Danh mục

Hỏa long thần kiếm - Phần 3

Số trang: 6      Loại file: doc      Dung lượng: 68.50 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nhà ngươi sắp chết mà vẫn mơ mộng hảo huyền!Độc thư sinh khẽ tràn mình né tránh, cười rũ rượi, nói lạnh lùng :- Bàn tay của tôi đã đứt ra kia, xin cô nương hãy trao lại cho thằng họ Đường, và nói rằng thằng Công Tôn Ngô này sẽ có một ngày kia tìm đến để gặp nó!Bích Cơ nghiến răng kèn kẹt, ánh mắt nàng tỏa ra một cách căm hờn, thình lình chém tới một nhát...Độc thư sinh lại tràn ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hỏa long thần kiếm - Phần 3 Phần 3Nhà ngươi sắp chết mà vẫn mơ mộng hảo huyền!Độc thư sinh khẽ tràn mình né tránh, cười rũ rượi, nói lạnh lùng :- Bàn tay của tôi đã đứt ra kia, xin cô nương hãy trao lại cho thằng họ Đường, và nóirằng thằng Công Tôn Ngô này sẽ có một ngày kia tìm đến để gặp nó!Bích Cơ nghiến răng kèn kẹt, ánh mắt nàng tỏa ra một cách căm hờn, thình lình chémtới một nhát...Độc thư sinh lại tràn mình né tránh, vung ống tay áo ra quấn chặt lấy thanh Hỏa Longthần kiếm, miệng nạt lên một tiếng vang trời, dùng một bàn tay còn lại của mìnhphóng một chưởng dữ dội vào chả vai của người đẹp.Bích Cơ lách mình một cách tài tình, hoành ngang lưỡi kiếm chận đứng ngọn chưởngcủa đối phương...Nào ngờ đó chỉ là một đòn giả của Công Tôn Ngô mà thôi. Hắn chỉ chờ đợi cho BíchCơ thâu kiếm trở về mà bày ra chỗ hở, để rồi hắn bất thần thu tay trở lại, hú dài lênmột tiếng, nhún mình nhảy ra xa gần mười trượng...Bích Cơ căm hờn tột độ, nàng cau mày thình lình vung tay ra ném tung một nắm ám khítheo phép Thiên nữ tản hoa...Chính vào lúc đó một câu nói vang lên :- Thiếu nữ này thật là độc ác!Giọng nói cực kỳ thâm hiểm, tiềm tàng một sức lực mạnh bạo, làm cho Bích Cơ giựtmình dừng tay lại, rảo mắt nhìn quanh.Đó đây phẳng lặng như tờ, núi rừng âm u bí hiểm, ngoài cỗ xe ngựa ra, không còn mộtbóng người nào lai vãng.Bích Cơ nhếch mép mỉm cười, đưa mắt nhìn bóng dáng của Độc thư sinh lẫn trốn vàomàn đêm.Tra gươm vào vỏ, Bích Cơ chải lại mái tóc của mình, đoạn thong thả tiến về phíaĐường Luân. Mùi xạ hương bay ra ngào ngạt, đem lại cho Đường Luân một mùi vịthần kỳ, cõi lòng bình tĩnh của chàng bấy giờ lại xôn xao...Thò ngón tay ngọc ra, Bích Cơ vuốt nhẹ qua vai Đường Luân mấy cái. Đường Luânlập tức thở phào một hơi nhẹ nhõm, chàng lồm cồm trỗi dậy, ấp úng nói rằng :- Đa tạ Bích Cơ cô nương đã cứu kẻ hèn này hai lần thoát chết, tôi rất lấy làm cảmkích ơn sâu.Đứng trước mặt một người mang biệt hiệu là Ma nữ như Bích Cơ, Đường Luân cảmthấy mình mất hẳn bình tĩnh, vì bởi sắc đẹp của nàng quả thật là lộng lẫy ngoài sựtưởng tượng.Bích Cơ chớp nhanh cặp mắt cười rằng :- Ta cứu mi lần này để trả cái ơn mi đã cứu ta lần trước.Đường Luân gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.Bích Cơ bỗng sa sầm nét mặt, lạnh lùng đanh đá hỏi rằng :- Một người không biết võ, mà lại đua chen với những tay cao thủ võ lâm, mi thật làmcho ta nghi ngờ lắm.Đường Luân nở một nụ cười sượng sùng nói :- Hai ngày nay, kẻ hàn sinh này đã gặp gỡ nhiều việc lạnh lùng, cứ ngỡ mình là ngườitrong mộng...Nói tới đây, Đường Luân chớp cặp mắt long lanh của mình, nói rõ từng tiếng một :- Cứ chi một việc được gặp gỡ dung nhan kiều diễm của cô nương cũng đủ làm chotôi...Bích Cơ nạt :- Câm mồm lại, ta không có thì giờ nghe ngươi nói chuyện lôi thôi. Đây này, đón lấybảo kiếm!Bất thình lình nàng trao thanh Hỏa Long thần kiếm sang tay của Đường Luân bằngmột tư thế vừa nhanh vừa mạnh.