Danh mục

HOA TÍM

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 170.34 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiết trời tháng 5 hiu hiu lạnh càng xót xa hơn khi bây giờ Hoa một cô bé đang đúng tuổi 17 độ tuổi e dè , hồn nhiên và có nhiều mong muốn khắc khoải, nhưng Hoa lạnh và cô đơn ghê gớm .15 tuổi Hoa phát hiện mình bị một căn bệnh quaí ác là ung thư máu còn gọi là máu trắng
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
HOA TÍMHOA TÍMTiết trời tháng 5 hiu hiu lạnh càng xót xa hơn khi bây giờ Hoa một cô bé đangđúng tuổi 17 độ tuổi e dè , hồn nhiên và có nhiều mong muốn khắc khoải, nhưngHoa lạnh và cô đơn ghê gớm .15 tuổi Hoa phát hiện mình bị một căn bệnh quaí áclà ung thư máu còn gọi là máu trắng .Nhà chỉ có 3 người bố mẹ và Hoa , khi biết tin con mình bị bệnh bố mẹ Hoa làmviệc cật lực ngày đêm để kiếm tiền chữa bệnh cho Hoa . Cuộc đời của Hoa nào cósung sướng gì , khi còn bé Hoa đã rất iếu ớt , người liêu siêu , èo uột , bệnh triềnmiên nhưng nhìn cái vẽ mặt tội tội ấy của Hoa vẫn còn có những nét dễ thương lạthường , ai nhìn vào cũng đều cảm mến ..đặc biệt là đôi mắt to tròn, đen nháy củaHoa .Thời gian mãi trôi qua theo những cơn đau bệnh quắn quoại mà Hoa phải chịuđựng . Rồi cũng bước qua cái tuổi 16 tưởng là đã yên bình nào ngờ một tin dữ đánhngang tai hay mẹ con . Trên đường đi làm về bố Hoa bị một chiếc xe đò lấn chiếmlề đường, để giành khách với mấy chiếc xe đò khắc đụng phải ,cú va chạm quámạnh đã cướp đi người bố mà Hoa yêu thương nhất về nơi xa xăm .Mất đi người trụ cột gia đình , hai mẹ con Hoa khổ nay còn khổ hơn , đã vậy cănbệnh của Hoa sẽ ra sao trong khi ngày nào cũng phải thay máu và làm hóa trị liệu .Bố Hoa mất người ta cũng đền bù một số tiền, cộng với tiền ủng hộ của xã , hàngxóm xung quanh , không biết là đũ để Hoa chữa bệnh trong bao nhiêu tháng .Ngày qua ngày tháng qua tháng , ngặt nghèo thay giờ chỉ còn mỗi hai mẹ connương tựa lẫn nhau mà sống .Rồi cũng đến lúc màn đêm buông xuống ngọn đèndầu leo lét bên hiên cửa.Mẹ và Hoa đang ngồi đan mấy cái thúng tre để mai còngiao hàng cho người ta . Hai mẹ con Hoa cạm cụi làm cật lực không ngơi tay , mẹHoa bỗng nói khẽ : ủa Hoa cái đèn cầy bị sao mà xung quanh tối thui thế này haylà hết dầu rồi . Hoa rất ngac nhiên vì câu nói của mẹ, đầu óc Hoa choáng vángmiệng lắp bắp nói không nên lời…Mẹ ..Mẹ…đôi mắt của mẹ , đôi mắt của mẹ bịsao thế đèn vẫn sáng cơ mà . Mẹ Hoa bỗng phá lên cười trong đau khỗ vì khôngmuốn đứa con của mình lo lắng ( đôi mắt của bà bỗng không nhìn thấy gì ngoài cáimàu đen tối) .Bà bất đắc dĩ phải nói dối Hoa : à không , không có gì hết mẹ chỉ đùachút thôi, con làm gì mà hoảng sợ vậy mẹ có sao đâu chẳng