Huyễn Hoặc
Số trang: 12
Loại file: pdf
Dung lượng: 168.34 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Đó là một buổi sáng an lành. Bà Trời khoác chiếc áo màu xanh dịu điểm ít hoa trắng nhỏ. Mặt dây chuyền to tướng màu mã não lửng lơ giữa hai bầu ngực căng tròn, loang loáng vô vàn tia sáng mềm ấm áp. Hơi thở bà ngọt ngào hương hoa đồng nội, mơn man dính lên những bông sơn lựu còn ẩm sương mai. Xa xa, chập chùng dãy núi đen màu xanh thẫm làm thành bức tường bao bọc các trang trại bên trong. Nằm khuất vào tả ngạn thung lũng đầy hoa dại và các bãi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Huyễn Hoặcvietmessenger.com Miêng Huyễn Hoặc Tặng 3 HHMĐó là một buổi sáng an lành. Bà Trời khoác chiếc áo màu xanh dịu điểm ít hoa trắng nhỏ.Mặt dây chuyền to tướng màu mã não lửng lơ giữa hai bầu ngực căng tròn, loang loáng vôvàn tia sáng mềm ấm áp. Hơi thở bà ngọt ngào hương hoa đồng nội, mơn man dính lênnhững bông sơn lựu còn ẩm sương mai. Xa xa, chập chùng dãy núi đen màu xanh thẫm làmthành bức tường bao bọc các trang trại bên trong. Nằm khuất vào tả ngạn thung lũng đầyhoa dại và các bãi cỏ xanh um hân hoan đón chào tiếng róc rách con suối nhỏ bên bìa thunglũng, hai cánh cổng gỗ khép hờ yên tịnh. Ông chủ tới lui, tiếng xập xình đôi ủng làm nhộnnhàng buổi sáng. Bước tới con cừu nằm buồn thiu uể oải không ăn, ông vỗ về:- Ăn đi con. Sao ủ dột vậy? Mày ăn thì cứ lười!Ông đưa tay vuốt ve mặt mũi nó, đập nhè nhẹ vào má nó chách chách môi nựng nịu. Concừu lim dim mắt, ngoe nguẩy đuôi. Rồi ông chủ đi thăm cả trại như vẫn làm mỗi sáng.Chuồng nào ông cũng ngừng lại chốc lát chuyện trò, thăm hỏi, khi trách móc khi đùa cợt, khiđe dọa khi khen ngợi, khi khuyến khích khi âu yếm... Cái nhìn giữa người với vật là một sựcảm thông và chia xẻ ngầm, tuyệt diệu. Xong ông vào nhà, bỏ áo khoác ngoài, loay hoaysửa mấy cái ghế long đinh...Con cừu đực lơ đãng nhóp nhép. Một con gà trống nhảy lên thanh ngang chuồng cừu cườirổn rảng:- César, sao trông anh buồn thiu vậy? Giả đò bịnh làm nũng với ai đó?César mắt vẫn khép hờ, miệng vẫn cử động chậm chạp, dửng dưng không trả lời. Mấy concừu khác cùng quay lại nhìn César, một con nhún vai:- Hay đang mơ màng Cléopâtre?César ngừng nhai, cặp mắt tròn đen nhánh nhướng lên nhìn sững đâu đâu như ngỡ ngàngtrưóc nỗi đau thời thế. Con gà trống vễnh mũ trạng nguyên đỏ chói, lúc lắc đầu vỗ đôi cánhxanh rờn bóng bẩy, cao giọng trêu:- Thôi, đích thị rồi! Thất tình khẳm rồi!Chị gà tha thướt cánh áo vàng tươm dắt đàn con lau nhau áo lụa, loại lụa gì tươi mát bóngbẩy mềm mại ngọt ngào như lụa Hà Đông, nên bỗng nhiên bầu trời chợt mát, nháy mắttrách móc chồng:- Chantecler ơi, nhà cứ hay chọc