Danh mục

Hư ảo một cuộc tình

Số trang: 134      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.21 MB      Lượt xem: 22      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tại thôn Vụ Sơn tỉnh Hà Nam, năm 1914. Như những thôn làng sống ở miền núi, phần lớn dân cư sống bằng nghề săn bắn, và mỗi độ xuân về, năm cũ qua, năm mới đến, họ đều tổ chức một buổi lễ tế trời, tạ ơn đã mang đến cho họ một năm thu hoạch thành công, sung túc. Buổi tế thường diễn ra linh đình, và cuộc vui thường đạt đến cao điểm khi màn vũ hội hóa trang kết thúc. Lạc Mai đã nghe và biết chuyện nầy từ lâu, nhưng ngặt vì nhà thì ở...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hư ảo một cuộc tìnhChương 1Tại thôn Vụ Sơn tỉnh Hà Nam, năm 1914.Như những thôn làng sống ở miền núi, phần lớn dân cư sống bằng nghề săn bắn, vàmỗi độ xuân về, năm cũ qua, năm mới đến, họ đều tổ chức một buổi lễ tế trời, tạ ơn đãmang đến cho họ một năm thu hoạch thành công, sung túc. Buổi tế thường diễn ra linhđình, và cuộc vui thường đạt đến cao điểm khi màn vũ hội hóa trang kết thúc.Lạc Mai đã nghe và biết chuyện nầy từ lâu, nhưng ngặt vì nhà thì ở cách thôn đó quá xạBên cạnh đó mẹ lại rất nghiêm khắc, nên Mai không làm sao có cơ hội được tham dự.Năm nay thì nhờ có sự tiếp tay của ông anh họ là Hùng Đạt, nên hai người đã tìm đượccớ lừa dối gia đình, lấy chiếc xe lừa, đi suốt một buổi mới đến đây, để gọi là mở rộngtầm mắt. Trên bãi cỏ rộng bên ngoài thôn một anh thanh niên đang ngước cổ lên thổimột tràng tù và làm hiệụ Đám thiếu nữ trong làng với mâm rượu thịt trên tay đang lăngxăng bày biện thức ăn đồ uống lên bàn dài, người người dìu già, bế trẻ, từ bốn phía đổxô đến, cười nói ầm ĩ, ai cũng có vè hớn hở, náo nức chờ đợi lễ hội khai mạc.Lạc Mai vừa hổn hển thở, vừa cố trèo lên tảng dá cao nhất bên lề sân, đứng ở đâyphóng mắt nhìn xuống có thể trông thấy bao quát mọi thứ, cảnh trước mặt làm Mai sángmắt hẳn lên.- Ồ vui quá! Ồ vui quá!Hùng Đạt đứng cạnh đắc ý nói:- Tôi đã bảo là vui chắc cơ mà. May là chúng ta đến kịp lúc, lễ hội hóa trang sắp bắt đầuđấy!Ngay lúc đó một tràng tiếng vỗ tay bùng lên. Hai người vội vã nhìn nhaụ Thấy một đámngười, sắp thành hàng đang tiến vào giữa sân. Hai người đi đầu, còn gánh thêm mộtcon chiếc lồng, trong đó có một chú chồn màu trắng.Lạc Mai tròn mắt hỏi:- Cái gì trong đó vậỷ Hùng Đạt nhảy xuống, nói:- Không biết, nào chúng ta chạy nhanh đến đó xem!Có lẽ chú chồn trắng nầy là một trong những chiến lợi phẩm đẹp nhất cuôi năm quạ Mọingười đổ xô đến gần bên thú nhìn ngắm, trầm trồ phê phán. Trong khi Lạc Mai lại khác,Lạc Mai cảm thấy có cái gì không được tự nhiên lắm, và bất mãn. Con thú nầy là mộtcon thú bất hạnh vô tình ... Bất giác Lạc Mai buột miệng kêu lên.