phải con đang ngồi lùlù ở đó sao , rồi cái không gian tối mịt ấy trở nên sáng lại bình thường đối với mẹHoa . Nghe mẹ nói thế Hoa cũng tin là mẹ đùa giỡn với mình nhưng trong lòngHoa vẫn lo sợ điều gì đó, Hoa bước nhẹ tới châm thêm chút dầu như đễ tăng thêmsức sống cho mẹ .Thấm thoát cũng đã 6 tháng trôi qua tính từ hôm Hai mẹ con Hoa ngồi đan thúngbên ngọn đèn. Chủ nhật trời trong lành Hoa dậy sớm hơn mọi khi để dọn dẹp lạicái tủ đựng mấy thứ đồ lăt vặt của hai mẹ con , tình cờ Hoa nhìn thấy một cuốn sổkhám bệnh đề tên Nguyễn Thị Loan (đó là tên mẹ Hoa), Hoa mở ra xem và đọcđược hàng chữ in đậm hai mắt bị đục thủy tinh thể . Hoa ngất lịm đi , khi tỉnhdậy[A1] cô thấy mình đang nằm trong bệnh viện , nhìn xung quanh không thấy mẹ,cô cúi xuống và rồi rớt những giọt nước mắt thấm ướt cả một mặt gối vì thương mẹ.Về phần mẹ Hoa ,mắt bà bị đục thủy tinh thể ngày càng nặng, khái niệm nhìn thấycủa Bà càng kém đôi khi cũng không nhìn thấy gì..Với đôi mắt còn sáng lờ mờ bàvẫn làm việc , đan tre thúng , đan lát ,hai mẹ con sống thêm qua ngày với công việcđòi hỏi tỉ mỉ này.Năm nay Hoa tròn 17, cái tuổi đáng lẽ phải được cắp sách đến trường chuẩn bị chotương lai mới , nhưng Hoa thì không được như thế . Không được chơi , khôngđược sung sướng như bao bạn gái cùng tuổi , được cái là Hoa rất hiểu chuyện ,biếtcăn bệnh của mẹ ,biết mẹ làm việc mệt nhọc , Hoa đã cố gắng hết sức đi làm mướntại một tiệm phở đầu chợ . Nếu ai không biết thì mới nhìn vào Hoa sẽ thấy một côbé trong sáng và dễ thương , rồi miệng này truyền qua miệng kia và thoát ra mấychữ con nhỏ này bị bệnh , người ta sợ và không dám tiếp xúc . Căn bệnh quái ácđã đập nát một bông Hoa đáng lẽ rực rỡ muôn màu nhưng hiện tại lại là một màutrắng bợt ,nhạt nhòa theo năm tháng .Trời trở lạnh Hoa càng bệnh nặng mẹ Hoa cũng hết cách chạy chữa , biết ngày ấyđã đến, ngày mà tử thần sẽ ghé nhà Hoa và đem cô đi xa rời cái thế giới này , đếnmột nơi xa xăm nơi mà Ba Hoa đang chờ ở đó . Nhưng trong tâm thẳm của Hoa ,cô không muốn chết , Hoa chết mẹ cô sẽ cô đơn và sống ra sao khi đôi mắt mẹngày càng mờ…..Tia hi vọng được sống được ước mơ cứ len lõi qua từng tia sáng ,qua khe cửa tử thần cho đến khi ngọn đèn cuối cùng của xóm nghèo nơi Hoa ở tắtlịm . Ngôi mộ, một ngôi mộ nhỏ ,giàn hoa tím lượn dọc nở rộ và xanh mướt ,người con gái tuổi 17 ấy sẽ được nhớ mãi về sự hy sinh cao cả, một tấm lòng đẹpnhư sương sớm để rồi khi sương tan cũng chính lúc mặt trời lên cao đập nát khônggian quá tĩnh lặng ấy . Câu chuyện được báo chí đăng liên tục nhiều tuần .Chuyệnviết nội dung như sau:Nguyễn Ngọc Hoa 17 tuổi mắc bệnh ung thư .Trước khi chết .cô bé có đến gặp bácsĩ H ...

Tài liệu được xem nhiều: