Danh mục

Hẹn nhau ngày 28

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 117.23 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hân quen Khương trên một trang web hò hẹn online. Tất cả khởi đầu từ một đoạn giới thiệu mang đầy tính khiêu khích: “Trần Lê Ngọc Hân, viết lách tự do, sinh năm 1974, tuổi Dần. Ai không sợ bị thịt thì cứ nhào vô”. Ba ngày sau khi đăng hai dòng giới thiệu ấy, Hân nhận được một lá thư khiêu khích không kém trong hộp mail: “Nguyễn Đăng Khương, thiết kế nội thất, tuổi Mèo.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hẹn nhau ngày 28 Hẹn nhau ngày 28Hân quen Khương trên một trang web hò hẹn online.Tất cả khởi đầu từ một đoạn giới thiệu mang đầy tính khiêu khích: “Trần Lê NgọcHân, viết lách tự do, sinh năm 1974, tuổi Dần. Ai không sợ bị thịt thì cứ nhào vô”.Ba ngày sau khi đăng hai dòng giới thiệu ấy, Hân nhận được một lá thư khiêukhích không kém trong hộp mail: “Nguyễn Đăng Khương, thiết kế nội thất, tuổiMèo. Mèo là chú của Cọp nên không sợ bị thịt, sẵn sàng nhào vô”. Đọc mail, Hânkhinh khỉnh:- Nhỏ hơn một tuổi à? Cũng không đến nỗi.Thế nhưng, Khương chỉ mới hai mươi xuân xanh, thua Hân mười ba tuổi, vẫn đanghọc đại học. Cũng là Mèo nhưng đi sau Hân hơn một con giáp. Buổi hẹn hò offlineđầu tiên ở Hands, quán cà phê yêu thích của Hân, nhìn khuôn mặt búng ra sữa củaKhương, Hân suýt té ghế.- Em trêu tôi đấy à? - Hân gằn giọng.Khương tỉnh queo:- Ban đầu định là vậy nhưng bây giờ thì không. Chị đẹp hơn em nghĩ.Hân xô ghế đứng dậy, quay đi không thèm ngó lại. Nhưng Khương không dễ bảonhư Hân nghĩ. Một tháng sau buổi hò hẹn thất bại ấy, Khương xuất hiện trước Hân,cũng tại Hands, với dáng vẻ hoàn toàn khác.Tóc húi cua, hàm râu quai nón tỉa gọn gàng, vóc dáng cao ráo, săn chắc nổi bậttrong chiếc áo pull màu đỏ vang và quần bò bạc thếch. Trước ánh mắt sững sờ củaHân, Khương nhe răng:- Sao? Bây giờ tôi xưng anh với Hân được chưa?Hân tự rủa xả mình sao lại tiết lộ quán cà phê Hands và cả thói quen ngồi đồng ởđây để Khương biết đường mò đến. Cô đốp chát ngay:- Trừ khi em tẩy được cả giấy khai sinh.- Giấy tờ không quan trọng, một người làm việc tự do, chẳng bao giờ ký hợp đồngnhư em hẳn phải hiểu điều ấy chứ.- Nhưng như vậy không có nghĩa em có thể lớn lên bằng tôi.- Cũng không có nghĩa là anh nhỏ hơn em, phải không? Thôi thì em cứ xem anhnhư là một con mèo, còn em là một con cọp, bỏ qua chuyện tuổi tác, được không?- Chị không rảnh để chơi với em, nhóc à!- Vậy có rảnh để yêu không?