Thông tin tài liệu:
Trên trời đầy sao ! Những vì sao lấp lánh xung quanh nó như muôn ngàn viên ngọc lấp lánh ! Nó đang ở đâu thế nhỉ ?? Một thiên thần hiện ra trước mắt nó …. Lung linh lung linh …. Thiên thần cười với nó rồi vụt bay mất .Rồi mẹ nó hiện ra ! Nó muốn chạy lại òa khóc vào lòng mẹ nhưng không thể … mẹ nó ở xa quá , mờ nhạt… nó cố chạy theo mẹ nhưng không kịp . Ba nó hiện ra ! Nó mừng rỡ gọi :...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Its hard to say .... I ♥ u - phần 2Its hard to say .... I ♥ u-phần 2Trên trời đầy sao ! Những vì sao lấp lánh xung quanh nó như muôn ngàn viênngọc lấp lánh ! Nó đang ở đâu thế nhỉ ?? Một thiên thần hiện ra trước mắt nó…. Lung linh lung linh …. Thiên thần cười với nó rồi vụt bay mất .Rồi mẹ nóhiện ra ! Nó muốn chạy lại òa khóc vào lòng mẹ nhưng không thể … mẹ nó ởxa quá , mờ nhạt… nó cố chạy theo mẹ nhưng không kịp . Ba nó hiện ra ! Nómừng rỡ gọi :- Ba ơi ! ba giữ mẹ lại đi ! con muốn gặp mẹ ! – thế nhưng ba nó chỉ cười vàcuối cùng …. đi theo mẹ nó!-Đừng đi ! – Nó gọi yếu ớtXung quanh nó , không gian yên lặng , chỉ có những vì sao cứ tỏa sáng khôngngừng ….lấp lánh nhưng đơn điệu và cô độc ……….. Nó chạy giữa các vì sao ,phía đằng xa có một bóng người …. Ai? Nó không nhận ra ! Hình bóng rấtquen thuộc , rất gần gũi …. nhưng ai thế nhỉ …. Nó chạy lại gần , người đódang tay ra , ôm nó vào lòng …….vẫn cái mùi hương dẽ chịu ấy , thật dễ chịu… thật yên bình gợi cho nó một cái gì đó rất quen thuộc nhưng nó không thểnhớ nổi ! Bỗng người ấy đẩy nó ra và bước đi thật nhanh ! Nó chỉ kịp nghethấy ba từ :-Tớ sẽ quay lại tìm cậu !Thế rồi người ấy cũng biến mất như ba và mẹ nó …nó không thể níu giữ ai cã!---*---Chỉ là một giấc mơ ! Mồ hôi thấm ướt áo , nứơc mắt chảy dài ! Nó tỉnh giấctrong tâm trang tiếc nưối... phải chi cho nó thêm một chút thời gian , nó đã cóthể đưổi theo ba mẹ nó và... người ấy ! Nhưng....nó đang ở đâu thế này ? Mộtcăn phòng trắng xóa … bệnh viện sao …? Phải , la` bệnh viện , … người nó êẩm ! Các vết thương đã được băng lại hết ! Nó gượng dậy ! Ngoài cửa có tiếngbác sĩ và một giọng nói rất quen thuộc ! Thế rồi có tiếng mở cửa … có tiếngngười bước vào ! Ai vậy?? Chẳng lẽ lại là người đó... cái người mà nó khôngrõ mặt...cái người mà nó không nhận ra....ai?Nó hồi hộp chờ đợi và choáng váng khi nhận ra …. Đó chínhla...............……….ba nó ! ( )- Ba …. !-Nó gọi khẽ !- Uhm ! con có sao không ? đã hết đau chưa ! …- Ba …. ! – nó cười trong nước mắt !Ba nó không nói gì , vuốt tóc nó , nhìn nó âu yếm . Ánh mắt ông thật ấm áp !- Ba … ! Sao ba không hỏi con …- Hỏi cái gì ?- Hỏi … tại sao con lại đi khỏi nhà … tại sao con lại ở đó …- Ba xin lỗi !-Ông trầm ngâm- Ba đã không để ý đến con , ba vô cùng có lỗi ,… con đừng giận ba nha … ba hứa .. từ nay ba sẽ về nhà thường xuyên hơn…- Thật hả ba ! – Nó cắt lời ba nó !- ừh !Nó cười tít mắt ! Sung sướng ! Ba nó ôm nó vào lòng ! Như chợt nhớ ra điều gì, nó đột ngột hòi ba nó :- Ba ! Ba là người đã cứu con khỏi bọn côn đồ đó àh !Im lặng vài giây ba nó ngập ngừng :- ừh ! mà sao …con lại hỏi vậy ?- Không phải ! –Nó giẫy nảy –Con nhớ là ….- Chính ba đã cứu con , ba tình cờ đi ngang qua thấy nên mới cứu được con !Con không nên nói nhiều … nghỉ ngơi đi ! ….Nói rồi ông lẳng lặng đi ra khỏi phòng để mặc con bé ngồi ngơ ngác !Càng nghĩ nó càng thấy vô lí ! Ba nó luôn đi xe hơi , luôn có tài xế chở và đặcbiệt là không lo chuyện bao đồng ,…. Tại sao ba nó có thề nghe thấy tiếng kêucứu của nó … trong căn hẻm nhỏ …tại sao ba nó lại biết là nó bỏ nhà đi … tạisao ba nó lại có thể đánh thắng được bọn côn đồ đó ! Và lí do chính đáng nhấtlà … nó cảm nhận được người cứu nó … không phải là ba nó (^^) ! Đó là mộtngười rất quen thuộc đối với nó mà nó không thể nhớ ra được ! người đó là ai?? Nó thiếp đi trong khi biết bao nhiêu câu hỏi luẩn quẩn trong đầu cứ vâyquanh nó !--------------Ngày hôm sau , nó quyết định tìm hiểu cho bằng được người đã cứu nó là ai !Nó đi hỏi chị y tá !- Uhm ! Để xem nào , chị còn nhớ chứ ……….Hôm qua , một cậu thanh niênđã đưa em vào đây !... Đúng rồi …. Cậu ta cao lớn và rất đẹp trai ( nên mớinhớ ^^ ) Lúc đưa em vào đây , mặt cậu ta tái mét đến tội nghiệp ! ….- Nhưng sao lúc em tỉnh dậy chả thấy cậu ấy đâu !- Àh ! Khi ba em tới thì cậu ấy mới về ! … Lúc em bất tình cậu ấy ở bên emsuốt đấy !…………Đầu nó bắt đầu quay cuồng ! Đúng là đã có người khác cứu nó ! Nhưng tại saoba nó lại phải giáu nó chứ ! Có chuyện gì đã xảy ra mà nó không biết ?? Nó tựnhủ vói lòng là sẽ tìm cho ra sự thật vè con người bí ẩn kia và về lí do tại saomà ba nó lại có thái độ như vậy !Mấy ngày ở trong bệnh viện thật là chán ! Nó chả được đi đâu ! ( Thật ra nópùn là vì nó không thể nào tìm hiểu được về người ấy nếu không ra khỏi bệnhviện , cái người đã cứu nó và bây giờ là gửi hoa cho nó mỗi ngày ! ( đã wứa ) )Ba nó đúng là cũng có vào thăm nó nhiều hơn … nhưng rồi đâu cũng vào đấy! Tới lui thăm nó chỉ có mỗi chị giúp việc ! Mà bà chị này cũng hay lắm cơ !Là giúp việc mà cứ như là mẹ nó ấy , tự cho mình cái quyền làm chủ ngôi nhà( ngoài ba nó và nó ra nhà chẳng có ai , ba nó thì đi suốt ngày , nó thì ở trongphòng chả bao giờ chịu ra và cũng chẳng muốn ra ! ) . Làm việc cũng chẳngđến nơi đến chốn ( có hôm còn mang cơm vào bệnh viện muộn làm nó đói mờcả mắt ! ) thế mà vẫn được là ...