Thông tin tài liệu:
Hành trình của một “xào sĩ” từ nhà tù đến truyền hình chính thống.
John Myatt “Những bức tranh giả tôi làm bây giờ tốt hơn rất nhiều so với hồi tôi còn làm ăn gian dối,” John Myatt nói trên điện thoại từ nhà riêng ở Staffordshire. Từ năm 1986 đến năm 1994, trong một vụ án được cảnh sát Anh gọi là “vụ lừa đảo nghệ thuật lớn nhất của thế kỷ 20”, Myatt xào những tác phẩm “mới” của các nghệ sĩ như Renoir, Giacometti và Matissse. “Tôi cũng như một đứa trẻ thích tháo đồng hồ ra...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
John Myatt: từ tội phạm đến tiếng tăm
John Myatt: từ tội phạm đến
tiếng tăm
Hành trình của một “xào sĩ” từ nhà tù đến truyền hình chính
thống.
John Myatt
“Những bức tranh giả tôi làm bây giờ tốt hơn rất nhiều so với hồi tôi
còn làm ăn gian dối,” John Myatt nói trên điện thoại từ nhà riêng ở
Staffordshire. Từ năm 1986 đến năm 1994, trong một vụ án được cảnh
sát Anh gọi là “vụ lừa đảo nghệ thuật lớn nhất của thế kỷ 20”, Myatt
xào những tác phẩm “mới” của các nghệ sĩ như Renoir, Giacometti và
Matissse. “Tôi cũng như một đứa trẻ thích tháo đồng hồ ra từng mảnh
nhỏ rồi cố lắp lại. Tôi chỉ muốn biết mọi thứ vận hành thế nào, ở đây là
màu sắc trên canvas. Cảm giác bỏ đi phong cách riêng của mình và
ướm phong cách của người khác vào có gì đó rất tự do, đặc biệt nếu
được tung tẩy một ít.”
Tranh Hoa súng giả Monet của Myatt
Series mới của Sky Arts có tên là Fame in the Frame sẽ bắt đầu vào
tuần cuối của tháng 9. 2011. Trong chương trình này Myatt có sáu
người nổi tiếng ngồi mẫu để ông vẽ lại những bức tranh nổi tiếng – đó
là Frank Skinner ngồi mẫu cho bức Chân dung tự họa 1888 của
Vincent van Gogh, Lauren Laverrne cho bức Cô gái Trung Hoa của
Vladimir Tretchikoff và Paul O’ Grady làm mẫu cho American Gothic
của Grant Wood… Người ngồi mẫu sẽ phải ngồi trong khoảng 5 tiếng
đồng hồ, Myatt sẽ vừa vẽ vừa trò chuyện với họ về cuộc sống. “Như
thế, bạn có thể biết được những phần khác về người ngồi mẫu, mà
thông thường ít khi lộ ra.”
Diễn viên Lauren Laverne ngồi cho Myatt vẽ lại theo bức Cô gái Trung
Hoa của Vladimir Tretchikoff.
Nhưng thú vị nhất ở đây vẫn chính là câu chuyện của Myatt. Ông vẽ từ
khi còn là đứa trẻ. Sau khi tốt nghiệp trường mỹ thuật, ông đi dạy. Phải
một mình nuôi hai con nhỏ, ông nghĩ ra chuyện xào tranh, làm “đồ giả
xịn” và cho đăng quảng cáo ở mặt sau tạp chí Private Eye.
Khi John Drewe, một trong những khách hàng của Myatt, bán bản sao
tác phẩm của nghệ sĩ lập thể Albert Gleizes thông qua nhà Christie với
giá 25 ngàn đô la và chia cho Myatt một nửa thì ông thực sự bị cuốn
vào. Trong vài năm sau đó, cặp này cho ra lò và bán được khoảng 200
tác phẩm. “Đi từ chỗ hợp pháp tới tội phạm thật quá dễ dàng,” Myatt
nói.
Khi vụ lừa đảo bị đổ bể năm 1995, cả hai người đều phải chịu án tù.
“Tôi ước gì chuyện này chưa từng xảy ra, nó thực sự là một vết nhơ
trong đời tôi, nhưng nếu không làm việc giả mạo đó thì ngày nay cũng
chẳng ai mời tôi làm những thứ như thế này (chương trình này).”
Tranh giả Modigliani của Myatt
Khi được thả ra khỏi tù, Myatt từng quyết định sẽ không bao giờ vẽ
nữa, nhưng vị cảnh sát từng bắt giữ ông lại đặt hàng ông vẽ chân dung
gia đình. Chỉ trong vòng 6 tháng sau đó, Myatt đã sống được (lần này
là lương thiện) nhờ vẽ.
Myatt đang hi vọng sang năm sẽ có được một triển lãm riêng, với các
tác phẩm riêng của ông bên cạnh những bức xào lại. Tranh của ông
hiện giờ cũng bán được hàng nghìn bảng. “Tôi rất hồi hộp về chuyện
trưng bày tác phẩm của riêng mình trước công chúng, lỡ họ cười rồi bỏ
đi thì sao, nhưng đã đến lúc tôi phải làm điều đó rồi,” Myatt nói. Ông
có phiền chuyện người ta khoái những bức tranh giả của ông hơn
không? “Không. Bản chất sự việc là vậy rồi, không chối cãi được.
Nhiều ‘xào sĩ’ không có tiếng nói riêng chút nào cả. Tôi thì vẫn có
những bức tranh mà tôi muốn vẽ. Tôi không có chuyện ngồi đó mà chịu
bí đâu.”
Bức “Cuộc đua thuyền trên sông Thames” của Alfred Sisley
Và bức “Cuộc đua thuyền trên sông Thames” do Myatt vẽ lại “như ý”.