- Không, chỉ rảnh để cưới thôi.Khương im lặng. Hân vẫn giữ gương mặt điềm tĩnh nhưng trong bụng hò reo chiếnthắng. Đàn ông nào cũng vậy, nghe đám cưới là rụt vòi, huống chi Khương chỉ mớihai mươi tuổi, còn thích bay nhảy. Thật tình, Hân cũng thấy tiếc cậu chàng đẹp trainày nhưng giá hai mươi nhân thêm cho hai thì còn có cơ may…Đột ngột, Khương lên tiếng:- Em hứa đấy nhé, rảnh để cưới, ghi cho anh địa chỉ nhà em, mai anh sang nhà hỏicưới.Hân sa sầm nét mặt:- Đùa đủ rồi đấy, cậu làm tôi bực rồi đây!Khương vẫn kiên nhẫn:- Người ta bảo con gái tuổi Dần thường muộn chồng. Nếu lấy chồng sớm thế nàocũng góa bụa. Em bây giờ lấy chồng được rồi, anh cũng không sợ bị em khắc chết.Hân bật cười, không thể nghĩ ra thêm lý do để xua đuổi con mèo si tình từ trên trờirơi xuống này. Vậy là yêu nhau!***Một ngày mưa, Hân nằm cuộn tròn trong tấm chăn mỏng, gối đầu lên ngựcKhương, thì thầm:- Em muốn sinh con.Khương ngái ngủ:- Bao giờ?- Ngay bây giờ, em muốn làm tình không dùng bao cao su.Khương giật mình, tỉnh cả ngủ, mắt mở to:- Em đùa à?- Không, em nói thật. Em đã hơn ba mươi tuổi rồi, cũng đã đến lúc sinh con.Khương im lặng. Hân lại tiếp:- Anh không cần lo. Em tôn thờ chủ nghĩa độc thân nên chỉ muốn sinh con chứchẳng ràng buộc trách nhiệm gì ở anh cả. Nếu thích, anh có thể đến thăm con,không thì thôi, em chẳng mang con đến mè nheo hay làm phiền anh đâu.Khương vẫn im lặng. “Chắc lại sắp vùng ra khỏi chăn và bỏ chạy. Rồng hay mèohay ngựa thì cũng nhát như nhau cả thôi, ôi đàn ông…”, Hân nghĩ một cách tathán.Trải qua vài ba mối tình, Hân không còn ngạc nhiên hay đau lòng trước phản ứnghiện giờ của Khương. Những người tình trước của cô có say đắm đến mấy cũng bỏchạy khi nghe đến chuyện sinh con. Khương bước ra khỏi chăn thật nhưng khôngkhoác áo và rời khỏi phòng như những anh chàng khác. Anh lặng lẽ rít thuốc hồilâu rồi bảo:- Mình đám cưới nhé!Hân tưởng mình nghe lầm:- Sao?Khương quay lại nhìn cô, cười dịu dàng:- Đám cưới, anh nói là mình đám cưới.Đến lượt Hân im lặng, cô chưa lường trước tình huống này. Nhìn vẻ mặt củaKhương, Hân biết anh không đùa. Hân khinh khỉnh:- Anh không cần vì đứa con mà cưới cả con vợ già đâu. Em nói rồi, em tôn thờ chủnghĩa độc thân. Khương bật cười, dụi đầu vào ngực Hân:- Anh không vì đứa con mà cưới em. Anh muốn dùng đám cưới để hợp thức hóamong ước sinh con của em, không được sao? Bỏ quách cái chủ nghĩa độc thân củaem đi, cũng đã đến lúc em cần một gia đình đúng nghĩa rồi đấy cưng - và anh hôncô thật nồng nàn.Khương chẳng nói điêu bao giờ nên ngay tuần sau, anh đưa cô về ra mắt mẹ và xincưới. Bố Khương mất từ khi anh còn nhỏ, nhà chỉ có hai mẹ con. Mẹ Khương đónHân bằng ánh mắt sắc sảo, pha chút lạnh lùng. Khương chỉ mới hơn hai mươi mốttuổi, chưa đến lúc lập gia đình, bà tự hỏi ở cô gái này có điều gì khiến con traimình say mê đến vậy. Hân rợn người khi mẹ Khương chiếu tướng mình từ đầu đếnchân. Cô chưa từng biết sợ ai hay điều gì nhưng giờ đây, ti ...

Tài liệu được xem nhiều: