏi tên của em.- Thế tên thật của Thiên Thần là gì?- Em tên là Thiê ...