phá! Trông anh César có vẻ buồn quá kià, hỏi xem ảnh cóchuyện gì không?Con ngựa ở chuồng bên cạnh ngưng cạ lưng gãi vào cột, nhìn qua chuồng cừu vươn vai hícười một tràng dài rồi nháy mắt hạ giọng:- Chắc không phải bịnh. Nó mà bịnh thì cũng chẳng chịu nằm bẹp co ro như vậy. Trông lạingơ ngơ ngân ngẩn thì chắc là chỉ vì tình thôi! Ui cha, đã ngứa cái lưng!Con heo đang ăn gần đấy chạy tới, miệng hãy còn nhồm nhoàm vừa chắp lấy chắp để, nuốtvội góp lời:- Anh Joly Jumper tâm lý gớm há! Em tưởng chỉ một mình em nghĩ vậy nên không dám nóira, sợ bị anh César lại cho là em già chuyện và ngu như em thì biết gì mà đoán già đoánnon!Trong phút chốc nào gà nào vịt nào heo nào bò nào thỏ nào ngựa... bỗng rộn rã rời chuồng -những cái chuồng ngăn nhau bằng thanh ngang không cửa - tới vây chung quanh chuồngcừu, chú mục vào César. Joly Jumper đứng thẳng lên lúc lắc toàn thân, bộ vó cao ráophương phi với chiếc áo khoác đen bóng sa tanh trong tư thế nghiêm trang dể nễ, đằnghắng:- Có tâm sự gì thì kể ra cho anh em nghe, may có gỡ rối gì được không chớ giữ trong lònglàm chi hở César ?Mấy con bò ngừng nhai, nhìn César vẻ trân trọng. Con thỏ trắng chui cái mũi nhỏ xíu màuhồng, đôi mắt như hai hạt nhãn long lanh ướt át nhìn César với cái nhìn êm dịu nhất đời, rụtrè:- Chú César, kể đi chú! Kỳ trước cháu có chuyện buồn, chính chú khuyên cháu nên kể ramà!César rùng mình đảo nhìn bạn bè không nói gì, thớ thịt run rẩy dưới lớp lông dày trắng toátnhư đang lên cơn sốt. Các con vật im lặng chờ đợi. Mỗi đôi mắt là chiếc cửa sổ của nhữnglinh hồn thân thiện. Lâu lắm, rồi César mím môi, mắt đỏ rực mọng nước:- Cái Juliette sắp chết tới nơi!Cả bọn nhao nhao:- Tại sao? Tại sao chớ? Chưa tới tuổi mà?Một giọt nước mắt rơi. César lúc lắc đầu nhỏ nhẹ thì thầm:- Hôm qua tớ nghe ông chủ nói trại nhà Juliette sắp giết cả đám!Cả bọn đồng kêu lên bất mãn. Chị heo Bianca với mái tóc râu bắp khô lưa thưa, với làn dađã hết mịn màng và lớp mỡ bụng sồ sề sau nhiều lần sinh nở, hối hả:- Tại sao vậy anh César?César khóc thực sự, tiếng nấc thoát ra từ cổ họng như những cơn giông bão:- Tại bị bịnh gì đó, bịnh gì do ăn bột gì đó! Joly Jumper, cậu có biết bịnh gì đó không?Joly Jumper chưa trả lời thì vừa lúc hai anh chó săn chạy tới:- Ê, tụi bay làm gì mà tụ tụ tụ... tụ họp ở đây vậy?Không đứa nào trả lời mà cũng chẳng nhúc nhích. Chị Bianca ngúyt một cái ra gì, cố chắpmiệng ồn ào chọc tức. Nhà này heo và chó rất không ưa nhau, mặc dù không nằm trongvòng tứ hành xung dần thân tỵ hợi, thìn tuất sửu mùi. Nhìn quanh thấy César khóc, một anhchó áy náy:- Có chuyện gì vậy? (Vẫn im) Ê, mấy bồ phải nói nói nói... nói cái gì đi chớ? Mấy bồ muốn tụitớ gặm gặm gặm gặm... đòn à?Tiếng ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Huyễn Hoặcvietmessenger.com Miêng Huyễn Hoặc Tặng 3 HHMĐó là một buổi sáng an lành. Bà Trời khoác chiếc áo màu xanh dịu điểm ít hoa trắng nhỏ.Mặt dây chuyền to tướng màu mã não lửng lơ giữa hai bầu ngực căng tròn, loang loáng vôvàn tia sáng mềm ấm áp. Hơi thở bà ngọt ngào hương hoa đồng nội, mơn man dính lênnhững bông sơn lựu còn ẩm sương mai. Xa xa, chập chùng dãy núi đen màu xanh thẫm làmthành bức tường bao bọc các trang trại bên trong. Nằm khuất vào tả ngạn thung lũng đầyhoa dại và các bãi cỏ xanh um hân hoan đón chào tiếng róc rách con suối nhỏ bên bìa thunglũng, hai cánh cổng gỗ khép hờ yên tịnh. Ông chủ tới lui, tiếng xập xình đôi ủng làm nhộnnhàng buổi sáng. Bước tới con cừu nằm buồn thiu uể oải không ăn, ông vỗ về:- Ăn đi con. Sao ủ dột vậy? Mày ăn thì cứ lười!Ông đưa tay vuốt ve mặt mũi nó, đập nhè nhẹ vào má nó chách chách môi nựng nịu. Concừu lim dim mắt, ngoe nguẩy đuôi. Rồi ông chủ đi thăm cả trại như vẫn làm mỗi sáng.Chuồng nào ông cũng ngừng lại chốc lát chuyện trò, thăm hỏi, khi trách móc khi đùa cợt, khiđe dọa khi khen ngợi, khi khuyến khích khi âu yếm... Cái nhìn giữa người với vật là một sựcảm thông và chia xẻ ngầm, tuyệt diệu. Xong ông vào nhà, bỏ áo khoác ngoài, loay hoaysửa mấy cái ghế long đinh...Con cừu đực lơ đãng nhóp nhép. Một con gà trống nhảy lên thanh ngang chuồng cừu cườirổn rảng:- César, sao trông anh buồn thiu vậy? Giả đò bịnh làm nũng với ai đó?César mắt vẫn khép hờ, miệng vẫn cử động chậm chạp, dửng dưng không trả lời. Mấy concừu khác cùng quay lại nhìn César, một con nhún vai:- Hay đang mơ màng Cléopâtre?César ngừng nhai, cặp mắt tròn đen nhánh nhướng lên nhìn sững đâu đâu như ngỡ ngàngtrưóc nỗi đau thời thế. Con gà trống vễnh mũ trạng nguyên đỏ chói, lúc lắc đầu vỗ đôi cánhxanh rờn bóng bẩy, cao giọng trêu:- Thôi, đích thị rồi! Thất tình khẳm rồi!Chị gà tha thướt cánh áo vàng tươm dắt đàn con lau nhau áo lụa, loại lụa gì tươi mát bóngbẩy mềm mại ngọt ngào như lụa Hà Đông, nên bỗng nhiên bầu trời chợt mát, nháy mắttrách móc chồng:- Chantecler ơi, nhà cứ hay chọc phá! Trông anh César có vẻ buồn quá kià, hỏi xem ảnh cóchuyện gì không?Con ngựa ở chuồng bên cạnh ngưng cạ lưng gãi vào cột, nhìn qua chuồng cừu vươn vai hícười một tràng dài rồi nháy mắt hạ giọng:- Chắc không phải bịnh. Nó mà bịnh thì cũng chẳng chịu nằm bẹp co ro như vậy. Trông lạingơ ngơ ngân ngẩn thì chắc là chỉ vì tình thôi! Ui cha, đã ngứa cái lưng!Con heo đang ăn gần đấy chạy tới, miệng hãy còn nhồm nhoàm vừa chắp lấy chắp để, nuốtvội góp lời:- Anh Joly Jumper tâm lý gớm há! Em tưởng chỉ một mình em nghĩ vậy nên không dám nóira, sợ bị anh César