- Sao lại nhốt con thú đẹp đẽ nầy trong lồng? phải trả nó về với rừng núi mới đúng chứ?Nhưng câu nói của Lạc Mai lạc lõng trong tiếng ồn, chẳng ai đâu thèm để tâm đến? chỉcó một anh chàng mang mặt nạ cuối hàng, hình như nghe thấỵ Anh chàng đó là KhaKhởi Hiên anh ta quay lại nhìn Lạc Maị Mặc dù chiếc mặt nạ đã che khuất khuôn mặtnhưng cái đôi mắt đầy thu hút cứ nhìn thẳng làm Lạc Mai lúng túng. Lạc Mai vừa bựcvừa giận, cái anh chàng này kỳ cục? chẳng quen biết gì mà nhìn người ta một cánh ngổngáo như vậỷ chẳng phải Lạc Mai mà Hùng Đạt cũng có vẻ bực tức. Và cho đến lúcHùng Đạt xăn tay áo lên, anh chàng mới chịu quay đị Hùng Đạt trừng mắt nhìn theo,hậm hực:- Cái thằng cũng biết thân, bằng không tôi đã cho nó mấy đấm!Lạc Mai khẽ nói:- Thôi đủ rồi! ở đây chúng ta là người xa lạ đừng gây sự tốt hơn. Vã lại em là con gáimà bạo dạn xuất hiện trước đám đông thế nầy, người có chú ý cũng không trách được...Cuộc khiêu vũ hóa trang bắt đầu, đúng là danh bất hư truyền. Mười mấy thanh niênmang mặt nạ, tay có cung tên, theo tiếng trống hào hùng vang khắp núi rừng, họ nhảyquanh lồng thú, vừa múa vừa hát. Âm nhạc lôi cuốn Lạc Mai mê mẩn theo dõị Có mấycô gái tay mang vò và những chiếc ly gỗ trong chứa một dung dịch màu hổ phách, đangđi vòng vòng trong sân mời khách. Khi bước đến Lạc Mai, họ không phân biệt lời chàomờị Lạc Mai thì mải mê theo dõi lễ múa, nên cũng chẳng lưu tâm. Thấy được mời nước,bụng lại khát nước nên bưng lên uống ngaỵ Chất nước lạ có mùi ngon thật! Lạc Maiđánh ực một hơị Hùng Đạt đứng cạnh ngạc nhiên. Lạc Mai uống xong mới sực nhớ ra,quay lại hỏi cô gái bưng vò nước hỏi:- Đây là cái gì vậỷ trà thơm à?Cô gái vừa cười vừa nói:- Ngon hơn cả trà. Đây là rượu, làng chúng tôi tự cất lấy ...Hùng Đạt nghe nói giật mình, giựt cái ly trên tay Lạc Mai trách:- Tại sao em lại uống rượủ vầy thì chết rồi, khổ thật!Cô gái bưng rượu có vẻ thích thú, cô ta vỗ tay đắc ý, trong khi Lạc Mai giống như mộtđứa bé vừa phạm lỗi mặt đỏ bừng vì thẹn.Giữa lúc đó trong sân lại có tiếng hét lớn. Lạc Mai bị lôi cuốn quay nhìn lại, đám thanhniên mang mặt nạ bây giờ đang ở tư thế giương cung. Những mũi tên đều hướng vềphía lồng thú. Lạc Mai bất giác kêu lên, nhưng bấy giờ cả hội trường đang ồn ào tiếng lahét cổ võ, nên tiếng của Lạc Mai giống như tiếng mưa trên biển khơi chìm mất giữa cơnsóng ồn àọ Lạc Mai căng thẳng nhìn những xạ thù trước mặt, tim đập mạnh mắt mở toLạc Mai sợ hãi nắm lấy áo Hùng Đạt hỏi:- Họ định làm gì? họ chỉ vờ đóng kịch hay sắp sửa bắn giết ai thế?Hùng Đạt đang mải mê theo dõi, nên cắt ngang:- Thì cứ đứng xem một lúc sẽ biết ngay!Lạc Mai không hài lòng với câu trả lời của Hùng Đạt nên thấy cô gái ban nãy còn chưađi xa, nàng kéo tay đến bên hỏi:- Nầy cô ơi, mấy người đó họ làm gì vậỷ Cô gái bưng rượu tò mò nhìn Lạc Mai:- À ... cũng là cô đấy à? hình như cô không phải là người ở làng của chúng tôỉ Lạc Maithật thà thú nh ...

Tài liệu được xem nhiều: