Lại là tên Tuấn chết tiệt đó ! Sao hán thích chọc tức người khác thế nhỉ !Không thèm để ý tới cái nhìn sắc lẻm của nó , tên Tuấn nhìn người ấy lên tiếng :-Anh Tú ! Anh nên nhớ những gì anh đã hưa với bác Luân ! Tôi không chắc ….sẽ có chuyện gì xảy ra khi anh không giữ lời hứa ….-Anh hiểu ! Anh sẽ không đi quá xa ….Bác Luân ư ? …. Bố mình (shock)…….…. Có liên quan gì ở đây??? …. “anh” …..chẳng lẽ hai người này là anh em ?...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Its hard to say .... I ♥ u - phần 3Its hard to say .... I ♥ u - phần 3Lại là tên Tuấn chết tiệt đó ! Sao hán thích chọc tức người khác thế nhỉ !Không thèm để ý tới cái nhìn sắc lẻm của nó , tên Tuấn nhìn người ấy lêntiếng :-Anh Tú ! Anh nên nhớ những gì anh đã hưa với bác Luân ! Tôi không chắc….sẽ có chuyện gì xảy ra khi anh không giữ lời hứa ….-Anh hiểu ! Anh sẽ không đi quá xa ….Bác Luân ư ? …. Bố mình (shock)…….…. Có liên quan gì ở đây??? …. “anh”…..chẳng lẽ hai người này là anh em ? Như hiểu được thắc mắc của nó , Túcười buồn :-Phải nó là em Tú , … “em” ….- Vừa nói Tú vừa nhìn nó……..chữ “em”mangmột vị đắng xót xa …Thật sự , nó không thể hiểu nổi cái quái gì nữa ! Tại sao người đánh nó vàngười cứu nó lại là hai anh em ? Tại sao ba nó phải giấu nó , và tại sao haingười đó bây giờ lại học chung trường với nó …. Tất cả mọi chuyện diễn ranhư đã được sắp đặt từ trước …vậy đó là chuyện gì ??Nó đưa ánh mắt “ngây thơ con nai tơ” nhìn Tú ! Bắt gặp ánh mắt nó Tú quayđi , có vẻ như anh không muốn nó thấy vẻ lúng túng của anh lúc này ! Nó địnhgặng hỏi … nhưng thôi !Dù gì thì Tú cũng đã hứa với ………...ba nó , vậy cứ về hỏi ba nó cho xong(mặc dù nó biết chắc là ba nó sẽ không nói nhưng nó không muốn gây khó dễcho Tú) .RREEEEEEEEEEEEEEENNNNNNNNNNGGGGGGGGGGGGGGGVào học rồi ! Nó kéo tay Tú vào lớp nhung Tú nhẹ nhàng rụt tay lai :-Mình học lớp khác cơ ….-Lớp nào ? Chứ không phải hai người là anh em sao ? Tại sao lại không họcchung một lớp ??-Thì là anh em ….. nên mới không thể học chung một lớp được !-???.......................-Mình học lớp 12 rồi !Chòy oy ! Nó té ngửa ! Học 12 mà cứ xưng mình mình bạn bạn với nó , làm nócứ tưởng ….. ! (Mà thôi …12 cũng không sao …..cách nhau có 2 tuổi chứ baonhiêu….. ^^ !)Tú quay lưng đi về phía lớp 12 , nó lại thấy chạnh lòng khi nhìn theo hìnhbóng Tú , àh không …anh Tú ! Hình dáng ấy rất quen thuộc khiến nó nhớ vềnhững kỉ niệm thủa ấu thơ ,................lúc mẹ nó còn sống …...........Nắng nhẹ nhàng thả trên vai nó , gió khẽ vuốt tóc nó ,…. Trông nó như mộtthiên thàn xinh đẹp trong nắng … Đôi mắt trong sáng long lanh , đôi môihồng đỏ .... Nó bước lại gần Tú . Tú đang nhìn nó ,ngây ngất như người mấthồn ! Nó cười ..Tú giật mình , anh tiến lại phía nó :-Giờ mới để ý , em … àh không … Linh đẹp thật !Nó ngượng chín cả mặt :-Đâu có ! …Nhưng tại sao Tú lại không kêu nó là em nhỉ ! Chắc tại lời hứa với ba nó ! Nóthix Tú kêu nó bằng em hơn …Có một tình cảm khác lạ đang len lỏi trong đầu nó chạy xuống tim nó và cuốicùng chạy lên khuôn mặt làm mặt nó đỏ như gấc (dễ thương wá >< ) Nó tự hỏimình bị gì rồi sao >< ! Nó không biết rằng , có một ngừơi con tim cũng đangthổn thức như nó , ……….Cuộc đời có những chuyện xảy ra mà không ai đoán trước được ! Con ngườithật ra cũng chỉ là con cờ trong tay Số Phận mà thôi ! Vì vậy mà có nhữngchuyện trái ngang xảy ra , vì vậy mà có vui buyồn hờn giận ! Số Phận khôngthiên vị ai bao giờ , … nó cho người này cái gì thì sẽ lấy đi của người đó cáikhác , …-----------------------Nó cũng không thể nằm ngoài cái vòng Số Phận , cũng như không thể cưỡnglại tình cảm của nó dành cho ………… Tú ! Biết nói thế nào nhỉ , nớ nhớ tớiTú từng giây từng phút . Nó thấy Tú hàng đêm , trong giấc mơ ,… Nó muốnđược gặp Tú , được nói chuyện với Tú , được nhìn hình bóng của Tú , đượcTú chăm sóc ( mặc dù lần nào cũng bị tên Tuấn phá đám , tên này đầu óc bị… rồi >anh , …. và có nó ! Một gia đình hạnh phúc mà anh chỉ dám nghĩ tới trong mơ…………….đứa em gái và bà mẹ khốn khổ của anh...............Một quá khứ xa xăm và đau khổ dần dần hiện lên trong đầu anh , một quákhứ mà không ai muốn nhớ ! Anh về đây tìm nó , anh muốn chăm sóc nó , anhmuốn làm tất cả cho nó , nhưng anh không muốn để nó biết quá khứ , anhkhông muốn làm con tim bé nhỏ trong sáng đã chịu quá nhiều tổn thương củanó bị tổn thương thêm một lần nữa và cũng vì lẽ đó trước khi đi anh đã hứavới ba của anh và “ba” của nó ……..Quá khứ xa xăm đượm buồn ….--------------------Năm 1973 , …Mĩ vẫn còn ở miền Nam Việt Nam , đánh phá , đốt làng xóm , … Mĩ điêncuồng tàn phá tất cả những gì có trên đất nước này ….. Vào thời điểm đó cómột người Anh ghé thăm đất nước Việt Nam một cách thầm lặng . Người đólà Dale Matthew , một thành viên trong hoàng gia Anh …… Ông đã đi khắpmiền Nam , tìm hiểu về cuộc chiến …. Và hình ảnh người con gái Việt Nam ,người đã không ngần ngại cứu ông khi ông bị mảnh bom bi văng vào người ,in hằn trong trái tim ông ….- Tại sao cô lại cứu tôi ?Cô gái chỉ mỉm cười vì … không hiểu tiếng Anh ! Cô lặng lẽ chữa khỏi choông ! Chỉ thế thôi … tình cảm nhen lên trong những đêm trăng sáng, haingười ngồi cạnh nhau ..….ánh trăng làm cho tâm hồn người ta xích lại gầnnhau hơn ……rào cản dân tộc cũng vì thế mà biến mất ….1 tháng sau ….- Đừng khóc nữa em ! – Vừa nói ôn ...