Đường Luân giật mình, đưa hai tay ra đón lấy, nhưng bị tiềm lực đẩy trôi, đứng khôngvững, loạng choạng thối lui mấy bước.Bích Cơ cau mày, cười nhạt, nhanh như chớp vung bàn tay ra khóa cứng mạch môncủa Đường Luân làm cho chàng hốt hoảng kêu lên :- Bích cô nương...Bích Cơ thong thả vuốt lại mái tóc của mình, mỉm một nụ cười đầy quyến rũ, nàngnói :- Đừng sợ, thằng Độc thư sinh cay độc vô cùng mà chẳng làm gì nổi ngươi, ta thậtnghi, để ta chẩn mạch mi, xem thử coi mi có trúng độc của nó hay chưa?Đường Luân tái mặt, chàng không dám cục cựa, để yên cho ba ngón tay trắng muốtcủa Bích Cơ chấn ngang mạch máu của mình...Bích Cơ thình lình thất sắc, kêu lên mấy tiếng kinh hoàng :- Không xong, Thốn mạch vọt lên cao, mà Quan mạch lại trầm trệ, thằng khốn nạn đóđã hạ độc thủ.Nàng nhìn Đường Luân bằng cặp mắt đăm chiêu, lo lắng. Đường Luân biết đó là doThiên Độc Nhất Phẩm cho mình uống rượu thuốc trong hồ lô gây ra, nhưng chàngcũng giả vờ kinh sợ thất sắc hỏi rằng :- Sao! Tôi đã trúng độc?Bích Cơ mắt mờ ngấn lệ sẽ gật đầu. Thái độ băng khoăng lo lắng đó làm cho ĐườngLuân vô cùng cảm động. Nàng lại nói tiếp :- Ngươi đừng động đậy, để ta tìm huyệt đạo đã trúng độc của nhà ngươi rồi phong bếlại, đừng cho chất độc lan tràn, rồi tìm cách khác!Đường Luân vừa định mở miệng khuyên Bích Cơ đừng tìm huyệt đạo thì nhanh nhưmột cơn gió thoảng, Bích Cơ đã lần ra sau lưng chàng...Mùi hương thoang thoảng bay ra, ngón tay trỏ của nàng đã điểm một ngón thần tốcvào hậu tâm của Đường Luân...Thình lình một tiếng thét oai nghiêm trỗi dậy :- Bích Cơ, dừng tay lại, nó không phải là người tốt.Tiếng thét hào hùng sang sảng, như sấm nổ ngang tai, làm cho Đường Luân giựt mìnhquay lại.Cứ theo thính giác của Đường Luân thì bất cứ một kẻ nào có khinh công tuyệt diệuxuất hiện trong vòng hai mươi trượng thì chàng tức khắc phát giác. Nhưng mà khiquay đầu lại, thì người ấy đã đứng gần kề, do đó cũng đủ biết người này có một võcông thật là cao thâm vô tận.Đó là một gã trung niên có một máu tóc đen nhánh, thái độ phi thường, sang cả. Đôimắt của ông ta lóng lánh sáng ngời, lạnh lùng như băng giá.Bích Cơ kêu lên một tiếng yểu điệu :- Cha!Không cần phải hỏi dài giòng, Đường Luân biết chắc chắn người này chính là mộtngười danh vang như sấm trong làng võ, là Hải Ma.Đường Luân mở to cặp mắt nhìn con người có một bề ngoài hào hoa phong nhã đó.Chàng lấy làm lạ là vì Hải Ma thật ra không có cái vẻ dữ dằn, đanh ác như lời đồn.Đường Luân không thấy Hải Ma cử động một tí nào, nhưng thân hình của ông ta lạilướt tới một cách thần tốc, thò tay ra nắm lấy Bích Cơ lôi sang chỗ khác.Ông liếc cặp mắt sắc như gươm vào mặt của Đường Luân, thét hỏi :- Ngươi là gì của Thiên Độc Nhất Phẩm?Bích Cơ trả lời thay cho chàng :- Thưa cha, cha xem huyệt Thái Dương của hắn bằng phẳng, hai gò má cũng bìnhthường, chứng tỏ rằng người này quả thật chẳng biết võ công!Nói đoạn, nàng toan nhảy về phía Đường Luân nhưng Hải Ma đã thò tay ngăn lại.Ông ta nhìn Đường Luân bằng một cái nhìn nghiêm trang đĩnh đạt. Bí ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: