Thông tin tài liệu:
Tôi rất thích loài hoa kiêu sa mang tên nhẹ nhàng dễ thương là "Hoa Quỳnh" hay "Quỳnh Hoa", hoa vốn khép nép, e ấp và kín đáo chỉ khoe sắc thắm trong trời đêm. Trong cái kiêu sa kín đáo đó thi sĩ Vương Ngọc Long sáng tác nhiều thơ về Quỳnh Hoa và được nhạc sĩ Phạm Anh Dũng xuất sắc phổ thành nhạc trong CD mang tên "Quên" và bài viết được xướng ngôn viên Quỳnh Lưu đọc trong mục Thi ca âm nhạc do cô phụ trách trên đài TNT, nghe qua link:
http://www.trinhnu. net/radio/ ?6......
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoa quỳnh trong thơ nhạc
Hoa Quỳnh Hương Trong Thơ Nhạc
[29/09/2007 - Tác giả: admin1 - Vietnam Review]
Việt Hải , Los Angeles
22-09-2007
Ta mang cho em một đóa quỳnh
Quỳnh thơm hay môi em thơm
Em mang cho ta một chút tình
Miệng cười khúc khích trên lưng
Đêm này đêm
Buồn bã với những môi hôn
Trong vườn trăng
Vừa khép những đóa mong manh...
(Quỳnh Hương, TCS)
Tôi rất thích loài hoa kiêu sa mang tên nhẹ nhàng dễ thương là Hoa Quỳnh hay Quỳnh
Hoa, hoa vốn khép nép, e ấp và kín đáo chỉ khoe sắc thắm trong trời đêm. Trong cái kiêu sa
kín đáo đó thi sĩ Vương Ngọc Long sáng tác nhiều thơ về Quỳnh Hoa và được nhạc sĩ
Phạm Anh Dũng xuất sắc phổ thành nhạc trong CD mang tên Quên và bài viết được
xướng ngôn viên Quỳnh Lưu đọc trong mục Thi ca âm nhạc do cô phụ trách trên đài TNT,
nghe qua link:
http://www.trinhnu. net/radio/ ?6
oo0oo
Cali đang vào mưa. Mùa mưa nặng trĩu hạt năm nay khác với những năm trước. Tôi nghe
tiếng mưa rơi thì thầm, rơi rỉ rả ở ngoài sân. Bên trong tiếng nhạc vang lên nhạc phẩm
“Quên” thật buồn vời vợi:
“...Gót hồng quên mất con đường
Để cỏ hoa cũng rộn ràng nhớ mong
Gặp người ngại bước song song
Đường xa xa lắc, chùng lòng chẳng yên
Nhớ ai, cái nhớ mỏi mòn
Lương duyên ai định: mất, còn, rủi, hên...”
Đó là bài thơ “Quên” của thi sĩ Vương Ngọc Long (VNL) được nhạc sĩ Phạm Anh Dũng
(PAD) xuất sắc phổ thành nhạc. Đây là một CD nhạc mới bóc vỏ trên tay tôi với 12 bài
tình ca PAD phổ toàn tình thơ VNL. Nhạc vẫn tiếp tục dâng lên trong căn phòng đọc sách
nhỏ ấm cúng của tôi. Tôi biết VNL rất tình cờ. Nếu thập niên 70’s thi ca Việt Nam vồn vã
đón nhận Nguyễn Tất Nhiên với những tình thơ có giá trị vượt thời gian, đã đựơc nhạc sĩ
Phạm Duy phổ thành nhạc. Ngày nay, trong ý nghĩ riêng tôi vườn hoa thi ca âm nhạc một
lần nữa tiếp nhận thêm Vương Ngọc Long đang miệt mài dâng cho đời những áng tình thơ
bất diệt. Anh đang thi vị hóa cơn mưa ngoài kia trong bài “Quỳnh Hoa” như sau:
“Trăng nằm vỗ giấc đăm chiêu
Đêm và tôi đã chia đều suy tư
Ngậm ngùi ... đi ở ... phù du
Những vì sao lẻ rơi từ thinh không
Mưa đêm lất phất phập phồng
Phút giây bỗng bạc má hồng đời hoa...”
Rồi mưa lại tiếp tục rơi bên ngoài, mưa rơi trong thơ VNL qua bài “Mùa xuân nào có
nhau?”, mưa rơi như báo hiệu mùa mưa chợt đến như ngày hôm nay, khi cành mai trước
ngõ nhà tôi vẫn tươi thắm hé nụ, nhưng người ta sẽ tự hỏi lộc xuân bao giờ đem tình yêu
lại để đôi tình nhân có nhau:
“Mưa buông mình bất chợt
Trên góc phố hoang tàn
Giữa đêm dài đợi gió
Tình yêu như sao băng
…
Cành mai vàng hé nụ
Lộc xanh biếc ban đầu
Niềm tin yêu chợt sáng
Mùa xuân nào có nhau?”
Trong nỗi nhớ mơ màng về mộng tình đầu dấu ái, VNL lại bồi hồi âu yếm ru người yêu
qua bài “Ngủ đi em”:
“Khi em ngủ màn đêm hờ khép kín
Hạt sương nằm vương vấn đọng bờ mi
Đêm thảng thốt muôn vì sao bật sáng
Lá rung cành thở nhẹ tiếng thì thầm
Em ơi, ngủ đi em
Anh ru em ngọt ngào ca dao
Ngủ đi em say giấc nồng
Ngủ đi em, em yêu, ngủ đi em...”
Kế tiếp là bài “Quỳnh Mơ” theo thể điệu valse nhịp nhàng và du dương, lời thơ thấm
đượm trữ tình :
“Lãng đãng quỳnh hoa gió quyện hương
Đêm vàng luân vũ điệu du dương
Sông xanh lấp lánh đêm ngà ngọc
Trổi khúc ân tình quyến luyến thương
Thi sĩ ngừơi ơi đứng ngẩn ngơ
Nhìn em kiều diễm đóa quỳnh mơ
Ôm vầng trăng mộng người xưa cũ
Trút bỏ linh hồn đắm tuổi thơ...”
Hoa Quỳnh vốn là hoa quý. Riêng với tôi, Quỳnh tựơng trưng cho sự tinh khiết và kín đáo
vì Quỳnh chỉ nở về đêm. Trong cái tâm tình đó chúng ta hãy lắng nghe nhạc phẩm kế là
“Quỳnh Thi” đựơc PAD phổ theo âm điệu tango thánh thót bước chân :
“Vườn trăng nở rộ
Trắng muốt đóa Quỳnh Thi
Màn đêm chia cách
Nức nở bờ lưu ly
Em đóa Quỳnh Thi
Sương thấm ướt hàng mi
Lung linh diệu ảo
Lệ đẫm sầu chia ly...”
Người thi sĩ chạnh lòng hướng nhìn về cố quốc trong nỗi ngậm ngùi, thổn thức tình hoài
hương và cô đơn trong nỗi nhớ u hoài:
“... Căn nhà ta tạm trú
Quạnh quẽ vầng trăng thơ
Ngậm ngùi đêm tĩnh mặc
Sông núi sầu bơ vơ
Lời ru trong tiềm thức
Xa xăm mấy dặm ngàn
Dưới hiên nhà dĩ vãng
Lắt lay cánh mai vàng
Mùa xuân vừa chợt thức
Nhập cuộc đời tha hương
Ta lê chân hành khất
Xin ngừơi chút quê hương.”
Đó là bài “Xin người chút quê hương”. Giọng người ca sĩ đã ray rứt, bùi ngùi vang lên khúc
hát ly hương cho hằng triệu ngừơi Việt hiện sống xa xứ. Trong bóng đêm người thi sĩ nghĩ
về hoài niệm, mơ về dĩ vãng xa xưa. Rồi bao kỷ niệm xa xưa đó lại ẩn hiện bên đóa
quỳnh hương phô trương vẽ đẹp sắc thắm kiêu sa trong bóng đêm:
“... Mùa thu ấy đôi mắt buồn man mác
Ngong ngóng chờ hoài niệm hóa rêu xanh
Ta lục lọi trong ngôi vừơn chữ nghĩa
Chồi cây khô bỗng chuyển nhựa rung cành
...
Em còn đó xõa lòng đêm tóc rối
Tôi đứng đây bụi lốc mịt mù xa
Nghìn mắt lá đang nhìn tôi aí ngại
Đêm nguyệt quỳnh hóa nở kiếp phù hoa...”
CD “Quên” gồm 12 khúc ca trữ tình đựơc ghi nhận theo thứ tự là: Xuân Mơ, Quỳnh Hoa,
Quên, Ngủ Đi Em, Quỳnh Mơ, Quỳnh Giao, Quỳnh Thi, Xin Ngừơi Chút Quê Hương, Cho
Ban Sơ Và Nắng Gió Tình Cờ, Mùa Xuân Nào Có Nhau, Sầu Khúc Xuân, Đêm Nguyệt
Qu ...