lại cho là em già chuyện và ngu như em thì biết gì mà đoán già đoánnon!Trong phút chốc nào gà nào vịt nào heo nào bò nào thỏ nào ngựa... bỗng rộn rã rời chuồng -những cái chuồng ngăn nhau bằng thanh ngang không cửa - tới vây chung quanh chuồngcừu, chú mục vào César. Joly Jumper đứng thẳng lên lúc lắc toàn thân, bộ vó cao ráophương phi với chiếc áo khoác đen bóng sa tanh trong tư thế nghiêm trang dể nễ, đằnghắng:- Có tâm sự gì thì kể ra cho anh em nghe, may có gỡ rối gì được không chớ giữ trong lònglàm chi hở César ?Mấy con bò ngừng nhai, nhìn César vẻ trân trọng. Con thỏ trắng chui cái mũi nhỏ xíu màuhồng, đôi mắt như hai hạt nhãn long lanh ướt át nhìn César với cái nhìn êm dịu nhất đời, rụtrè:- Chú César, kể đi chú! Kỳ trước cháu có chuyện buồn, chính chú khuyên cháu nên kể ramà!César rùng mình đảo nhìn bạn bè không nói gì, thớ thịt run rẩy dưới lớp lông dày trắng toátnhư đang lên cơn sốt. Các con vật im lặng chờ đợi. Mỗi đôi mắt là chiếc cửa sổ của nhữnglinh hồn thân thiện. Lâu lắm, rồi César mím môi, mắt đỏ rực mọng nước:- Cái Juliette sắp chết tới nơi!Cả bọn nhao nhao:- Tại sao? Tại sao chớ? Chưa tới tuổi mà?Một giọt nước mắt rơi. César lúc lắc đầu nhỏ nhẹ thì thầm:- Hôm qua tớ nghe ông chủ nói trại nhà Juliette sắp giết cả đám!Cả bọn đồng kêu lên bất mãn. Chị heo Bianca với mái tóc râu bắp khô lưa thưa, với làn dađã hết mịn màng và lớp mỡ bụng sồ sề sau nhiều lần sinh nở, hối hả:- Tại sao vậy anh César?César khóc thực sự, tiếng nấc thoát ra từ cổ họng như những cơn giông bão:- Tại bị bịnh gì đó, bịnh gì do ăn bột gì đó! Joly Jumper, cậu có biết bịnh gì đó không?Joly Jumper chưa trả lời thì vừa lúc hai anh chó săn chạy tới:- Ê, tụi bay làm gì mà tụ tụ tụ... tụ họp ở đây vậy?Không đứa nào trả lời mà cũng chẳng nhúc nhích. Chị Bianca ngúyt một cái ra gì, cố chắpmiệng ồn ào chọc tức. Nhà này heo và chó rất không ưa nhau, mặc dù không nằm trongvòng tứ hành xung dần thân tỵ hợi, thìn tuất sửu mùi. Nhìn quanh thấy César khóc, một anhchó áy náy:- Có chuyện gì vậy? (Vẫn im) Ê, mấy bồ phải nói nói nói... nói cái gì đi chớ? Mấy bồ muốn tụitớ gặm gặm gặm gặm... đòn à?Tiếng ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Huyễn Hoặc truyện ngắn Việt Nam truyện ngắn văn học hiện đại câu chuyện đời thườngTài liệu liên quan:
-
6 trang 247 0 0
-
Tập truyện Bông trái quê nhà: Phần 1
66 trang 107 0 0 -
4 trang 82 0 0
-
Khóa luận tốt nghiệp: Tập truyện ngắn Hà Nội trong mắt tôi của Nguyễn Khải dưới góc nhìn văn hóa
60 trang 59 0 0 -
8 trang 54 0 0
-
171 trang 52 0 0
-
2 trang 48 0 0
-
3 trang 47 0 0
-
12 trang 45 0 0
-
Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư (In lần thứ 20): Phần 1
89 trang 44 0 0